Văn phòng Huyện ủy và văn phòng ủy ban huyện không giống nhau. Sớm muộn gì cô cũng có thể làm Chánh văn phòng huyện ủy.

Cấp phó huyện được đề bạt lên trưởng ban thư ký huyện ủy rất gần, nên Mã Hiểu Yến rất xem trọng cơ hội này.

Cơm nước xong, mọi người vui vẻ giải tán. Đương nhiên, đối với Hạ Hiểu Tuyết mà nói, bữa tiệc này khá tẻ nhạt và vô vị. Cô ngồi ở đó, suốt buổi bị mọi người thay phiên nhau nịnh hót, rồi lại thay phiên nhau kính rượu. Nếu không phải vì thể diện của An Tại Đào, cô đã không đủ kiên nhẫn mà bỏ về sớm rồi.

Trên đường lái xe về nhà, thấy Hạ Hiểu Tuyết có vẻ không vui, An Tại Đào cười ha hả:

-Này, cục cưng, sao đang yên lành tự dưng mất hứng như vậy?

-Thôi đi, đừng nói nữa, nếu biết sớm như vậy, em sẽ không mời khách đâu. Một chữ: mệt! Hai chữ: mệt chết!

Hạ Hiểu Tuyết than thở:

-Không hiểu sao người làm quan toàn có thói quan liêu như vậy!

An Tại Đào cười ha hả:

-Em là con gái của Chủ tịch thành phố, từ lâu phải quen rồi mới phải? Anh tốt xấu gì cũng là lãnh đạo chủ chốt ở huyện, đích thân mời bọn họ ăn cơm, em lại còn tặng quà cho họ nữa, bọn họ có thể không tỏ vẻ sao? Được rồi, đừng nghĩ nữa, tình hình chung như thế, chúng ta không thay đổi được đâu.

-Hừ, em không thay đổi được hoàn cảnh chung, nhưng em lại muốn thay đổi anh.

Hạ Hiểu Tuyết sẵng giọng:

-Em lo không được người khác, thì cứ lo ông xã mình cho chu toàn thôi. Ông xã, nói thật, anh thật sự cảm thấy anh cả ngày tiêu tốn thời gian và sức lực vào mấy trò đẩy đưa vô vị, nếu anh không nịnh bợ cấp trên thì cấp dưới cũng nịnh bợ anh, có ý nghĩa sao? Quả là lãng phí cuộc đời. Hay là anh từ chức đi, hai chúng ta cùng nhau quản lý công ty, thật là chuyện tốt!

An Tại Đào cười khổ nói:

-Cưng ơi, không thể nói như vậy được. Trong quan trường có những việc như thế, nhưng anh cũng thật sự làm được rất nhiều.

-Em nhìn đi, sau khi anh đến Quy Ninh. Đầu tiên là làm Bí thư Đảng ủy ở thị trấn Tư Hà, anh đã xây dựng, sửa chữa cho thị trấn những con đường đã hơn mười năm không xây thành đường, sau đó lại thành lập khu kinh tế mới Tư Hà với dự án sinh thái nông nghiệp, thu hút đầu tư.

-Trước mắt, ở khu kinh tế mới Tư Hà, công trình nông nghiệp sinh thái hóa chất lập thể đã có được hiệu quả và lợi ích. Mấy chiến tích đó cũng không cần nhắc lại, nhưng dân chúng cũng phải cần lợi ích thực tế chứ? Anh có thể tự hào nói một câu: khu kinh tế mới Tư Hà có hơn một trăm ngàn người, mấy năm trước đây họ nghèo khổ như thế nào? Hiện tại, hôm nào anh dẫn em đi xem, rất nhiều người đã cất nhà lầu, rất nhiều trai tráng khỏe mạnh ra ngoài tìm việc giờ đã trở lại quê hương.

-Trước mắt, tổng giá trị sản lượng kinh tế và danh tiếng của khu kinh tế mới Tư Hà đã vang dội trong nước, trở thành huyện có nền kinh tế có tiếng nói quan trọng ở Bắc Kinh. Tiếp đó, anh còn có dự án hậu cần ở ngoại ô thị trấn, còn có dự án căn cứ ngàn mẫu rượu Quy Ninh. Làm xong dự án khai thác và phát triển thiết bị tiết kiệm năng lượng ô tô, anh cho rằng, chỉ cần thời gian một năm, huyện Quy Ninh sẽ hoàn toàn thoát khỏi cảnh nghèo khó, gia nhập vào một trăm huyện mạnh trong cả nước cũng không phải không có khả năng.

-Em kinh doanh một công ty, cùng lắm là giải quyết vấn đề của mấy ngàn nhân công, nhưng anh, lợi dụng quyền lực trong tay, có thể tính đến con số một trăm ngàn, thậm chí là một triệu người thoát khỏi cuộc sống nghèo khó, vươn lên làm giàu.

-Em yêu, em phải tin tưởng anh. Anh không phải tham lam quyền lực, nhưng anh muốn thực hiện khát vọng và chí hướng trong lòng anh, nên nhất định phải nắm giữ quyền lực.

-Tiếp theo, anh còn có một mục tiêu lớn hơn nữa.

Hạ Hiểu Tuyết lẳng lặng nghe tiếng lòng của An Tại Đào, trong lòng cũng yên tĩnh dần. Nếu ông xã của mình đã có chí hướng như vậy, cô còn có thể nói gì? Dù cho cô vẫn thường hy vọng hai người có thể sớm chiều bên nhau, nhưng cũng không thể ép hắn phải thay đổi mục tiêu cả đời của mình được.

Nghe An Tại Đào thoải mái tâm sự như vậy, cô bỗng phát hiện ra, mấy năm nay ông xã mình cũng đã làm được thật nhiều việc. Làm quan một lần, tạo phúc một phương chỉ là nói dối. Nhưng nếu dùng hết khả năng, trong phạm vi quyền lực của mình làm nên chuyện, thì hắn đích thật đã làm được.

Thở dài, cô nhẹ nhàng hỏi:

-Ông xã, anh còn có mục tiêu gì?

-Bước tiếp theo, từ huyện lên thành phố.

