Dịch Quân Phi đi vào bên trong đương nhiên trở thành trung tâm, nhất là có không ít quý cô cố gắng nghĩ cách để tiếp cận anh.

Diệp Sùng Dương đi tới bên cạnh Dịch Quân Phi, nhìn đánh giá trang phục hôm nay của cậu bạn thân nhà mình, nói: ‘Lối ăn mặc này của cậu trông đúng là gây sự chú ý.

Cái khăn choàng cổ và đôi bao tay này không hề giống với phong cách của cậu.”

Dịch Quân Phi nhướng mày: “Nếu không… cậu cảm thấy phong cách của tôi nên là kiểu gì?”
Dù thế nào thì tuyệt đối không phải là cái phong cách đeo khăn len và bao tay với màu sắc dịu dàng thế này! Diệp Sùng Dương thầm nói “Được rồi, cậu có muốn tôi giới thiệu cho cậu một số quý cô không?” Diệp Sùng Dương đột nhiên nói.

“Không cần!” Dịch Quân Phi lạnh lùng từ chối.

Sắc mặt Diệp Sùng Dương lập tức trở nên đau khổ: “Để tôi giới thiệu với cậu đi! Chứ nếu không tôi sẽ bị mấy cô gái kia làm phiền đến chết mất.” Những người đó đều là quý nữ của những nhà thế giao với nhà họ Diệp.

Vốn là có qua lại thôi, Diệp Sùng Dương anh vốn nên là đối tượng đầu tiên mà các quý cô nên cân nhắc trước.

Nhưng thay vào đó, nhóm các quý cô này lại không để mắt đến anh ta mà chỉ liều mạng đạp lên anh để làm quen với Dịch Quân Phi.

Những lúc như thế, Diệp Sùng Dương cảm thấy có hơi bất đắc dĩ!

Nghĩ lại thì dáng vẻ anh cũng có kém ai đâu, tính cách lại hài hước.

Những cô gái kia không thèm để mắt đến anh ta thì lý do chỉ có thể là bị lác mắt rồi!
Dịch Quân Phi liếc mắt nhìn Diệp Sùng Dương, sau đó Diệp Sùng Dương nghe thấy những quý cô đứng xung quanh hít một hơi rồi nói nhỏ: “Trời ơi, liếc mắt thôi mà cũng đẹp trai như vậy!”
… Diệp Sùng Dương thật sự xúc động đến mức muốn hộc máu.

Dịch Quân Phi chỉ liếc mắt một cái thôi mà, làm như thế cũng đáng được đám con gái mê trai kia cảm thán ư?
Ngay lúc Dịch Quân Phi tháo bao tay xuống, Diệp Sùng Dương đột nhiên như phát hiện ra điều gì đó, bỗng dưng giật bao tay từ tay của Dịch Quân Phi tới.

“Ái chà! Hình như cái bao tay này là được đan thủ công đó nha!
Nhưng mà thực sự thì tay nghề đan len này không được tốt cho lắm.”
Vẻ mặt Diệp Sùng Dương vô cùng nghỉ hoặc mà đánh giá đôi bao tay này: “Hơn nữa loại len sợi này nhìn sao thì trông cũng giống như là len cũ đấy! Có phải cái bao tay cậu đeo này là do bị tiệm nhà nào bẫy cậu không, thế mà lại dám bán đôi bao tay như thế này cho cậu à?”

“Ai nói là mua” Dịch Quân Phi thản nhiên nói.

Diệp Sùng Dương đột nhiên há hốc mồm, không phải mua, chẳng lẽ… ‘Dù thế nào thì chắc không phải là do người ta đan rồi tặng cho cậu đâu nhỉ!”
Dịch Quân Phi không trả lời, thế nhưng anh lại tỏ ra không hề phản bác.

Diệp Sùng Dương chỉ cảm thấy sắp ngất mất, thật sự là được người ta tặng cho? Với cái tính cách của Quân Phi thì chắc chắn sẽ không mang những thứ như thế này.

Thế nhưng hôm nay cậu ta không chỉ đeo vào thôi mà dường như đang công khai vậy..