Thế nào?!!!
Đây là kỳ thị thân phận vật hy sinh của nàng sao?!!!
“Tin hay không một khi ta không vui, ném ngươi vào trong chảo dầu...”
【 ngươi là ai? Tại sao lại muốn ném ta vào trong chảo dầu? 】
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cánh tay chống cằm của Vân Hề run lên, hình như nàng nghe được có người đang nói chuyện với mình, giọng có âm điệu trẻ con, hình như là giọng của một đứa trẻ ba tuổi?
Liếc mắt nhìn một vòng trong phòng, giờ phút này chỉ có một mình nàng không còn có bóng dáng của người thứ hai.
Cái quỷ gì?!!!
【 ta không phải Quỷ tộc, ta là Long tộc. 】

“Long tộc… Long tộc tốt lắm nha…” Vân Hề có chút kích động nho nhỏ, nhìn chằm chằm vào hạt châu kia tò mò quan sát: “Ngươi là ở bên trong hạt châu sao?”
【 đúng vậy, ngươi còn không có nói cho ta, tại sao ngươi lại ném ta vào trong chảo dầu? 】
Giọng nói non nớt kia lại vang lên thêm một lần nữa, lúc này Vân Hề xem như đã rõ ràng, giọng nói cũng không phải vang lên ở bên tai, mà là trực tiếp xuất hiện ở trong đầu nàng.
“À, ờ, ta chỉ là muốn mời ngươi ra tới chơi thôi.”
【 a, vậy cảm ơn ngươi, nhưng mà ta ra không được. 】
Chân thành cảm ơn như vậy, làm Vân Hề đột nhiên có loại cảm giác bản thân đang lừa con nít, ngượng ngùng mà sờ sờ chóp mũi: “Ngươi nói ngươi ra không được, tại sao?”
Tuy rằng tới nơi này không lâu, nhưng Vân Hề phát hiện, có rất nhiều chuyện cùng người trong tiểu thuyết khác xa nguyên tác, chân chính tiếp xúc lại là một chuyện khác.
Ví dụ như phía trước đọc tiểu thuyết, nàng cũng chỉ là không thích nữ chủ quá chú trọng lợi ích, thích tính kế người khác để đạt tới mục đích, nhưng sau khi chân chính tiếp xúc, nàng mới phát hiện nữ chủ càng đê tiện âm độc so với miêu tả trong tiểu thuyết.
Cho nên, muốn làm rõ ràng vụ Ngọc Long Tuyền, dựa theo tình tiết trong tiểu thuyết là chưa đủ.
【 bởi vì có trận pháp vây nhốt, ta lại bị trọng thương, cho nên ra không được. 】
Vẫn là giọng nói non nớt, âm điệu lộ ra nồng đậm bi thương cùng cô độc.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảm xúc của Vân Hề cũng bị ảnh hưởng, mày đẹp hơi hơi một nhíu: “Trận pháp vây nhốt, vậy thì nghĩ cách giải trừ, bị thương, thì nghĩ cách chữa khỏi, như vậy còn không phải là có thể ra tới sao!!!”
Tuy rằng chỉ có vài câu đối thoại đơn giản như vậy, nhưng Vân Hề phát hiện thằng nhóc tiểu long này thật sự rất ngây thơ. Nếu hiện tại lấy tự do tới lợi hắn, nói không chừng có thể giống như nữ chủ, làm hắn ngoan ngoãn nàng làm chủ nhân.

Nhưng trong xương cốt Vân Hề không có loại quan niệm chủ tớ, cũng không muốn ức hiếp trẻ con.
Giọng nói non nớt lại một lần nửa vang lên trong đầu Vân Hề, giọng điệu có chút nhảy nhót, cảm xúc quá mức trắng ra, thật đúng là giống như một đứa trẻ chưa trưởng thành.
【 ta thật sự có thể ra tới sao? 】
Lúc này Vân Hề… Nói trắng ra cũng chỉ là tay mới xuyên, bản thân còn không biết tương lai sẽ về đâu, cũng không thể vỗ ngực bảo đảm gì đó với hắn.
“Nếu ta có thể giúp được, ta nhất định sẽ cố gắng hết khả năng giúp ngươi. Nhưng, ngươi phải nói cho ta, trận pháp này phá như thế nào, thương nên trị liệu như thế nào, và là ai nhốt ngươi ở nơi này.”
Mấy điều đó trong tiểu thuyết không thấy nhắc tới.
Cậu bé rồng nhỏ này hình như tâm trí còn chưa hoàn toàn trưởng thành, Vân Hề hỏi cái gì hắn trả lời cái đó, không có chút nào che giấu.
Vân Hề từ miệng của hắn biết được, bắt đầu từ lúc hắn có ký ức thì đã bị nhốt ở Ngọc Long Tuyền, chủ nhân trước đó của hắn vẫn luôn dùng trận pháp vây nhốt hắn, sử dụng hắn như công cụ thay hắn ta làm việc.
Bởi vì chỉ có Long tộc có được huyết mạch cao quý mới có thể tiến vào suối nguồn lẻn vào bên trong Long Cung biển sâu.
Lúc sau, cái người tu tiên kia có đủ năng lực muốn phi thăng, lấy tự do làm giao dịch, muốn cậu nhóc rồng con này thay hắn thừa nhận chín đạo thiên lôi.

Vốn dĩ  lấy tu vi của Long tộc, chín đạo thiên lôi vẫn là có thể kháng cự được, lại không ngờ, cuối cùng không biết làm sao vậy, nói tốt chỉ thừa nhận vài đạo thiên lôi, nhưng lại bị thiên lôi đánh tan hết 500 năm tu vi, bị trọng thương, cho nên vẫn luôn bị nhốt trong Ngọc Long Tuyền.
Hiện giờ tu vi đã hao hết, cũng chỉ có thể đủ câu thông với Vân Hề thông qua ý thức.
“Vậy trận pháp này nên phá giải như thế nào đây?”
Góc của ad:
Tội cho tiểu Long Long, bị người chủ trước lừa, hắn ta làm ác quá nhiều, giết nhiều người vô tội, lây dính nhân quả. Mà Tiểu Long Long lại thay hắn làm nhiều việc trái đạo lý luân thường, cho nên bị Thiên Đạo trừng phạt.
Mà Thiên Đạo cũng không muốn để cho Tiểu Long Long trở về Thiên Giới, vì như vậy, Tiểu Long Long sẽ nhớ lại tất cả, sẽ giúp Đế Vô Thích lấy lại trí nhớ.
Ngày đó cũng là ngày chết của Thiên Đạo…
Hết chương 14