Phát hiện Ứng Thư Hoán unfollow Kỷ Hi đầu tiên chính là Cấm Vệ Quân.Dẫu sao bọn họ quan sát rất rõ ràng hướng đi của acc chính Ứng Thư Hoán ở trên mạng.

Cấm Vệ Quân phi thường không ưa Kỷ Hi, mấy năm nay, fans Kỷ Hi và fans CP lúc nào cũng dựa vào thân phận bạn bè, có không ít quỷ.

Chuyện Ứng Thư Hoán unfollow Kỷ Hi, mọi người tưởng hắn trượt tay nên lúc đầu đều án binh bất động, bất quá, fans có thể thấy trên Weibo công khai của nhóm Cấm Vệ Quân và vòng bạn tốt đều là một mảng spam:????

Nửa tiếng sau, CP “Hoan Hỉ” mới phát hiện Ứng Thư Hoán unfollow Kỷ Hi.

Đương nhiên, bọn họ cũng không dám rêu rao khắp nơi, thậm chí có người còn nhắn tin cho Ứng Thư Hoán hỏi có chuyện gì vậy, có phải lỡ tay unfollow người ta không.

Tận đến 40 phút sau, chuyện này mới bị doanh tiêu hào phát hiện, nhanh chóng bay lên hot search.

@Chỉ là người khuân vác bát quái: Ứng Thư Hoán unfollow Kỷ Hi? Trượt tay? [giật mình]

[ảnh chụp] [ảnh chụp] [ảnh chụp]……….

Tổng cộng có chín tấm, ba tấm là đầu đuôi câu chuyện, dư lại sáu tấm, bốn tấm là ảnh chụp Ứng Thư Hoán, hai tấm còn lại là ảnh chụp Kỷ Hi.

Bình luận đều là ôm ca ca nhà mình đi, không ai dám xé trước.

Bất quá tính tình Cấm Vệ Quân không tốt như vậy, vòng fans toàn là một mảnh hỉ khí dương dương, cho rằng con trai nhà mình cuối cùng cũng tỉnh ngộ, nhận ra bản chất hút máu của tên Kỷ Hi này.

Bốn giờ sáng, người đại diện như đoạt mệnh gọi cho Kỷ Hi, sắp hỏng tới nơi: “Cậu với Ứng Thư Hoán làm sao thế?”

Kỷ Hi một đêm không ngủ, mở Weibo liền hiểu rõ.

Anh ta tự giễu một tiếng: Còn có thể sao chứ, không phải rõ rành rành ra đấy rồi à.

Ứng Thư Hoán quả nhiên là Ứng Thư Hoán mà anh ta quen biết.

Sau khi biết chân tướng, ngay cả một đường lui cũng không giữ cho mình.

Ảo tưởng trong nhiều năm, cuối cùng cũng vỡ tan thành từng mảnh vụn.

Người đại diện gấp như kiến bò trên chảo nóng: “Có phải hắn lỡ tay không? Cần nhờ Vương tỷ liên hệ cấp trên công ty dò hỏi một chút không?”

Kỷ Hi trào phúng: “Không cần, hỏi cũng vậy thôi.”

Người đại diện nghe ra tâm tình đối phương không tốt, ngữ khí trở nên nhẹ nhàng hơn một ít: “Cậu………. Có phải nháo cái gì không thoải mái với hắn không?”

Kỷ Hi bất chấp tất cả, nói: “Không có gì. Tóm lại cậu đừng động, cũng đừng nghĩ đến chuyện đi tìm Ứng Thư Hoán để giải quyết, cách tốt nhất chính là để nó tự hạ nhiệt, cậu tìm Ứng Thư Hoán sẽ chỉ khiến chuyện tồi tệ hơn thôi.”

Người đại diện trầm mặc một lát, mở miệng nói: “Vậy chúng ta nên tiên hạ thủ vi cường không?”

Kỷ Hi: “Cậu điên rồi à, có phải cậu muốn khiêu chiến uy quyền của Ứng gia không thế, đối nghịch với Ứng Thư Hoán, người chết chỉ là bản thân chúng ta thôi.”

Người đại diện thở dài: “Không phải tôi đang tính đường lui cho cậu sao……… Thôi được rồi, đừng nghĩ nhiều, ngủ đi.”

Kỷ Nguyên gặp ác mộng cả tối.

Nửa đêm chợt bừng tỉnh, khắp người toàn là mồ hôi lạnh, căn phòng yên tĩnh không một tiếng động, phảng phất có vô số lệ quỷ ẩn nấp trong bóng đêm, chúng nó nhìn ăn, không có ngũ quan, chỉ có hàm răng sắc bén, nhìn chằm chằm máu thịt anh, còn muốn đòi mạng anh.

Kỷ Nguyên bật đèn ngay lập tức, ánh đèn ấm áp tạm thời xua tan đi nỗi sợ hãi trong lòng, Kỷ Nguyên ngồi dậy, che đầu, hậu tri hậu giác cảm nhận được một trận choáng váng.

Cơn say đã tiêu tán gần hết, thân thể anh hơi nóng lên, dường như đã sốt nhẹ.

Kỷ Nguyên xốc chăn vào phòng tắm tắm rửa một chút, thay bộ áo ngủ, cả người khô mát ngồi ở mép giường.

Bên ngoài mới tờ mờ sáng, anh phát ngốc được một lúc rồi, cảm giác khát nước bắt đầu ập đến.

Lúc mở cửa phòng ngủ, Kỷ Nguyên nhìn thấy một bóng đen ngồi ngay phía trước, nhịp tim anh trở nên dữ dội, chưa thoát ra khỏi nỗi ám ảnh trong giấc mơ khiến anh sợ tới mức cong lưng, bày ra tư thế có tính công kích.

