Chào các bạn mình là em gái của chị Thỏ , chị Thỏ nhờ mình đăng truyện hộ , chương này chị Thỏ viết trước khi bị ốm mình chỉ đăng giúp thôi , chị Thỏ bảo truyện " 1 tình yêu " khi nào khỏi ốm sẽ viết và đăng bù cho mọi người nha .

------------------------------------------------------------

Y Như lập tức lên kế sách loại bỏ Nhật Đào khỏi thiên cung , vậy là cô ta nhắm đến điểm yếu của nàng , cô ta thừa biết nàng điều gì cũng rất tốt rất giỏi duy chỉ có 1 điểm mà nàng chưa thể khắc phục được đó là tính hiếu kỳ và sự tò mò , nàng không thể cưỡng lại trước những điều bí mật nên đôi lúc nàng đã bộc lộ tính xấu của mình , có lần vì tật xấu này mà nàng đã làm phật ý 1 vị nữ quan và xém chút là bị phạt , Y Như suy nghĩ 1 chút thì trong đầu cô ta đã lóe lên 1 mưu kế để hãm hại Nhật Đào , khóe miệng cô ta lúc này nhếch lên 1 nụ cười gian xảo .


Vào 1 ngày đẹp trời cũng là sinh thần của Thiên Mẫu , trên thiên cung rất náo nhiệt các tiên nữ bận rộn chuẩn bị yến tiệc , còn các vị thần cùng các tinh linh cũng tất bật tìm quà để dâng lên Thiên Mẫu , ai cũng mong món quà của mình sẽ làm vui lòng người , trong yến tiệc lần này Ngọc Đế đã cho người cất công đi đến tận trời bắc xa xôi hiểm trở tìm cho bằng được viên Dạ Minh Châu để tặng cho mẫu hoàng của mình , viên bảo ngọc Dạ Minh Châu này có 1 khả năng đặc biệt ai giữ nó trong tay thì không cần phải sợ bất cứ thời tiết khắc nghiệt như thế nào , khi khí hậu lạnh nó sẽ làm ấm còn khí hậu nóng nó sẽ làm mát và hơn hết là nó phát sáng được trong bóng tối , ánh sáng của nó còn có thể chữa được bách bệnh chỉ cần người bệnh nặng đến đâu nó đều chữa lành hết , viên bảo ngọc được cất trong 1 cái hộp bằng vàng khảm ngọc để ở điện Linh Bảo đợi đến khi yến tiệc bắt đầu Ngọc Đế sẽ đích thân tặng nó cho Thiên Mẫu .


Mọi thông tin về viên bảo châu đều lọt hết vào tai của Y Như , cô ta biết thời cơ đã đến nên nhanh chóng đi tìm Nhật Đào , nàng lúc này đang chuẩn bị đến yến tiệc thì Y Như xuất hiện , cô ta giả lã chào hỏi nàng làm như bạn hữu thân thiết lâu năm .

-" Nhật Đào , trông cô nương hôm nay đẹp quá , cô nương chuẩn bị đến yến tiệc phải không ? "

-" Y Như , cô đến có việc gì không ? "

-" À tôi đến rũ cô cùng đi cho có bạn ấy mà , chúng ta cùng đi nha "

-" Cũng được , cô đợi tôi 1 chút nhé "

Nhật Đào nói rồi bước đến hộp trang sức lấy ra 1 cây trâm cài tóc hoa anh đào và cài lên mái tóc đã được chải chuốt gọn gàng, nàng ngắm lại mình trong tấm gương đồng 1 lần nữa rồi quay sang  Y Như vui vẻ nói .

-" Tôi xong rồi , chúng ta đi thôi "

Y Như gật đầu rồi cả 2 cùng đi , trên đường đi cô ta giả vờ nói đến những món quà , cô ta huyên thuyên về quà tặng của mình và lên tiếng hỏi về quà của nàng .