An Tại Đào nói lớn, vừa lái xe vừa nhìn cảnh đêm thị trấn ngựa xe như nước, ánh sáng lung linh bên ngoài. Vẻ kiên định khiến Hạ Hiểu Tuyết nhìn thấy, có chút say mê.

An Tại Đào lái xe rất nhanh, Hạ Hiểu Tuyết vẫn còn si ngốc nhìn hắn thì xe đã tới dưới lầu rồi.

-Cưng ơi, xuống xe, về đến nhà rồi!

Hai người xuống xe, định bước lên lầu. Đột nhiên An Tại Đào nhìn thấy Trương Manh đang đứng ngoài cổng, vẻ mặt xấu hổ đang nhìn hắn, lập tức nhăn mày lại:

-Chủ nhiệm Trương? Tìm tôi sao?

-Lãnh đạo…

Trương Manh ngập ngừng nói, mặt đỏ đến không chịu nổi. Nhưng hôm nay, cô bằng bất cứ giá nào, da mặt dày đáng bao nhiêu tiền? Vị trí lại có thể mang đến cho cô ích lợi thật sự. Ngay cả con cô đi học cũng nhờ vào chức Chánh văn phòng huyện ủy của cô mới vào được Trường trung học trọng điểm Quy Ninh. Nếu cô bị "lưu đày" đến cơ quan huyện ủy, ngày sau của cô sẽ rất gian nan.

Hạ Hiểu Tuyết có chút hồ nghi liếc nhìn Trương Manh, cười hỏi:

-Vị này là…

An Tại Đào còn chưa kịp nói gì, Trương Manh đã cười bợ đỡ bước lên bắt tay Hạ Hiểu Tuyết nói:

-Chủ tịch Hội đồng quản trị Hạ phải không? Tôi là Trương Manh, Chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy.

-Ồ, xin chào!

Hạ Hiểu Tuyết liếc nhìn nét mặt của An Tại Đào, tính cô khiêm tốn, không muốn làm người ta phải rớt đài, do dự một chút, rồi mỉm cười:

-Đi thôi, có việc gì thì vào nhà nói.

Vẻ mặt An Tại Đào bình tĩnh, Trương Manh cũng biết An Tại Đào không muốn trả lời cô, không dám đến gần hắn. An Tại Đào hơi bất mãn, chỉ có điều thấy Hạ Hiểu Tuyết vì phép xã giao mà nói chuyện với Trương Manh, hắn cũng không nói gì, liền đi vào phòng ngủ thay quần áo, sau đó đi tắm.

Đến lúc hắn tắm xong thì Trương Manh đã ra về. Cũng không biết Trương Manh "vận động" Hạ Hiểu Tuyết thế nào, không ngờ cô chủ động mở miệng nói giúp cô ta. Nguồn: http://truyenfull.vn

-Ông xã, phụ nữ làm ở cơ quan cũng không dễ dàng, thu nhập của chồng cô ấy vừa thấp vừa không ổn định, lại có con nhỏ, anh để cô ấy ở lại làm Chánh văn phòng Huyện uỷ đi, ai làm mà không được?

Hạ Hiểu Tuyết cười cười, cũng đứng dậy chuẩn bị đi tắm rửa.

An Tại Đào nhíu mày:

-Cưng à, cô ta nói với em cái gì rồi?

-Cô ấy cũng không nói cái gì, chỉ kể với em về hoàn cảnh gia đình và tình hình công tác của cô ấy, nhờ em nói giúp cho cô ấy.

-Anh còn chưa nhậm chức, cô ta đã tìm tới cửa rồi. Hiểu Tuyết, em không hiểu đâu. Nói thế nào bây giờ? Cô ta là người do Lãnh Mai đề bạt, có câu vua nào, tôi ấy, văn phòng Huyện uỷ là một bộ phận rất quan trọng, nếu chỗ này xảy ra vấn đề, công việc của anh sẽ không cách gì triển khai. Quan trọng hơn, đó là năng lực của cô ta rất hạn chế, vả lại rất có thể lộng quyền, làm việc bên cạnh anh mà không chia sẻ được áp lực công việc cho anh, lại còn có thể gây cho anh không ít phiền phức, anh dây vào cô ta làm gì?

An Tại Đào khoát tay:

-Quan trường hiểm ác, anh không thể không phòng!

Hạ Hiểu Tuyết thở dài:

-Thôi, em chỉ thuận miệng nói vậy thôi, chuyện của anh em cũng không hiểu, để tự anh xử lý đi. Tuy nhiên, em cho rằng tốt hơn là anh không nên đắc tội với nhiều người.

An Tại Đào khẽ mỉm cười:

-Anh biết mà. Đừng nói chuyện này nữa, em đi tắm đi. Anh về phòng trước chờ em.

Nghe hắn nói vậy, Hạ Hiểu Tuyết ửng hồng hai má, cúi đầu nói:

-Anh chờ em làm gì, đi ngủ đi!

-Ha ha,

An Tại Đào vừa đi về phía phòng ngủ, vừa cười:

-Mẹ anh và ba mẹ em đều đang chờ bồng cháu đấy, chúng ta không cố gắng sao được?

Chuyện của Trương Manh đối với An Tại Đào chỉ là chuyện nhỏ, căn bản là hắn không để trong lòng. Trong quan trường, có một số việc có thể "chín bỏ làm mười" nhưng có một số việc tuyệt đối không thể nhân nhượng. Vị trí Chánh văn phòng Huyện uỷ rất quan trọng, tuy quyền không lớn, nhưng là bộ phận mấu chốt, có thể nói là mắc xích chủ yếu trong hệ thống quyền lực đầu mối trong tương lai của An Tại Đào.

Nếu làm không tốt, mắc xích này sẽ làm toàn bộ hệ thống tê liệt. An Tại Đào tuyệt đối sẽ không cho phép tình huống này xảy ra. Cho nên, việc lúc này Trương Manh phải tạm rời vị trí cũng như Đồng Hồng Cương lúc trước, đêug là thay đổi tất yếu trong quan trường.

Nhưng ai sẽ tiếp nhận vị trí của Trương Manh? Giờ phút này An Tại Đào hơi có phần dao động, hắn đã định điều Mã Hiểu Yến về văn phòng Huyện uỷ, cho dù xét về góc độ công việc hay về góc độ cá nhân, cô đều là một lựa chọn thích hợp.