Kết quả nhìn kỹ lại, phát hiện người ngồi trước cửa là Ứng Thư Hoán, hắn lôi chiếc sô pha nhỏ trong phòng khách tới cửa phòng ngủ, một đại nam nhân cao mét tám mấy cuộn tròn ở bên trên, còn ngủ đến ngon lành cành đào, tiếng động lúc Kỷ Nguyên mở cửa cũng không đánh thức hắn.

Anh nhìn đối phương một chút, ký ức đứt quãng tối hôm qua chậm rãi thức tỉnh.

Anh nhớ rõ, hình như mình uống quá nhiều………… Còn tát hắn một cái……. A……… Đau đầu.

Kỷ Nguyên xấu hổ đến da đầu tê dại, lắc lắc đầu, nghĩ thầm: Đúng là rượu vào hỏng việc……..

Anh ngồi xổm xuống, do dự một chút, vẫn là đánh thức Ứng Thư Hoán: “Ứng Thư Hoán, Ứng Thư Hoán……..”

Ứng Thư Hoán bị lắc đến mơ mơ màng màng, mở mắt ra, Kỷ Nguyên khẽ nói: “Cậu qua phòng cho khách ngủ đi, đừng ngủ ở chỗ này.”

“Anh tỉnh rồi à?” Ứng Thư Hoán nhẹ xoa đôi mắt, nỗ lực mở ra, thoạt nhìn vẫn không tỉnh nổi, đã thế còn tiềm ẩn hành vi ngủ nướng, gương mặt cọ cọ sô pha: “Mấy giờ rồi?”

Kỷ Nguyên: “Bốn giờ, cậu qua phòng cho khách ngủ thêm lát nữa.”

Ứng Thư Hoán ngồi ngay ngắn, đầu óc trống rỗng nửa ngày, mới như đi vào cõi thần tiên mà mở cửa phòng cho khách, thả mình lên giường.

Giữa cơn nửa mê nửa tỉnh, dường như hắn còn nghe thấy âm thanh mang theo ý cười của Kỷ Nguyên.

Sáng hôm sau, Ứng Thư Hoán tỉnh dậy trong căn phòng dành cho khách ở nhà Kỷ Nguyên.

Hắn mở mắt, nhìn một vòng bốn phía xung quanh, sau đó “đậu má” một tiếng, nhảy xuống giường, vọt ra phòng khách.

Kỷ Nguyên đã mua bữa sáng, còn tiện tay quét dọn nhà vệ sinh, trên giá trong phòng bếp là sữa đậu nành nóng hôi hổi, cùng với hai cái bánh bao, một quả trứng luộc nước trà.

Cái này khiến mặt Ứng Thư Hoán trở nên đỏ ửng đáng ngờ, tối hôm qua trước lúc ngủ còn định chuẩn bị bữa sáng cho người ta đấy.

Mịa……..

Ngủ quên.

Làm gì có ai say rượu mà còn tự mình chuẩn bị đồ ăn chứ.

Hoàn toàn khiến mình không có cơ hội biểu hiện.

Kỷ Nguyên không ở trong phòng, chỉ để lại một tờ giấy nhớ, bảo hắn ăn xong thì về phòng của mình đi.

Ứng Thư Hoán nhìn một hồi, nội tâm sinh ra chút nhớ nhung,

Hắn rất muốn hỏi một chút, Kỷ Nguyên còn nhớ chuyện tối hôm qua không, có nghe được chính mình nói muốn chuộc tội.

Sau khi Không chiến trên biển đóng máy, Kỷ Nguyên tạm thời rảnh rỗi một khoảng thời gian.

Anh chỉ là không muốn ở nhà đối mặt với Ứng Thư Hoán, cho nên mới chạy ra cửa, thoạt nhìn hơi giống chạy trối chết.

Lúc Giang Ngọc thấy anh ở công ty còn rất kinh ngạc: “Không phải cho cậu xả stress hai ngày à? Sao lại đến công ty thế?”

Kỷ Nguyên không chút để ý, nói: “Tới đi dạo.”

Giang Ngọc cười cười: “Đúng là đồ cuồng công việc, tôi không cho cậu tăng ca đâu nhá.”

Cho nên kế hoạch cọ xát thời gian ở công ty hoàn toàn thất bại, Kỷ Nguyên chỉ có thể dẹp đường hồi phủ.

Bất quá, sắp tới trưa rồi………. Chắc là Ứng Thư Hoán đi rồi nhỉ.

Nếu không anh thật sự không muốn về nhà.

Hay ở dưới tầng chơi với mèo một lát đi………

Kỷ Nguyên lang thang vô định, đi tới tiểu khu phía dưới tầng nhà mình, bắt đầu sợ hãi vì gần nhà.

Không không không không………

Không thể đi lên được.

Kỷ Nguyên thay đổi bước chân ngay lập tức, hướng về phía tiểu khu bên ngoài, lại bắt đầu hối hận vì sao tối qua muốn uống rượu, tại sao uống rượu xong lại không dứt khoát quên bẵng mọi chuyện đi.

Bây giờ nhớ rõ một màn mình nhào vào lồng ngực Ứng Thư Hoán, còn không ngừng lặp đi lặp lại trong não, khiến anh thẹn tới mức muốn đào cái lỗ để chui xuống.

Hắn an ủi mình uống quá say, kết quả mình lại tát hắn một cái.

…….. Quả thật giống vô cớ gây rối.

Anh ngồi kế bên bồn hoa một hồi, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm mà đi lên tầng.

Cửa thang máy vừa mở ra, liền thấy Ứng Thư Hoán đang mặc quần áo ở nhà, tóc còn hơi ướt, hẳn là vừa gội đầu xong.