-" Nhật Đào , cô định tặng gì cho Thiên Mẫu vậy ? "

-" Tôi thật không biết tặng gì nên chỉ làm tặng người 1 tấm áo choàng dệt bằng sợi chỉ vàng thôi , tôi còn thêu 1 đóa hoa tường vy loài hoa mà Thiên Mẫu thích nữa "

-" Vậy sao , cô thật khéo tay , nhưng mà cho dù quà của chúng ta có đẹp đến đâu cũng không thể sánh được với món quà của Ngọc Đế đâu "

-" Cô biết Ngọc Đế sẽ tặng quà gì cho Thiên Mẫu sao ? "

-" Tất nhiên là tôi biết rồi , tôi nghe nói Ngọc Đế đã cho người đi đến tận trời Bắc xa xôi tìm 1 viên bảo châu quý để tặng cho Thiên Mẫu đó , nghe đồn là viên bảo châu đó có khả năng chữa được bách bệnh và còn phát sáng trong bóng tối nữa , tên của bảo châu hình như là Dạ Minh Châu thì phải "

-" Thật sao , tôi chưa từng nghe qua có viên bảo châu có thể chữa bệnh lại còn phát sáng trong đêm đấy , chắc là viên bảo châu đó đẹp lắm nhỉ tôi thật muốn nhìn thấy và chạm thử vào nó 1 lần "
-" Cô muốn nhìn thấy nó thật sao ? "

-" Phải đó , nghe cô kể mà tôi rất tò mò nhưng có tò mò thì cũng đâu thể ngắm hay chạm vào nó được đâu , bảo châu quý giá như vậy chắc được canh giữ nghiêm ngặt lắm , chúng ta chỉ là những tiểu tinh linh thì làm sao có cơ hội chạm vào nó chứ "

-" Cũng đúng ha , thật ra tôi cũng rất hiếu kỳ giống cô vậy , ước gì được nhìn thấy nó nhỉ , Nhật Đào hay chúng ta đến điện Linh Bảo xem trộm bảo châu đi "

-" Cô điên sao , điện Linh Bảo là nơi cất giữ các loại ngọc ngà châu bấu của Thiên Mẫu , chỗ đó là cấm địa chúng ta đâu được phép đến đó , nếu như chúng ta xâm phạm cấm địa sẽ bị xử phạt nặng lắm đó "

-" Tôi đương nhiên biết chứ , nhưng tôi biết có 1 lối đi bí mật có thể giúp chúng ta đến được điện Linh Bảo mà không bị phát hiện , với lại chúng ta chỉ đến nhìn thôi chứ có phải ăn cắp đâu , xem xong chúng ta đi ngay thì làm sao phạm lỗi được "
-" Nhưng mà ......."

-" Đừng nhưng nhị nữa , tranh thủ lúc này chúng ta đi mau , yến tiệc đến tận tối mới bắt đầu bây giờ vẫn còn sớm lắm , chúng ta đến đó xem 1 chút rồi quay lại vẫn chưa muộn đâu "

Y Như cố tình khiêu khích tính hiếu kỳ của Nhật Đào cốt yếu để nàng mắc bẫy và tất nhiên sự tò mò đã chiến thắng lý trí của nàng , Y Như cuối cùng đã thuyết phục được nàng đi theo cô ta , nàng đã sập bẫy 1 cách quá dễ dàng không hề hay biết , Y Như đưa nàng đến lối đi mà cô ta bảo là bí mật , sau 1 hồi đi lòng vòng thì cả 2 đã đến được phía sau của điện Linh Bảo , Y Như đưa Nhật Đào đến 1 cái hốc tường mà người ta hay gọi là lỗ chó , cả 2 cùng chui qua cái lỗ đó và lọt được vào bên trong điện Linh Bảo , khi đã vào được bên trong điện thì cả 2 đều há hốc mồm kinh ngạc với vô số châu báu bảo ngọc được cất giữ tại nơi đây .
Nhật Đào nhìn xung quanh mà không khỏi trầm trồ rồi ánh mắt nàng đã bị thu hút bởi 1 cái hộp bằng vàng được khảm ngọc đặt ở 1 cái bệ cẩm thạch chính giữa điện linh bảo , nàng tò mò đi đến chỗ cái hộp , tay nàng run run chạm nhẹ lên nắp hộp tính hiếu kỳ trong nàng lập tức trổi dậy , nàng không cầm lòng được trước sự cám dỗ nên đã mở nắp hộp ra xem , nắp hộp vừa được mở ra thì nàng vô cùng kinh ngạc trước vẻ đẹp của viên Dạ Minh Châu , nó đang phát quang trong bóng tối của điện Linh Bảo , ánh sáng của nó không phải là ánh sáng bình thường mà là ánh sáng bảy màu hệt như cầu vồng , ánh mắt của nàng không thể rời khỏi viên bảo châu nàng cứ mãi ngắm nhìn nó mà quên mất Y Như và cũng quên rằng mình đang xâm phạm cấm địa , khi nàng đang mãi chìm đắm trong sự quyến rũ của bảo châu thì đột nhiên cánh cổng của điện Linh Bảo bật mở , rồi giọng nói mang đầy sự tức giận của Thiên Mẫu đã vang lên khiến nàng giật bắn mình .
-" Tiểu Nhật Đào to gan , ngươi dám xâm phạm cấm địa , đã vậy người còn cả gan chạm vào bảo châu nữa , còn không mau quỳ xuống chịu tội "