Nhưng rốt cuộc Trương Manh nói gì với Hạ Hiểu Tuyết, thật ra An Tại Đào cũng đoán được vài phần. Theo hiểu biết của An Tại Đào đối với Hạ Hiểu Tuyết, sở dĩ cô đồng ý chủ động nói giúp cho Trương Manh, tất nhiên là vì đã nghe cô ta ám chỉ điều gì đó, một loại ám chỉ rất dễ đoán. Cho nên tuy An Tại Đào không thật sự biết rõ ràng, nhưng trong lòng hắn cảm thấy phải đắn đo, cân nhắc.

Mã Hiểu Yến có năng lực làm việc rất tốt, ý thức phục vụ cũng rất cao, rất thích hợp làm quản lý hành chính. Nhưng dù sao cô cũng là một cô gái còn rất trẻ, nếu cô vẫn tiếp tục ở lại công tác bên cạnh mình, nhất là làm Chánh văn phòng cho mình, sớm chiều chung đụng một thời gian dài, khó tránh khỏi miệng tiếng người đời đồn đãi. Tuy An Tại Đào không để ý, nhưng dù sao miệng người đáng sợ, vô duyên vô cớ tăng thêm ra rất nhiều phiền toái không cần thiết.

Thậm chí, nếu điều đó làm cho Hạ Hiểu Tuyết nghi nghi ngờ ngờ thì lại càng phiền phức. Cho nên, suy đi tính lại, cuối cùng An Tại Đào quyết định không để Mã Hiểu Yến làm Chánh văn phòng Huyện uỷ. Nhưng Mã Hiểu Yến không làm thì còn ai thích hợp đâu?

Đêm khuya, sau khi cùng Hạ Hiểu Tuyết "triền miên", thấy cô mệt mỏi chìm vào giấc ngủ say, An Tại Đào liền rời giường ra ngồi ở phòng khách hút thuốc, suy nghĩ hồi lâu.

Ai thích hợp đây? Những gương mặt quen thuộc do hắn bồi dưỡng và tin cậy được kể từ khi tới Quy Ninh lần lượt hiện lên trước mắt hắn.

Tôn Hiểu Linh chắc chắn là không được, cô đã là cấp phó huyện, hơn nữa lại là nhân vật số một của Khu kinh tế mới Tư Hà, trọng trách rất nặng; mà Lộ Binh tuổi lớn, lại cũng không thích hợp làm công việc văn phòng Huyện uỷ, Lý Kiệt phải ở công ty rượu Quy Ninh, Bành Quân cũng không thích hợp vì còn rất trẻ, sự từng trải còn rất kém.

Lương Mậu Tài? An Tại Đào lắc đầu, lập tức gạt ý nghĩ này sang một bên. Phẩm chất anh ta không hợp, thiếu sự trung thành, hơn nữa đã từng phản bội mình, về sau không thể tiếp tục trọng dụng được.

Đến lúc thật sự cần người, An Tại Đào mới chợt nhận ra cấp dưới có thể sử dụng được của mình không nhiều. trước kia mình quá mức thiên về "chủ nghĩa anh hùng cá nhân", không quan tâm bồi dưỡng lực lượng tâm phúc.

An Tại Đào gãi đầu, cảm thấy về sau mình nên chú ý hơn về mặt này. Dù không thích kết bè kết phái, nhưng người trong quan trường không có cấp dưới đáng tin cậy, có thể san sẻ gánh nặng công việc, thì cũng không được.

Đột nhiên, trước mắt An Tại Đào thoáng hiện khuôn mặt một người đàn ông, Đồng Hồng Cương? Người trước đây là Chánh văn phòng Huyện uỷ, hiện giờ là Giám đốc kiêm Bí thư Đảng uỷ nhà máy điện Quy Ninh!

Phải nói là, đến Quy Ninh lâu như vậy, Đồng Hồng Cương luôn cung kính đối với An Tại Đào, cho dù vào thời điểm Huyện uỷ theo ý của Tôn Cốc luôn tìm cách chèn ép An Tại Đào, y vẫn giữ vẻ kính cẩn cần thiết đối với hắn. Cho nên ấn tượng của An Tại Đào đối với y không tệ, cảm thấy y là một người thông minh, có thể nói là một người phúc hậu hiếm thấy trong quan trường.

Về cơ bản, tác phong đối nhân xử thế phản ánh tính cách một con người. Có người chanh chua lòng lang dạ sói, mà có người lại khá khoan dung độ lượng, Đồng Hồng Cương thuộc hạng người sau. Đương nhiên, người có tính cách như vậy trong quan trường có danh tiếng rất tốt, nhưng rất khó lên cao.

Trải qua mấy năm nay tìm hiểu, An Tại Đào biết rõ, nói một cách khách quan thì Đồng Hồng Cương cũng không thể xem như tâm phúc cuả Tôn Cốc. Chỉ có điều y là người rất cẩn thận, chặt chẽ, làm việc chu đáo, mà Tôn Cốc lại cần một người như vậy bên cạnh, cho nên y mới có thể đảm nhiệm vị trí Chánh văn phòng Huyện uỷ nhiều năm như vậy.

Gương mặt diềm tĩnh, dè dặt của Đồng Hồng Cương từ từ hiện rõ trước mắt An Tại Đào, hắn âm thầm gật đầu, đột nhiên phất tay, thầm nghĩ: "Chính là y!"

Sáng hôm sau, An Tại Đào đi đến phòng làm việc, trước hết gọi Mã Hiểu Yến tới, dùng lời lẽ nhẹ nhàng, uyển chuyển nói về chuyện này. Nghe An Tại Đào quyết định không cho mình đến văn phòng Huyện uỷ, lập tức trong lòng Mã Hiểu Yến vô cùng thất vọng.

Chức vụ là một chuyện, mà không thể tiếp tục được làm việc ở bên cạnh người đàn ông mình yêu lại là một chuyện khác. Trong lúc nhất thời sự thất vọng bỗng tràn ngập trong lòng Mã Hiểu Yến, đôi mắt cô đỏ lên, yên lặng cúi đầu xuống.