Ứng Thư Hoán nhìn anh, anh cũng nhìn Ứng Thư Hoán.

Trải qua sự tình ngượng ngùng tối hôm qua, hai người đều xấu hổ trầm mặc.

Cuối cùng vẫn là Ứng Thư Hoán phá vỡ sự yên tĩnh, lặng im ấn thang máy, mở miệng: “Anh muốn ra trước không?”

Hầu kết Kỷ Nguyên hoạt động một chút: “Ừm.”

Ứng Thư Hoán thấy đối phương đi ra, vẫn chưa từ bỏ ý định mà tìm thêm đề tài: “Trưa nay anh tính ăn gì?”

Kỷ Nguyên: “Đồ tự mình nấu.”

Ứng Thư Hoán hỏi: “Mua nguyên liệu nấu ăn à?”

Kỷ Nguyên không: “Không.”

Ứng Thư Hoán nhanh chóng nói dối: “Vậy anh giúp tôi một cái vội được không?”

Kỷ Nguyên muốn từ chối theo bản năng, nhưng lúc đứng ở cửa thang máy, chợt nhớ lại hành động ly kỳ tối hôm qua của mình, lời từ chối đã tới bên miệng, nhưng thế nào cũng không nói ra được.

“………. Giúp cái gì?”

Ứng Thư Hoán ngạc nhiên phát hiện, thái độ Kỷ Nguyên đối với anh trở nên mềm hơn không ít.

Chẳng lẽ tối qua tát mình một cái, hôm nay có chút cắn rứt lương tâm?

Quào, còn có chuyện tốt kiểu này? Dù sao cái tát kia cũng chẳng đau, dứt khoát nhiều thêm mấy cái cũng được, hắn còn có thể nộp Vip cả năm!

Ứng Thư Hoán linh cơ vừa động, nói: “Anh cầm điện thoại giúp tôi một lát là được.”

Hắn mở ứng dụng livestream, “Hôm nay người đại diện bắt tôi livestream hai giờ, lúc đầu tính livestream ở nhà, giờ đổi ý rồi, cho fans xem livestream nấu cơm!”

Kỷ Nguyên cầm điện thoại hắn, hỏi: “Ấn cái này à?”

Ứng Thư Hoán dạy đối phương: “Chỗ này, anh mở ra là được, đừng để camera trước.”

Kỷ Nguyên lăn lộn một hồi, cuối cùng cũng điều chỉnh được hình ảnh livestream, chuẩn xác quay vào Ứng Thư Hoán.

Anh để ý thấy, phía trên phần mềm livestream này là logo tập đoàn, hẳn là app bọn họ mới phát triển, đúng lúc trong nhà có đại minh tinh Ứng Thư Hoán, căn cứ vào hàng free không dùng thì phí, liền bảo Ứng Thư Hoán livestream bằng phần mềm này, tăng lượt truy cập cho ứng dụng.

Tài khoản livestream liên kết chính là tài khoản Weibo Ứng Thư Hoán, sau khi unfollow Kỷ Hi mấy tiếng, cuối cùng Ứng Thư Hoán cũng online.

Vừa mở livestream, toàn bộ Cấm Vệ Quân hùng dũng phi vào phòng livestream, ngay lập tức, Kỷ Nguyên cảm thấy chiếc điện thoại trên tay mình nóng bỏng không thôi.

“A a a a a a cuối cùng cũng chờ được anh!!!!”

“Canh từ 8 giờ sáng tới giờ luôn á!!!!”

“Buổi trưa vui vẻ nha ca ca, ăn cơm sao!”

“Quào, đây là chỗ nào thế? Thang máy? Chuẩn bị đi ra ngoài hả?”

“Ô ô ô ô ô ô ô sao ca ca lại unfollow Tiểu Hi thế……..”

“……….”

Unfollow Kỷ Hi?

Lúc Kỷ Nguyên nhìn thấy mấy cái bình luận này, nội tâm hơi kinh hãi.

Sao lại đột nhiên như thế? Là vì phát hiện Kỷ Hi không phải ân nhân cứu mạng sao, ừm, hành động này cũng rất hợp với hình tượng Kiều tiểu thư của hắn, một lời không hợp liền kéo đen.

Ứng Thư Hoán không nhìn được làn đạn, đành phải cầm điện thoại qua.

Nửa người trên của Kỷ Nguyên chợt lướt qua màn hình, rất nhanh, gương mặt tuấn mỹ của Ứng Thư Hoán xuất hiện trên màn hình.

Làn đạn spam: 

“Sao bên cạnh lại có người thế kia?”

“Nhân viên công tác sao?”

“Kiều Kiều chuẩn bị đi đâu đấy ~”

“Bên cạnh ca ca là trợ lý hả?”

“Không phải.” Ứng Thư Hoán trả lời: “Đi mua nguyên liệu nấu ăn.”

Kỷ Nguyên ở kế bên cũng có thể nhìn thấy làn đạn, Ứng Thư Hoán có chút cạn lời, còn có chút xấu hổ, nói với fans nhà mình: “Đừng gọi tôi là Kiều Kiều có được không hả, nương pháo* chết đi được.”

*ẻo lả, giống con gái

Làn đạn lại càng làm ầm lên, sau một trận cuồng tiếu, gọi nháo nhào hết cả lên.

Thật ra Ứng Thư Hoán nói đi mua đồ ăn chính là đi dạo một vòng trong siêu thị tiểu khu.

Hắn không dám tới trung tâm thương mại ở bên ngoài, bởi trên tay còn livestream, hắn đi chỗ nào cũng sẽ bị fans dò ra địa chỉ, sau đó đổ đến chật như nêm cối.

Ứng Thư Hoán vừa mua nguyên liệu vừa trả lời: “Đương nhiên tôi không nấu rồi.”