-" Thiên Mẫu , con lỡ trót dại xin người hãy khai ân , con chỉ là nhất thời không kiềm chế được nên mới phạm lỗi , là Tiểu Y Như đã xúi con đến đây , Y Như cô mau giúp tôi nói 1 lời với Thiên Mẫu đi , Y Như cô đâu rồi "

-" Nhật Đào , người làm lỗi còn không chịu nhận lại đỗ lỗi cho người khác , ngươi bảo Y Như xúi ngươi đến đây vậy Y Như đâu "

-" Thiên Mẫu con nói thật mà , lúc nãy Y Như còn ở đây cùng con nhưng giờ lại không thấy nữa "

-" Ngươi vẫn còn cãi cố sao , ta chỉ nhìn thấy mỗi ngươi ở đây thôi , chính Y Như đã báo lại với ta có kẻ xâm nhập vào thánh địa nên ta mới đến đây xem thử , không ngờ kẻ đột nhập chính là ngươi , uổng công ta đã sủng ái ngươi , tội ngươi rất lớn còn không biết hối cãi mà lại vu oan cho người khác , tội nặng thêm 1 bậc không thể dung thứ được , người đâu mau trói tội nhân lại đưa đến cổng Thiên Môn chờ ta định tội "
Lệnh Thiên Mẫu vừa được ban ra thì Nhật Đào lập tức bị 2 người lính lôi đi , nàng cố gắng van xin nhưng Thiên Mẫu đều bỏ ngoài tai tất cả lời của nàng , tại cổng Thiên Môn nàng bị trói quỳ giữ sân Thiên Môn , Thiên Mẫu cùng Ngọc Đế và các bá quan văn võ trên thiên cung đều ngự trên đài Vọng Tiên , các chư tiên cùng tinh linh với thiên nữ cũng đứng rất đông để xem phán xử trong đó tất nhiên cũng có cả Y Như , cô ta tỏ ra rất đắc ý nhìn Nhật Đào bằng ánh mắt khinh bỉ trên miệng là nụ cười gian xảo , sau 1 hồi bàn luận với Ngọc Đế thì Thiên Mẫu cũng đã có hình phạt dành cho nàng , Thiên Mẫu nhìn nàng cùng sự giận dữ rồi lạnh lùng buông ra lời phán quyết .

-" Tiểu Nhật Đào , thân là tinh linh nhưng lại không biết tôn ti trật tự , ngươi đã tự ý xâm phạm vào cấm địa là điện Linh Bảo , không những thế người còn to gan chạm vào bảo châu của Ngọc Đế tặng cho ta khi chưa được phép , khi bị bắt tội không nhận lại còn vu khống cho Y Như , với những tội này ta phán ngươi bị đày xuống trần gian hóa kiếp làm xúc sanh đồng thời tất cả phép thuật cũng phải bị phong ấn , nhưng xét thấy ngươi mới phạm lỗi lần đầu ta cũng không muốn đuổi cùng gϊếŧ tận nên sẽ cho ngươi 1 đặc ân lấy công chuộc lỗi , ngươi có thời hạn 3 năm để tích đủ 7 công đức lớn nếu ngươi có thể làm được ta sẽ xóa bỏ tội danh cho ngươi và cho ngươi quay về thiên cung , còn nếu quá hạn định mà ngươi không thể tích đủ công đức thì ngươi phải mãi mãi làm xúc sanh đời đời kiếp kiếp , người đâu đưa tội nhân đến cổng Hoàn Sinh đẩy vào hố xúc sanh cho ta "