-Hiểu Yến, chúng ta không phải người ngoài, tôi sẽ không nói với cô những lời vô nghĩa. Cô là người thích hợp nhất cho vị trí đó, thế nhưng, chúng ta công tác cùng một chỗ, còn phải chú ý ảnh hưởng một chút.

An Tại Đào dịu dàng nói xong, không kìm nổi, lấy tay vỗ nhẹ vào vai cô.

-Tôi biết, tôi hiểu mà, tôi phục tùng bố trí của tổ chức.

Mã Hiểu Yến buồn bã nói một cách đầy thâm ý.

-Tôi quyết định điều cô đến Ban tổ chức cán bộ Huyện uỷ làm Phó ban thường trực, tôi sẽ không nói nhiều lời, sau này cô sẽ rõ cả thôi!

An Tại Đào không thể nói cặn kẽ kế hoạch của mình cho Mã Hiểu Yến biết, chỉ có thể nói sơ qua như vậy rồi im lặng.

Thấy Mã Hiểu Yến vẫn còn có chút buồn bã, hờn giận, An Tại Đào thở dài, khẽ nói:

-Công tác do tổ chức giao cho so với việc cô ở lại bên tôi quan trọng hơn, mọi người ai cũng muốn tiến bộ, chẳng lẽ cô muốn cả đời ở bên tôi làm công tác văn phòng sao? Được rồi, cô trở về suy nghĩ lại cho thông suốt đi. À đúng rồi, cô đi gọi điện đến nhà máy điện cho Đồng Hồng Cương giúp tôi, tôi muốn gặp hắn nói chuyện!

Mã Hiểu Yến là cô gái rất thông minh và nhạy cảm, cô nghe An Tại Đào nói vậy liền biết đây là hắn chuẩn bị cho Đồng Hồng Cương trở về cơ quan Huyện uỷ làm Chánh văn phòng như trước.

Cô yên lặng gật đầu, quay về phòng làm việc của mình để gọi điện cho Đồng Hồng Cương.

-Bí thư Đồng, xin chào, tôi là Mã Hiểu Yến, Chánh văn phòng Huyện uỷ.

Đồng Hồng Cương đang ở trong phòng làm việc đọc báo, đột nhiên nhân được điện thoại của Mã Hiểu Yến, cảm thấy hết sức ngạc nhiên, thầm nghĩ, cô ta tìm mình làm gì?

Sau khi Đồng Hồng Cương rời khỏi Huyện uỷ tới nhà máy điện Quy Ninh làm việc, lúc đầu y cảm thấy rất khó thích nghi, dù sao Chánh văn phòng Huyện uỷ và Giám đốc nhà máy điện là hai công việc hoàn toàn khác nhau; nhưng về sau, y cũng bình thản chấp nhận, quen dần với sự vất vả, cuộc đời là vậy mà. Con người lúc nào cũng phải thích ứng với mọi hoàn cảnh và bằng lòng với nó mà?

-Bí thư Đồng, Chủ tịch huyện An muốn tìm anh nói chuyện, anh lt đến Uỷ ban nhân dân một chuyến.

Mã Hiểu Yến nói xong liền treo điện thoại, cô cũng không có tâm trạng đâu mà nói lời khách sáo đưa đẩy với Đồng Hồng Cương.

Đồng Hồng Cương thầm giật mình, lập tức đứng dậy lao ra khỏi phòng làm việc, lên xe chạy về hướng Uỷ ban nhân dân huyện. Đi tới cửa phòng làm việc của An Tại Đào, Đồng Hồng Cương lấy lại bình tĩnh, nhẹ nhàng gõ cửa.

- Mời vào.

Đồng Hồng Cương thận trọng đi đến, đầu tiên là xoay người lại đóng cửa, sau đó mỉm cười, nhỏ giọng nói:

-Chủ tịch huyện An, ngài tìm tôi?

An Tại Đào cười cười, từ phía sau bàn làm việc đứng dậy, đi tới ghế sa lon trước mặt, khoát tay:

-Lão Đồng. Mời ngồi!

Đồng Hồng Cương một mực cung kính ngồi ở trên ghế sa lon, trong lòng hơi run lên. Y cũng là người từng trải, lờ mờ hiểu được vào lúc An Tại Đào sắp nhậm chức Bí thư Huyện uỷ, lại đột nhiên tìm mình thì có ý nghĩa như thế nào. Chẳng lẽ là cơ hội của mình lại tới?

- Lão Đồng à, gần đây tại xí nghiệp làm còn thoái mái như vậy sao?

An Tại Đào mỉm cười nói, tiếp theo lại thở dài:

- Lúc trước anh bị điều đi, cá nhân tôi giữ ý kiến bất đồng. Nhưng đồng chí Lãnh Mai kiên trì muốn đề bạt Trương Manh, tôi ra sức mấy lần, đồng chí Lãnh Mai đều kiên trì ý kiến của mình, cho nên… Ha ha!

- Cảm ơn Chủ tịch huyện, lãnh đạo chiếu cố, lão Đồng tôi vẫn đều ghi tạc trong lòng.

Đồng Hồng Cương nhỏ giọng nói.

- Ha ha.

An Tại Đào cao giọng cười:

- Tôi vẫn cho rằng, anh là một đồng chí có năng lực công tác rất tốt, công tác ở Huyện ủy nhiều năm, kinh nghiệm công tác cơ quan phong phú. Gần đây, bộ máy Huyện ủy sẽ có một lần điều chỉnh, xuất phát từ đại cục công tác toàn huyện, tôi chuẩn bị nhắc tới hội nghị thường vụ Huyện ủy, để anh trở về Huyện ủy công tác ---- hôm nay gọi anh tới đây, chủ yếu là muốn trưng cầu ý kiến của anh một chút!

Đồng Hồng Cương mừng rỡ trong lòng, run giọng nói:

- Cảm ơn lãnh đạo, cảm ơn lãnh đạo tín nhiệm, tôi nguyện ý quay về Huyện ủy công tác!

- Nếu như vậy, anh chuẩn bị tốt tư tưởng, công tác văn phòng Huyện ủy anh quen thuộc, điều này tôi không cần nói nhiều. Nhưng tôi còn muốn giao trọng trách cho anh, anh lại kiêm nhiệm một Phó Trưởng Ban Thư ký đi.