“Tới nhà bạn ăn ké, không biết có được hay không nữa.”

“Người hồi nãy mọi người thấy trong video đó.”

“Cái gì mà không mua đồ nấu ăn hả? Tôi nói cho mấy người biết, chỉ cần 5 hào mà mua được cọng hành lớn như này, mấy người nghĩ cũng đừng nghĩ…….”

Ứng Thư Hoán một bên trả lời cho có lệ với fans, một bên vơ rau củ quả trong siêu thị, xong xuôi liền quay về phòng.

Cửa phòng Kỷ Nguyên đóng chặt, Ứng Thư Hoán thoát khỏi app một chút, livestream nhanh chóng biến thành màu đen.

Kỷ Nguyên mở cửa, nhìn thấy Ứng Thư Hoán lắc lư nguyên liệu nấu ăn ở trong tay: “Tôi không biết nấu cơm, trưa nay có thể ăn với anh không?”

Kỷ Nguyên trầm mặc một lúc, vừa tính nói không thể, rồi lại vì chột dạ chuyện tối hôm qua, cuối cùng hơi hé cửa, để Ứng Thư Hoán tiến vào.

Ứng Thư Hoán sau khi vào phòng mới vào lại phần mềm livestream, phía trước sô pha trống rỗng, không có bàn trà, Ứng Thư Hoán đành phải cố định điện thoại ở trên bàn ăn để tiếp tục livestream.

Fans thấy hình ảnh quay lại rồi, mừng rỡ, đặt câu hỏi trên phần bình luận:

“Kiều Kiều đi ăn ké à?”

“Đang ở nhà bạn sao? Cảm giác khác với mấy chỗ livestream trước kia?”

“Là nhà của tiểu ca ca hồi nãy hả! Cảm giác vừa sạch sẽ vừa ấm cúng é……. Quả nhiên phái ở sạch chỉ chơi chung với phái ở sạch thôi sao?”

“Ê hình như tui thấy có vỏ ốc biển quen quen trên cửa sổ 23333 Kiều Kiều, đừng bảo anh đang ở nhà Kỷ Nguyên đấy nha.”

“Ốc biển nhiều như vậy, lại không phải chỉ mỗi Kỷ Nguyên có? Chỗ này là phòng livestream của Ứng Thư Hoán, fans CP muốn gặm đường làm ơn đừng KY……”

“………..”

Bởi vì chỉ có hai người ăn nên Kỷ Nguyên không làm quá nhiều.

Hai món chay hai món mặn, thêm một bát canh, hai chén cơm.

Thời điểm bưng lên, fans tâng bốc ầm ầm, nói cách màn hình cũng có thể ngửi được hương vị.

Ứng Thư Hoán: “Bọn họ nói anh nấu cơm siêu cấp ngon.”

Camera quay chính là Ứng Thư Hoán, Kỷ Nguyên ở phía bên kia, cạn lời: “Chưa ăn mà biết ngon.”

Livestream hai tiếng đồng hồ, Kỷ Nguyên chỉ nói một câu như vậy.

Nhưng một câu này lại hệt như viên đá rơi xuống nước, đầu tiên là tạo thành từng làn gợn sóng, sau đó sôi trào y xì nước đun sôi!

Làn đạn càng spam mãnh liệt hơn:

“???????”

“???? Là tai tui bị điếc hay gì thế? Đây không phải giọng Kỷ Nguyên thật á??”

“Kiều Kiều, anh ăn cơm với Kỷ Nguyên thật sao????”

“Sa mạc lời……….. Phía trước cần kinh ngạc dữ vậy không, bạn bè cùng ăn bữa cơm thôi mà.”

“A không phải, bạn bè ăn cơm với nhau không có gì đáng kinh ngạc, nhưng vì sao ngay từ đầu lại muốn che che giấu giấu………. Này kỳ quái lắm luôn á……..”

“???? Lầu trên lý giải kiểu gì mà ra che che giấu giấu thế? Chỉ là hai người họ chưa nói thôi có được không hả……….”

“Đừng đoán mò nhe, Kiều Kiều đã nói là Kỷ Nguyên đâu, mới một câu đã chắc như đinh đóng cột vậy má?”

“Được rồi được rồi, vẫn là xem livestream đi………..”

Mặc dù làn đạn trên phòng livestream không tiếp tục thảo luận, nhưng ở Weibo vẫn nhấc lên không ít nhiệt.

Đặc biệt là siêu thoại nhà Kim Ốc Tàng Kiều, chẳng khác gì người chết đi sống lại, mọi người bắt đầu hào hứng nhặt rác mới.

Bởi vì lần livestream này, Kim Ốc Tàng Kiều cảm thấy bản thân xem như đã có chút danh khí, không thể xưng siêu thoại là bãi rác được, vì thế admin sửa đổi tên, hiện tại siêu thoại gọi là “Trung tâm tái chế nguồn năng lượng bảo vệ môi trường”, ý tứ chính là nơi thu rác cao cấp.

Ban đầu Ứng Thư Hoán cho rằng, trải qua bữa cơm trưa hài hòa ở chung này, hẳn là Kỷ Nguyên sẽ mở lòng với hắn hơn một ít.

Cuối cùng đớp ngay kết quả thê thảm hai tháng chẳng gặp được mấy lần.

Sau khi Không chiến trên biển đóng máy, Kỷ Nguyên nghỉ ngơi hai ba ngày, kế đó liền nhận tạp chí quảng cáo.

Giang Ngọc sắp xếp lịch trình kín mít cho anh suốt hai tháng tới, còn có hai đợt xuất ngoại để tham gia triển lãm, hắn cố ý để Kỷ Nguyên tiếp xúc một ít nguồn tài nguyên bên mảng thời trang.