An Tại Đào "ám chỉ" khiến Đồng Hồng Cương nghe xong tâm thần rung mạnh. Mặc dù gã tính tình trầm ổn, giờ phút này cũng không thể che lấp được vui mừng và hưng phấn trên mặt. Cơ quan Huyện ủy thiết lập Trưởng Ban Thư ký vốn không thấy nhiều, Quy Ninh cũng là nguyên nhân lịch sử truyền lại. Nói trắng ra, đây là vì lúc trước Tôn Cốc tiền nhiệm vì đề bạt mình làm thân tín, trăm phương ngàn kế thông qua thành phố thiết lập một "cương vị Ủy viên thường vụ", căn bản là một bài trí. Nhưng lại chưa từng có chức vụ Phó Trưởng Ban Thư ký, mà nay An Tại Đào đột nhiên muốn tặng cho gã một "danh hiệu Phó Trưởng Ban Thư ký", ý tứ hàm súc ẩn dụ trong đó nếu Đồng Hồng Cương nghe không hiểu, vậy gã sẽ không phải Đồng Hồng Cương.

Trưởng Ban Thư ký Huyện ủy đương nhiệm Khổng Tường Dân… Đồng Hồng Cương ngẫm nghĩ một chút, bỗng nhiên đứng dậy, thắt lưng dựng thẳng tắp:

- Cảm ơn lãnh đạo tín nhiệm, sau này lão Đồng tôi cúc cung tận tụy đến chết mới thôi vì lãnh đạo…

An Tại Đào cười ha ha, thuận tay đấm Đồng Hồng Cương một quyền:

- Bậy bạ, anh muốn cúc cung tận tụy đến chết mới thôi, cũng là vì nhân dân toàn huyện!

****

Lại qua một tuần, buổi chiều ngày 10 tháng chín, Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy rốt cuộc đến tuyên bố bổ nhiệm.

Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Đan Tân Dân vẫn đang lúc "dưỡng bệnh", chủ trì công tác chính là Phó Trưởng Ban thường trực Trương Kính phú. Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đến Quy Ninh tuyên bố bổ nhiệm lúc này, chính là do Trương Kính Phú tự mình mang tới.

An Tại Đào là cán bộ tỉnh quản, là cán bộ thanh niên dự bị, lại là cán bộ cấp Huyện được lãnh đạo chủ chốt của thành phố cực kỳ coi trọng, sắp nhậm chức Bí thư Huyện ủy Quy Ninh, Trương Kính Phú vẫn phải cho chút mặt mũi.

Đồng thời, còn có một Chủ tịch huyện mới nghe nói bối cảnh rất lớn điều nhiệm Quy Ninh, lãnh đạo Thành ủy cực kỳ coi trọng, Trương Kính Phú đương nhiên muốn đích thân đi một chuyến. Đừng nhìn trước mắt Trương Kính Phú chỉ là một Phó Trưởng Ban thường trực, nhưng ông ta chủ trì công tác Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, trở thành ủy viên thường vụ Thành ủy là chuyện sớm hay muộn.

Phó Bí thư Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Khổng Lâm, Phó Bí thư Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng Ban Chủ huy Quân sự Triệu Quốc Khánh, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó Chủ tịch thường trực huyện Cổ Trường Lăng, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Khâu Côn, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng Ban Tuyên giáo Trương Minh, ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trương Ban Thư ký Khổng Tường Dân, đây là tất cả ủy viên thường vụ trước mắt của huyện Quy Ninh ngoại trừ An Tại Đào ra.

Đương nhiên, đây là bộ máy trước khi điều chỉnh nhậm chức lần này, chờ Trương Kính Phú đến tuyên bố bổ nhiệm xong, chờ An Tại Đào Bí thư mới và Chủ tịch huyện mới không biết là ai kia cùng nhau nhậm chức, lại là một hồi vận mệnh quyền lực thế nào. Sắc mặt 7 ủy viên thường vụ đều ngưng trọng, hiển nhiên trong lòng đều có tính toán.

Trừ Khổng Lâm phải chủ trì hội nghị ra, ủy viên thường vụ khác đều ngồi hàng ghế thứ nhất dưới đài chủ tịch. Mà phía sau họ, còn lại là lãnh đạo huyện bình thường, Hội đồng nhân dân, lãnh đạo Mặt trận Tổ quốc, cùng với cán bộ chính quyền đông nghìn nghịt. Phía sau nữa, chính là cán bộ khu kinh tế mới Tư Hà, các bộ phận các xã.

Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đến tuyên bố An Tại Đào tiếp nhận chức Bí thư Huyện ủy cùng với Chủ tịch huyện mới tới nhận chức bổ nhiệm, đây sớm đã không phải bí mật gì. Dựa theo thường quy, lãnh đạo chủ chốt ở huyện nhậm chức, tự nhiên là phải mời dự họp một đại hội cán bộ trung tầng trở lên của Huyện ủy và UBND huyện cùng với các ban ngành huyện tiến hành tuyên bố.

Khi đám quan chức huyện yên lặng ngồi ở phòng hội nghị Huyện ủy chờ, tiếng nghị luận và nói nhỏ không dứt bên tai. Trương Manh nắm trong tay một bản ghi chép hội nghị màu đen, hơi bất an mà đứng ở cửa. Không bao lâu, thấy An Tại Đào mỉm cười cùng Trương Kính Phú và nhân viên Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy dọc theo lối đi nhỏ đi nhanh tới phòng hội nghị, Trương Manh vội vàng trở lại dưới đài chủ tịch cười nói với các ủy viên thường vụ Huyện ủy:

- Các lãnh đạo, Trưởng Ban Trương đến rồi!

Thật ra, các ủy viên thường vụ Huyện ủy này vốn là chờ đón ở cửa đại viên cơ quan Huyện ủy, nhưng Trương Kính Phú lại trực tiếp đi chỗ văn phòng An Tại Đào bên UBND, một mình nói chuyện với An Tại Đào một hồi, không có trực tiếp tới Huyện ủy bên này.

Các ủy viên thường vụ thậm chí một số lãnh đạo bình thường khẩn trương đứng dậy, trên mặt bày nụ cười đầy lõi đời đi ra ngoài đón. Bắt tay hàn huyên, nói xong hết thảy lời khách sáo, lúc này Trương Kính Phúc mới ngồi xuống theo An Tại Đào. Đương nhiên, cùng nhau ngồi trên đài chủ tịch, còn có hai cán bộ Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, còn có một người trẻ tuổi An Tại Đào cực kỳ quen thuộc, nhưng đối với cán bộ huyện Quy Ninh mà nói cực kỳ xa lạ.

Áo trắng ngắn tay, quần tây màu đen, để tóc ngắn, bộ mặ thanh tú, dáng gười gầy yếu, tuổi nhìn qua không quá lớn. Tất cả mọi người đoán được, đây đại khái chính là Chủ tịch huyện nhảy dù mới điều tới.

Vị Chủ tịch huyện mới nhảy dù tới này không ngờ lại là bạn học cũ của An Tại Đào trong khóa học Thanh niên xuất sắc Tỉnh ủy, đều là cán bộ dự bị, vốn là Phó Chủ tịch huyện Cao Lãm thành phố Tân Hải Trương hân. Nói thạt, không ngờ người tới là Trương hân, ngay từ đầu An Tại Đào cũng cảm thấy bất ngờ. Tuy rằng hắn hiểu biết không nhiều đối với Trương Hân, nhưng từ quan hệ quen thuộc của gã với Lưu Ngạn, nhà của gã tất nhiên là có nhân vật lớn có mặt mũi ở Yên Kinh.

Lúc ấy từ sau khi biết tin tức từ thành phố, An Tại Đào lập tức gọi một cuộc điện thoại cho Lưu Ngạn, lúc này mới xác định, Trương Hân cũng là con cháu quyền quý, ông nội gã là người có công lớn lập nước thế hệ trước, là "ba đời cách mạng" hàng thật giá thật.

Theo lý thuyết, người quen đến Quy Ninh cùng kết bạn với hắn, hắn hẳn nên cao hứng mới đúng, nhưng hắn lại cảm thấy hơi không thoải mái.





Trong phòng hội nghị Huyện ủy, hơn trăm quan chức lãnh đạo và cấp phòng ở huyện yên lặng không tiếng động nhìn lên đài chủ tịch. Phó Bí thư Huyện ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Khổng Lâm Thanh hắng cổ, cất cao giọng nói:

- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta họp. Đầu tiên, chúng ta nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Phó Trưởng Ban Tổ chức thường trực Thành ủy Trương Kính Phú và lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy tới!

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, mặc kệ là hưng phấn hay không, cũng không quản là hoan nghênh hay không chào đón. Dù sao đám cán bộ cơ quan đều liều mạng mà vỗ tay, đây gần như là một động tác tiềm thức. Lãnh đạo bên trên tới, vỗ tay nhất định phải nhiệt liệt, tiếp đãi nhất định phải long trọng, thái độ nhất định phải kính cẩn, đây là định luật cơ bản của quan trường.

Khổng Lâm khoát tay áo:

- Tiếp theo mời Trưởng Ban Trương tuyên bố bổ nhiệm điều chỉnh cán bộ của Thành ủy.

Trương Kính Phú quay đầu mỉm cười với An Tại Đào, hôm nay ông ta tới Huyện ủy Quy Ninh tuyên bố bổ nhiệm, vốn chỉ là bổ nhiệm hai người An Tại Đào và Trương Hân, nhưng mấy ngày hôm trước hội thường vụ Thành ủy lại đột nhiên họp lâm thời, thông qua mấy loại bổ nhiệm, khiến cho Trương Kính Phú cũng cảm thấy hơi đột nhiên.

- Các đồng chí, vì phong phú bộ máy Huyện ủy Quy Ninh, tăng mạnh lực lượng của bộ máy lãnh đạo Đảng ủy chính quyền huyện Quy Ninh, hội nghị thường vụ Thành ủy nghiên cứu quyết định, Phó Bí thư Huyện ủy Quy Ninh, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật đồng chí Khổng Lâm không còn đảm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Huyện ủy; miễn đi chức vụ Trưởng Ban Tổ chức cán bộ của ủy viên thường vụ Huyện Ủy đồng chí Khâu Côn, miễn đi chức vụ Phó Bí thư Huyện ủy của Phó Bí thư Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh…

Trương Kính Phú nói ra lời này, đám lãnh đạo bình thường và cán bộ cơ quan huyện không có bất cứ chuẩn bị tư tưởng nào lập tức kinh hãi giật mình, lập tức miễn chức vụ ba ủy viên thường vụ, chẳng lẽ hiện giờ thành phố sẽ thay máu đối với Huyện ủy Quy Ninh?

Trương Kính Phú thản nhiên cười, tiếp tục cất cao giọng nói:

- Đồng chí Khổng Lâm tiếp tục đảm nhiệm ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó Bí thư' bổ nhiệm đồng chí Khâu Côn làm ủy viên thường vụ, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật; đồng chí Hồ Linh Linh tiếp tục đảm nhiệm ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật; bổ nhiệm Phó Chủ tịch huyện Quy Ninh đồng chí Trần Tân làm ủy viên thường vụ Huyện ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ, đề nghị Hội đồng nhân dân huyện miễn đi chức vụ Phó Chủ tịch huyện của đồng trí Trần Tân…

Khâu Côn đảm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luạt, Hồ Linh Linh không còn kiêm nhiệm Phó Bí thư Huyện ủy, chuyên chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật… Những thứ này không có gì lạ, mọi người cũng có thể đoán được vài phần trong lòng. Chủ yêu là một người khác ----

Phó Chủ tịch huyện Trần Tân ---- không ngờ tiến vào ủy viên thường vụ!

Một hòn đá gợn ngàn tầng sóng, tiếng nghị luận dưới đài lập tức ồn ào lên, lãnh đạo huyện bình thường cùng với lãnh đạo Hội đồng nhân dân huyện, Mặt trận Tổ quốc ngồi ở hàng đầu dưới đài, đều hơi kinh ngạc và hâm mộ mà nhìn Trần Tân. Trần Tân mặt nở nụ cười, lại âm thầm quăng cái nhìn cảm kích về phía An Tại Đào ngồi ngay trên đài.