Kỷ Nguyên cũng không phụ kỳ vọng của hắn, sau hai lần xem catwalk, dần dần có mấy nhãn hiệu thời trang nhỏ liên hệ với Giang Ngọc.

Cùng lúc đó, Kỷ Nguyên còn ghé qua tập đoàn Phong Bạo một chuyến, xem xét tiến độ dự án Tiểu Hậu Điểu.

Toàn bộ đều làm theo ý tưởng của Kỷ Nguyên, trước mắt Cung Thiếu Niên đã chính thức đi vào hoạt động, chi phí đi lại và chỗ ở cho các giáo viên đều được tập đoàn Phong Bạo chi trả, cho nên thu hút được rất nhiều sinh viên vừa mới ra trường. Ban ngày lúc phụ huynh lui tới, Cung Thiếu Niên cực kỳ náo nhiệt, bọn trẻ được phân chia ở các phòng học khác nhau, dựa vào sở thích của mỗi bé, chia thành ban vũ đạo, ban mỹ thuật, ban khoa học kỹ thuật, ban thủ công, ban nhạc cụ và các loại hình khác.

Cùng lúc đó, tòa thị chính Kiến Kinh tung ra tin tức kinh người, tuyến tàu điện ngầm số 18 bắt đầu khởi công, dự tính trạm cuối chính là ở Tiểu Trường Hà.

Việc khai thông tuyến tàu điện ngầm này chẳng khác gì quả bom, nổ ầm ầm vào ngành bất động sản Kiến Kinh.

——Thế mà lại là Tiểu Trường Hà!

Toàn bộ khu vực này đều thuộc quyền sở hữu của nhà nước, bởi vì vị trí hẻo lánh, cho nên căn bản không có công ty địa ốc nào đầu tư vào chỗ này.

Danh tiếng duy nhất ở Tiểu Trường Hà chính là khu kiến trúc Trung Hoa Dân Quốc do một vị đạo diễn nào đó xây dựng, làm địa điểm quay chụp điện ảnh.

Bây giờ tin tức khai thông tuyến tàu điện ngầm vừa ra, giá nhà nhanh chóng tăng vùn vụt.

Lúc này, mọi người không thể không bội phục quyết sách và tầm nhìn của vị chủ tịch mới nhận chức của tập đoàn Phong Bạo.

Nếu sớm biết thì họ đã hợp tác với tập đoàn Phong Bạo rồi!

Hiện tại hầu hết bất động sản ở Tiểu Trường Hà đều bị tập đoàn Phong Bạo thu mua, ngay kế bên Cung Thiếu Niên cũng đã bắt đầu chuẩn bị xây dựng tiểu khu cao cấp Thống Nhất.

Lợi nhuận nhanh chóng tăng vụt có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thôi Tân – giám đốc điều hành kiêm phó chủ tịch tập đoàn Phong Bạo, dưới chỉ thị của Kỷ Nguyên, đã nhanh chóng liên lạc được một đoàn đội có tiềm lực bên mảng điện tử và khoa học kỹ thuật nhất, tập trung nghiên cứu về phương diện trí tuệ nhân tạo.

Lúc Kỷ Nguyên nhìn thấy tên của người trẻ tuổi đứng đầu đoàn đội này, hơi hơi ngạc nhiên, không có gì khác, vị du học sinh này, tuổi còn trẻ đã có nhiều thành tựu nổi bật, đúng lúc trùng tên trùng họ với thừa tướng Giang Ánh Nguyệt triều Đại Chu.

Trên đời này thế mà lại có sự trùng hợp đến như vậy………. Kỷ Nguyên cứng họng, mấy trăm năm sau gặp lại tên này, đã là cảnh còn người mất, lòng anh có hơi thổn thức.

Kỷ Nguyên thở dài, nhưng lại có chút chờ mong cuộc gặp gỡ với đối phương, không biết người trẻ tuổi tên Giang Ánh Nguyệt này có bộ dáng ra sao?

Không chiến trên biển công chiếu đúng dịp nghỉ hè.

Làm phim thần tượng kỳ nghỉ hè nên bộ phim được sắp xếp phát sóng vào khung giờ vàng trên Đài Mango, nhóm Nhất Nguyên đều ngồi canh trước máy tính, tập trung tinh thần hóng.

Hai tập đầu trôi qua rất nhanh, hình ảnh đầu tiên là một đoạn thuyết minh giới thiệu bối cảnh, tàu hỏa chạy bằng hơi nước gào thét băng qua, bầu trời nơi phương xa đang đón chào ngày mới.

Trong nháy mắt, khung cảnh trên màn ảnh dài chở người xem đến thời đại chiến loạn.

Ngay sau đó là nữ chính trong lúc đi từ nông thôn lên Dương Thành để nhờ vả người nhà cứu được nam chính cả người đầy máu ngay trên tàu hỏa.

Tạo hình quân trang của Kỷ Nguyên vừa ra, ảnh chụp lập tức lan truyền trên Weibo, hai tập phim truyền hình còn chưa chiếu xong, lượt share tấm ảnh khóe miệng dính vệt máu do chiến tranh để lại cũng đột phá con số vạn.

Đây là bộ phim Kỷ Nguyện đảm nhiệm vai nam chính đầu tiên, cho nên người qua đường và fans đều rất mong đợi.

Mà Kỷ Nguyên cũng không làm bọn họ thất vọng.

Không chiến trên biển là bộ phim thần tượng ngôn tình kể về mối hận nước thù nhà thời Trung Hoa Dân Quốc, dễ dàng thu hút phái nữ từ 16 đến 46 tuổi. Loại phim ngôn tình này yêu cầu giá trị nhan sắc nam chính rất cao, kế đó là yêu cầu về kỹ thuật diễn cũng cực kỳ cao, một khi diễn không tốt, liền biến thành bộ phim rác rưởi.

Nhưng một khi diễn tốt, thì chính là ông xã quốc dân mùa hè phiên bản giới hạn!

Kỷ Nguyên lên sân khấu chỉ ngắn ngủn mấy cảnh, cuộc đối đầu giữa anh với nữ chính căng như dây đàn, siêu cấp mãn nhãn, vừa quyến rũ vừa mạnh mẽ, khiến nhân tình nhịn không nổi mà gặm CP ầm ầm!!!

Phim ngôn tình bạo hồng có hai điều kiện quan trọng nhất:

Nam chính hồng.

CP nam chính và nữ chính cũng hồng.

Hai tập phim truyền hình đã công chiếu, kèm thêm khúc kết nhàn nhạt ưu thương, tên của Kỷ Nguyên và Mạnh Hinh trong bộ phim truyền hình nhanh chóng bay lên hot search.

Không những lên hot search, mà còn một đợt chiếm luôn 3 hot search!

#Cố Lẫm và Mộ Vãn Vãn lần đầu gặp gỡ#

#Cố Lẫm dùng ánh mắt lái xe*#

*ý chỉ ánh mắt biết nói

Bên cạnh đó còn có một hot search liên quan, là nhà đầu tư mua: #Nhất kiến chung tình là cảm giác thế nào#

Giang Ngọc còn tưởng rằng mình hoa mắt.

Mặc dù lúc quay chụp Không chiến trên biển, mấy lần thăm ban đều cảm thấy biểu hiện của Kỷ Nguyên không tồi, nhưng không ngờ bộ phim này phát sóng liền mang tới bọt nước lớn như vậy!

Này, này quả thực là tiết tấu một đêm bạo hồng mà!

Hắn vội vàng click mở mấy cái hot search, toàn bộ đều là ảnh chụp Kỷ Nguyên,

Có tấm chỉ là liếm nhan đơn thuần, cũng có tấm là ảnh gif, không dưới 18 bức ảnh!

Hơn nữa toàn bộ đều là người qua đường xem phim lên tiếng!

“Trước kia quả thật không nghĩ mình sẽ như vậy á, cứu mạng……..”

“Vốn dĩ cho rằng lại là một bộ phim thần tượng nhược trí, ai dè xem phát liền không dời mắt được!”

“Chết tôi rồi!! Cố Lẫm cũng đỉnh quá đi!!! Ôi ánh mắt ấy!! A! Cảm giác thay thế quá lớn, kiểu như bản thân đã trở thành Cố thiếu phu nhân!”

“Rất, rất hâm mộ những người đến giờ vẫn chưa xem qua Không chiến trên biển, bởi vì kế tiếp bạn sẽ được trải nghiệm vr 60 phút tình yêu tuyệt mỹ siêu chân thật!”

*Thực tế ảo

“Móa tui là đảng tiểu thuyết, tui thấy dàn casting này hợp khẩu vị lắm luôn á! Không ngờ biểu hiện của Mạnh Hinh còn có thể……..”

“Kỹ thuật diễn là Kỷ Nguyên cân nhỉ, Mạnh Hinh quả thật vượt xa dự kiến của tui………”

“Má ôi bao giờ Cố Lẫm mới lên sân khấu tiếp thế!! Giờ mới hai tập thôi, vì sao tôi lại muốn nhảy hố lúc mới chiếu hai tập dị nè……….. Làm sao sống tiếp đây………..”

“Tôi là được bạn cùng phòng pr* nè, sau khi xem xong tập một liền điên luôn, cả đầu óc toàn là Cố Lẫm……..”

*Giới thiệu, đề cử

“Tui không ngờ lúc sinh thời lại cùng mẹ mình yêu một người đàn ông………”

“………”

Đặc biệt là đề tài bên dưới #Cố Lẫm dùng ánh mắt lái xe#, toàn bộ đều là đặc tả kỹ thuật diễn của hắn.

Ánh mắt kia di chuyển trên gương mặt nữ chính, hệt như có chiếc móc nho nhỏ, khiến người xem mặt đỏ tai hồng!

Ngoại trừ tiếng hét chói tai của fans ở bên ngoài, càng ngày càng nhiều người qua đường khẳng định kỹ thuật diễn của Kỷ Nguyên.

Giang Ngọc nhanh chóng gọi điện thoại cho Kỷ Nguyên: “Cậu hồng rồi.”

Kỷ Nguyên: “?”

Giang Ngọc: “Xem Weibo chưa thế.”

Kỷ Nguyên: “Vẫn chưa.”

Giang Ngọc không kìm nén được tâm tình kích động của bản thân: “Cậu thật sự muốn hồng rồi! Cứ theo đà này, nhất định Không chiến trên biển kỳ nghỉ hè năm nay sẽ bạo!” Hắn không ngừng vòng đi vòng lại trong phòng: “Tôi cảm thấy tối nay lượt ratings đột phá 1 hẳn là không thành vấn đề, Không chiến trên biển cơ bản dựa vào tiểu thuyết gốc, tôi giúp cậu qua mấy khu ẩn danh với douban ngó một chút, độ thảo luận cũng rất cao, trước mắt đều đang mắng nữ chính, cậu tạm thời không có nguy hiểm gì, nhưng chưa chắc sau này không bị mắng, bất quá chẳng sao hết, có người mắng, mới chứng tỏ cậu thật sự đã lọt vào mắt xanh của một số người!”

Đúng vậy, như Giang Ngọc dự đoán, Không chiến trên biển vừa phát sóng liền bạo, ratings trực tiếp phá 1, đạt 1.3!