Không thể nghi ngờ, lúc này mượn cơ hội Lãnh Mai rời đi, Thành ủy tiến hành điều chỉnh lớn đối với bộ máy Huyện ủy chính quyền, cùng với muôn vàn liên hệ "vận tác" nào đó của An Tại Đào. Có lẽ người khác không biết, nhưng Trần Tân lại rõ ràng, dùng tuổi tác của ông lập tức sẽ lui về tuyến hai, còn có thể lên chuyến xe cuối tiến vào ủy viên thường vụ, chủ yếu là vì An Tại Đào ra sức đề cử trước mặt Trương Bằng Viễn.

Mà trước đó, trước khi Ban Tổ chức Thành ủy tìm ông ta tiến hành nói chuyện, An Tại Đào đã từng nói chuyện riêng với ông ta một lần.

Nhưng lời của Trương Kính Phú hiển nhiên còn chưa xong, ông ta ho khan hai tiếng:

- Các đồng chí, im lặng ----- miễn đi chức vụ trợ lý Chủ tịch huyện của đồng chí Tôn Hiểu Linh, bổ nhiệm đồng chí Tôn Hiểu Linh làm ủy viên Huyện ủy, ủy viên thường vụ, Bí thư Đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà.

Lại là một ủy viên thường vụ! Tôn Hiểu Linh! Lại là Tôn Hiểu Linh may mắn kia!

Tiếng ồn ào dưới đại lại càng lớn, Tôn Hiểu Linh ngồi ở hàng thứ hai, khuôn mặt quyến rũ vẫn bình tĩnh như thường, cô chỉ yên lặng mà nhìn An Tại Đào trên đài, trong mắt chợt lóe ra nhu tình.

Từ lúc tin tức An Tại Đào muốn kết hôn truyền ra, Tôn Hiểu Linh cũng rất ít đi lại một mình với An Tại Đào, ngẫu nhiên gọi một cuộc điện thoại. Luc snày đây được đề bạt tiến vào ủy viên thường vụ, trước đó cô cũng không nhận được tin tức của An Tại Đào, chỉ khi Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy tìm nói chuyện mới rõ ràng. Nhưng cô hiểu được, ngoại trừ An Tại Đào, người khác cũng sẽ không giúp cô, cũng không giúp được cô.

- Bổ nhiệm đồng chí Trương Hân làm ủy viên Huyện ủy, ủy viên thường vụ, Phó Bí thư Huyện ủy Quy Ninh, đề cử làm Chủ tịch huyện.

- Các đồng chí, đồng trí Trương Hân trẻ trung, làm việc trên cương vị Phó Chủ tịch huyện Cao Lãm thành phố Tân Hải nhiều năm, kinh nghiệm công tác phong phú, nhất là công tác kinh tế… Đồng chí Trương Hân cũng là cán bộ thanh niên dự bị, lần này tới Quy Ninh nhậm chức, cũng là tất yếu giao lưu cán bộ toàn tỉnh!

- Bổ nhiệm đồng chí An Tại Đào làm Bí thư Huyện ủy Quy Ninh! Đề nghị Hội đồng nhân dân huyện miễn đị chức vụ Chủ tịch huyện của đồng chí An Tại Đào.

Hai quả đạn pháo cuối cùng phát ra từ trong miệng Trương Kính Phú, dưới đài im lặng một cách khác thường, trầm mặc một lát, rầm! Chợt tiếng vỗ tay bùng nổ.

- Các đồng chí, lần này Thành ủy tiến hành điều chỉnh đối với bộ máy Huyện ủy và UBND huyện, đây là xuất phát từ công tác đại cục toàn thành phố của Thành ủy, vì bảo đảm kinh tế xã hội Quy Ninh phát triển nhanh, đưa ra quyết sách quan trọng. Hy vọng sau khi điều chỉnh, đồng chí mới nhậm chức có thể dùng lòng trách nhiệm và sứ mệnh cao, càng thêm cố gắng lấy đại cục làm trọng, càng thêm đoàn kết… Cống hiến toàn bộ sức lực vì kinh tế Quy Ninh phát triển và tiến vào một trăm huyện mạnh nhất cả nước!

Trương Kính Phú tuyên bố xong những bổ nhiệm này, còn nói một số lời khách sao rồi chấm dứt, liền lẳng lặng ngồi ở đó.

Khổng Lâm thần sắc hơi phức tạp mà nhìn An Tại Đào, trong lòng cảm thán ngàn vạn lần, đối với năng lực của An Tại Đào, cô gần như không còn lời nào để nói. Sau khi điều chỉnh bộ máy, tăng thêm hai ủy viên thường vụ, từ 8 người biến thành 10 người, thêm Chủ tịch huyện Trương Hân mới nhận chức này, trong 11 ủy viên thường vụ tương lại của Huyện ủy Quy Ninh, phần lớn đều là phái An Tại Đào hoặc là đồng minh, sau này huyện Quy Ninh hoàn toàn trở thành thiên hạ của An gia, An Tại Đào nắm quyền, không có bất luận chậm trễ gì.

Về phần Chủ tịch huyện mới Trương Hân này, nghe nói còn là người quen cũ của An Tại Đào, chỉ sợ gã cũng không nhấc lên gợn sóng gì…

Nhất là Tôn Hiểu Linh kia, vài năm trước chẳng qua chỉ là một Phó Chủ tịch thị trấn nho nhỏ, tên tuổi chưa biết, nhưng sau vài năm ngắn ngủn biến hóa nhanh chóng, chim sẻ biến phượng hoàng, tiến vào ủy viên thường vụ Huyện ủym trở thành một trong những lãnh đạo quan trọng huyện Quy Ninh đều biết. Trong bộ máy ủy viên thường vụ sau khi điều chỉnh, tuy rằng cô chỉ xếp cuối cùng, nhưng cô lại nắm giữ quyền lớn quản lý khu kinh tế mới Tư Hà hết sức quan trọng đối với kinh tế Quy Ninh, ai lại dám khinh thường cô chứ?

Khổng Lâm thầm than trong lòng, chợt điều chỉnh tốt tâm tình của mình. Cô kính cẩn mà nghiêng đầu nói nhỏ vài câu với An Tại Đào, sau đó mới cất cao giọng nói:

- Tiếp theo, hoan nghênh Chủ tịch huyện Trương nói chuyện.

Vỗ tay như sấm.

Trương Hân mỉm cười đứng dậy cúi đầu, sau đó mới lại ngồi xuống. Giọng gã hơi khàn khàn, không biết là bị cảm hay trời sinh như thế:

- Trưởng Ban Trương, Bí thư An, các vị lãnh đạo, các đồng chí tôn kính.

- Có thể tới Quy Ninh làm việc, tôi cảm thấy rất cao hứng, cũng cảm thấy cực kỳ may mắn… Trước khi tôi tới huyện nhậm chức, tôi đã sớm nghe thấy tên tuổi huyện chúng ta. Mấy năm nay, dưới sự lãnh đạo của Thành ủy và UBND thành phố, Huyện ủy và UBND huyện, Bí thư An, kinh tế huyện Quy Ninh sải bước đi tới, thành tựu huy hoàng!

- Tôi đến huyện công tác, chính là một người mới, về sau, tôi sẽ khom người, học tập mọi người, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy và Bí thư An, cố gắng triển khai công tác. Có thể mọi người còn không biết, tôi và Bí thư An, là bạn học tại khóa học Thanh niên xuất sắc Tỉnh ủy, chúng tôi là bạn cũ cùng đến cơ sở nhậm chức… Lúc rước ở Ban huấn luyện, Bí thư An là Bí thư Chi bộ Đảng lâm thời của Ban học viên, tôi là ủy viên chi bộ!...

- Ha ha, tôi nói nhiều như vậy, xin mọi người xem hành động thực tế của tôi sau này, cũng hoan nghênh mọi người phê bình chỉ đạo đối với tôi.

Trương Hân khẽ mỉm cười, nghiêng đầu nhìn An Tại Đào, cất cao giọng nói:

- Bạn học cũ, cậu xem…





Khổng Lâm tiếp nhận micro cất cao giọng nói:

- Tiếp theo, mời Bí thư An làm chỉ thị trọng yếu cho chúng ta.

An Tại Đào cũng đứng dậy khom người, trên mặt mỉm cười, trong lòng cực kỳ bình tĩnh. Thúc đẩy Thành ủy điều chỉnh bộ máy Huyện ủy lúc này, hắn bắt đầu bắt tay vào phòng ngừa chu đáo vì đại cục mình nắm trong tay sau này. Chẳng qua, đây cũng rất bình thường, số lượng ủy viên thường vụ Huyện ủy Quy Ninh ít, huyện nhỏ Quy Ninh kinh tế lạc hậu lúc trước còn có thể cố mà làm, nhưng huyện Quy Ninh hôm nay đã tiến vào giai đoạn phát triển, nhiều hạng mục đầu tư lớn đều lục tục triẻn khai, tổng sản lượng kinh tế có thay đổi long trời lở đất với quá khứ, vả lại còn có "mục tiêu to lớn" tiến vào một trăm huyện mạnh nhất cả nước ---- vì thế, Thành ủy có nguyên vẹn lý do tăng mạnh lực lượng bộ máy ủy viên thường vụ Huyện ủy Quy Ninh.

- Trưởng Ban Trương tôn kính, các vị lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy tôn kính, các đồng chí. Đầu tiên tôi cảm ơn Thành ủy và UBND thành phố tín nhiệm…

- Đảm nhiệm Bí thư Huyện ủy Quy Ninh, tôi biết rõ sức nặng của chức vị này, phần trách nhiệm lớn này. Quy Ninh sông núi xinh đẹp, sản vật phong phú, mà dân chúng đông đúc, người dân cần lao, cán bộ cần chính, địa linh nhân kiệt. Từ khi cải cách mở ra, Huyện ủy và UBND huyện khóa trước tiếp nối nhau, mở lối cho người sau, đoàn kết dẫn dắt toàn bộ cán bộ huyện đồng tâm hiệp lực, diện mạo Quy Ninh đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.

- Nhất là mấy năm nay ---- khu kinh tế mới Tư Hà, ngon cờ đầu thu hút đầu tư, xây dựng thành trấn nhỏ, xây dựng Đảng và nhiều hạng mục công tác, không ít công tác đi đầu ở tỉnh, khu kinh tế mới Tư Hà lại trở thành công trình sinh thái nông nghiệp mẫu của cả nước!

- Đối mặt với hình thái phát triển trăm tàu tranh nhau di chuyển, đối mặt với kỳ vọng tương lai tốt đẹp nhân dân toàn huyện theo đuổi, không khống chế toàn cục, phát triển nhanh hơn, sáng tạo công trạng mới, chấn hưng toàn diện Quy Ninh, khiến Quy Ninh hoàn toàn thoát khỏi diện mạo huyện ngào, huyện nhỏ, tiến vào một trăm huyện mạnh nhất cả nước, là khảo nghiệm rất lớn đối với tập thể bộ máy lãnh đạo Huyện ủy mới chúng tôi, đồng thời cũng là đối với cá nhân tôi. Giờ phút này, tôi cảm thấy áp lực rất lớn, trách nhiệm rất lớn, sứ mệnh rất cao.

- Huyện Quy Ninh đang đứng ở khởi điểm lịch sử phát triển mới, tôi sẽ tiếp tục kiên quyết quán triệt chấp hành các hạng bố trí công tác của Thành ủy và UBND thành phố, dựa vào tập thể lãnh đạo kiên cường của Huyện ủy, dựa vào trí tuệ và lực lượng cán bộ quần chúng huyện, hết sức hết lòng, không làm nhục sứ mệnh, đoàn kết và dẫn dắt toàn bộ các cán bộ quần chúng huyện đối mặt khó khăn mà đi lên, hoàn thành tốt nhiệm vụ Đảng giao cho tôi, cố gắng phấn đấu để thực hiện mục tiêu tiến vào một trăm huyện mạnh nhất cả nước.

An Tại Đào giọng to có lực, thần thái hăng hái. Đám cán bộ dưới đài nhìn Bí thư Huyện Ủy thỏa sức trên đài, chậm rãi không để ý tới lời An Tại Đào nói, mà đều châu đầu ghé tai nhỏ giọng nghị luận cái gì.