Tiểu thuyết gốc của Không chiến trên biển hot lên trên các phương tiện truyền thông mới, hơi khác với các tiểu thuyết truyền thống, điểm ăn khách chính là vả mặt, ngọt, sảng, hơn nữa tiết tấu mau, cốt truyện hấp dẫn, mỗi một chương đều khiến người đọc cồn cào ruột gan.

Mà kịch bản cũng chặt chẽ noi theo đặc điểm này, hơn nữa, với kỹ thuật diễn tự nhiên và linh khí tinh xảo của Kỷ Nguyên, bộ phim bạo hồng là nằm trong dự kiến, cũng là nằm ngoài dự kiến.

Ngoài mong đợi ý chỉ ngoài mong đợi ở khu ẩn danh, Không chiến trên biển lúc trước bị khu nặc danh gán cho cái mác bánh độc, người nào nhận đều sẽ nằm liệt giữa đường.

Sau khi xác định nữ chính là Mạnh Hinh, Không chiến trên biển chẳng khác gì bánh độc treo trên móc câu, trước khi tìm Kỷ Nguyên làm nam chính, đoàn làm phim từng tìm qua mấy tiểu sinh lưu lượng, nhưng đều bị từ chối.

Giang Ngọc nhận được kịch bản Không chiến trên biển cũng là làm một cái khảo sát thực tế trên douban và khu ẩn danh, sau đó tìm tòi mấy đánh giá về tiểu thuyết gốc trong phạm vi toàn võng, kế tiếp là sau khi tự mình thức đêm cày xong tiểu thuyết gốc và kịch bản, mới gõ nhịp để Kỷ Nguyên nhận bộ phim này.

Hắn có dự cảm, cái này tuyệt đối không phải là bánh độc.

Quả nhiên, Không chiến trên biển ngược gió quay xe giữa một mảnh thổn thức!

Thậm chí khu ẩn danh còn chưa kịp phòng bạo, bộ phim đã hoàn toàn bạo!

Còn thuận tiện nghiền nát mấy bộ phim thần tượng ngôn tình cùng thời được khu ẩn danh coi trọng, một bộ ngôn tình đô thị hiện đại, một bộ tiên hiệp ngôn tình cổ trang.

Không chiến trên biển làm một bộ ngôn tình thời Trung Hoa Dân Quốc, coi như là kết quả bất ngờ!

Sáng hôm sau Kỷ Nguyên mới ngóc đầu dậy, còn chưa kịp nhận thức bản thân muốn bạo hồng.

Tận đến khi mở Wechat ra, đoàn công tác Không chiến trên biển điên cuồng spam báo tin tức, bạn bè có hạn trong giới giải trí cũng gửi tin chúc mừng, lúc đó anh mới có quan điểm thực chất.

Vương Hạo Thanh: [tung hoa] [tung hoa] [tung hoa] trâu bò lắm người anh em! Cậu nổi thật rồi! Tối qua mẹ tôi còn vì cậu mà điên đảo đấy!

Kỷ Nguyên: ………..?

Vương Hạo Thanh: Có thể gọi video với mẹ tôi chút không, giờ bà ấy cực kỳ muốn gặp Cố Lẫm, cậu có ngại mình có thêm một đứa con trai lớn như tôi hông? [bán manh]

Kỷ Nguyên: ………. Chết xa chút đi.

Lý Tư: Chúc mừng cậu, Tiểu Kỷ, chúc rating Không chiến trên biển nhặt được cầu vồng*~ [hoa hồng]

*được khán giả yêu thích

Kỷ Nguyên: Cảm ơn Lý ca.

Hồ Tiểu Vân: A a a a a a a a a a a a a a!!! Thầy Kỷ!! Thầy Kỷ!!! Anh có thể nói chuyện với em bằng giọng của Cố Lâm không!!

Hồ Tiểu Vân: Ô ô ô ô ô ô ô muốn đi làm quá à, đi làm liền được gặp Cố Lẫm! Em bò tường rầu! Bây giờ Cố Lẫm chính là nam thần của lòng em!!

Kỷ Nguyên dở khóc dở cười: Em tỉnh tỉnh.

Hồ Tiểu Vân: A a a a a a a a a a Cố Lẫm trả lời tin nhắn của mị!!!!

Kỷ Nguyên: ………

Lục Giác Hành: Tôi biết cậu nhất định sẽ hồng mà, lúc nào cùng nhau ăn một bữa cơm, chúc mừng một chút?

Kỷ Nguyên: Không cần, cảm ơn.

Mạnh Hinh: Cố thiếu ~ có đó không ~ [nháy mắt]

Kỷ Hi và Mạnh Hinh rất ít khi liên hệ với nhau, lúc còn ở đoàn làm phim, ca vị của Mạnh Hinh cao hơn anh nhiều, cho nên ngoại trừ giao lưu trong lúc đóng phim, Mạnh Hinh cũng sẽ giữ thân giữ phận, không nói chuyện với Kỷ Nguyên.

Bây giờ tỏ vẻ thân thiện với anh, khẳng định là vì nguyên nhân Không chiến trên biển bạo hồng.

Công ty quản lý Mạnh Hinh là giải trí Lệ Ái Nhi, lưng dựa Tiểu Cụt*, có tiếng sẽ lăng xê, Mạnh Hinh hẳn là được người đại diện chỉ điểm, nên mới tìm Kỷ Nguyên để xoa dịu mối quan hệ.

*Cụt/Ngỗng chỉ Tencent (Đằng Tấn)

Kỷ Nguyên không muốn trả lời cô ta, vì thế để trống.

Lướt xuống bên dưới, còn có đủ loại thiệp khen ngợi do Giang Ngọc gửi qua, anh cũng lười trả lời.

Lướt hơn nửa ngày, lại không nhìn thấy Ứng Thư Hoán.

Kỷ Nguyên hơi hơi tò mò: Không phải lúc nào hắn cũng quấy rầy mình đầu tiên à? Sao hôm nay lại yên ắng như vậy?

Anh xoát vòng bạn bè một lúc, đều là Giang Ngọc spam, ảnh chụp màn hình 360 độ khen ngợi kỹ thuật diễn của Kỷ Nguyên, còn cảm ơn mọi người đã yêu thích Kỷ Nguyên, chẳng khác gì mấy bà mẹ.

Còn có ảnh chụp màn hình của Hồ Tiểu Vân, cô nhóc ở nhà cày phim với bạn mình, hai người la hét chói tai y hệt Thổ Bát Thử, còn PO* lịch sử trò chuyện với Kỷ Nguyên —— nhóc con này đã đổi biệt danh của Kỷ Nguyên thành “Cố thiếu soái”.

*post, đăng

Còn lại trên vòng bạn bè đều là của nhân viên công tác Không chiến trên biển, ảnh chụp màn hình số liệu ratings đột phá 1, một mảnh hỉ khí dương dương.

Fans trên Weibo của anh nhanh chóng bành trướng, ngắn ngủn một đêm đã tăng thêm 10 vạn!

Không biết 10 vạn này có phải Giang Ngọc mua không nữa…….. Kỷ Nguyên thầm phun tào.

“Cộc cộc” một tiếng, cửa phòng Kỷ Nguyên bị người gõ vang.

Vừa mở cửa ra liền nhìn thấy Ứng Thư Hoán, đối phương cầm theo bánh kem đứng trước cửa, cười khanh khách: “Chúc mừng anh bạo hồng.”

Kỷ Nguyên nhìn bánh kem dâu tây trong tay hắn, Ứng Thư Hoán lập tức tranh công: “Tôi tự làm đấy………. Anh có thể để tôi vào trong nói chuyện trước không!”

Hai người không gặp nhau khoảng chừng hai tháng, dù đã trải qua sóng to gió lớn như Kỷ Nguyên, trong chốc lát có hơi luống cuống tay chân.

Ứng Thư Hoán chen vào, mở miệng: “Tôi vừa xuống lầu mua pin, còn thấy bà chủ siêu thị vừa ôm con vừa xem Không chiến trên biển.”

Kỷ Nguyên: “Cậu xem à?”

Ứng Thư Hoán ngừng một chút, chẹp chẹp miệng: “Xem. Nhưng mà xem cực kỳ thống khổ, anh biết mà, tôi không thích nhìn anh yêu đương với người khác. Tôi cảm thấy Mạnh Hinh diễn không tốt bằng mình.”

Kỷ Nguyên bị hắn chọc cười, đột nhiên, cảm giác xa lạ sau hai tháng không gặp biến mất không còn tăm tích: “Sao hả, còn muốn phân cao thấp với phụ nữ à?”

Ứng Thư Hoán cắt bánh kem, đưa cho Kỷ Nguyên, hai mắt sáng lấp lánh: “Anh ăn đi.”

Kỷ Nguyên nhìn bánh kem dâu tây, thành thật mà nói, anh không muốn ăn cho lắm, cho nên khai báo đúng sự thật: “Tôi không thích ăn bánh kem.”

Ứng Thư Hoán hơi sửng sốt, buột miệng thốt ra: “Sao có thể?”

Kỷ Nguyên nhướng mày: “Cậu ngạc nhiên như vậy làm gì? Ai nói với cậu là tôi thích ăn bánh kem?”

Vành tai Ứng Thư Hoán hơi ửng hồng —— không ai nói cho hắn, là hắn bỏ 20 tệ mua trên Wechat của một chị gái Nhất Nguyên.

Hiện tại lưu hành rộng rãi khắp vòng fans —— Txt bách khoa toàn thư về sở thích của Kỷ Nguyên.

Nghe đồn là được lấy từ trợ lý bên cạnh Kỷ Nguyên!

Ứng Thư Hoán: “Tôi………”

Kỷ Nguyên nhớ tới chuyện Khâu Khê đã từng nhắc qua với mình, dạo gần đây trong vòng bạn bè đang lưu truyền bản txt chỉnh sửa về sở thích của anh, năm tệ, mười lăm tệ, hai mươi tệ một phần, giá cả khác nhau.

Lời nói vô căn cứ kiểu này……….. Hẳn là Ứng Thư Hoán không mua đâu?

Kỷ Nguyên ngập ngừng nói: “Cậu mua txt?”

Cả khuôn mặt Ứng Thư Hoán ngại tới mức đỏ hết cả lên!

………… Quả thật là mua.

Đã mua thì chớ, sau khi mua phát hiện là hàng giả, còn bị chính chủ bắt tận tay day tận mặt, còn có cái gì mất mặt hơn cái này không……..

Ứng Thư Hoán tức muốn chết, cảm giác bối rối vì bị người ta bắt tận tay lẫn lộn với sự thật bản thân bị lừa tiền, khiến hắn tức tới mức sắp rớt nước mắt, lẩm bẩm một câu: “Nhưng mà tôi làm nguyên buổi sáng……….”

Kỷ Nguyên “ồ” một tiếng, ngồi xuống, cầm lấy nĩa: “Vậy tôi nếm một chút.”

Ứng Thư Hoán sửng sốt, nhìn Kỷ Nguyên bình tĩnh nuốt một ngụm, bình luận: “Ngọt quá.”

Rõ ràng anh không ăn bánh kem, lại nếm ra một chút vị ngọt, gương mặt cũng hơi ửng hồng.

Ứng Thư Hoán nhìn mặt Kỷ Nguyên, đột nhiên nảy ra một suy nghĩ lớn mật.

Hắn cảm thấy.

Kỷ Nguyên có hơi thích mình.