" Thiếu niên lang...!Ngươi không nên tồn tại ở đây quá lâu.

Những chuyện ngươi vừa mới thấy cũng không cần để ở trong lòng, cứ coi như một câu chuyện nhỏ ngẫu nhiên được trông thấy là được.

"
Đương lúc hắn định thần muốn biết kết cục của cuộc tình sẽ ra sao thì bỗng nhiên bị một bàn tay kéo vào vùng không gian với vô số những điểm sáng lập loè liên tục, tuy vậy chúng không hề có ý định tấn công hắn.
" Chắc chắn phần sau đó của câu chuyện có liên hệ tới chuyện ta xuất hiện ở đây...!Cho nên ngươi không muốn ta biết được nó là gì ?? " Thiên Hồ cau mày nhìn thân ảnh vô định hình trong không trung nói.
" Những gì đã qua nên để nó trôi qua.

Haizz, hiện thực vốn dĩ đã không giống như hư ảo thường hay ảo mộng.


Ái tình vừa có thể cứu rỗi cũng vừa có thể gi3t chết bọn họ.

Đặt trước tình cảnh đó, lựa chọn của ngươi sẽ là gì, thiếu niên lang ?? " Giọng nói vừa nghe có phần cổ xưa lại pha chút thê lương hỏi hắn.
" Ngươi nói không hề sai, bản chất của việc được yêu hay yêu đều có những góc sáng và góc khuất.

Bất quá có mấy ai quan tâm tới hậu quả nó đem lại đây.

Yêu vẫn là yêu, ghét vẫn là ghét, cảm xúc vốn dĩ cần phải được bộc bạch ra chứ không thể nào giữ kín trong lòng mãi được.

Như câu hỏi ngươi hỏi ta...!Ta vẫn chọn việc đoạn tu vi để được chung sống cùng nửa kia ta yêu mến.

Việc của ta cần gì thế gian soi xét chứ, cứ thoải mái làm những chuyện mình thích a.

" Thiên Hồ không mất tới vài giây để suy nghĩ, lập tức đã có câu trả lời cho bản thân mình.
Có thể hắn ích kỉ, muốn được yêu nhiều người, muốn có được tình yêu các nàng dành cho hắn.

Tuy nhiên, tất cả những điều trên đều do cảm xúc và cả lí trí hắn tự nguyện thực hiện, không hề có mục đích vụ lợi hay lợi dụng cả, còn đâu đa phần toàn do bất khả kháng a...
" Tốt...!Rất tốt.


Quả nhiên không sai khi chọn ngươi kế thừa ý chí của chúng ta.

Ngươi có dũng khí, có sự bản lĩnh, thậm chí dám đương đầu với cả cái chết để lĩnh ngộ ra được nhiều thứ mới mẻ hơn.

Phúc đức của ngươi vẫn còn hơn rất nhiều những chuyện vụn vặt ngươi gây ra...!Thời thế đã thay đổi, ta có lẽ nên trao lại truyền thừa cho ngươi trước khi bị mấy tiểu nãi nãi kia tống ra khỏi đây.

Nhắm mắt lại đi, ta sẽ giúp ngươi dung hợp...!" Tiếng nói vui vẻ vừa dứt, Thiên Hồ còn chưa kịp nhắm mắt thì đã bị những đốm sáng kia bay thẳng vào mặt hắn, hại hắn suýt chút nữa ngã xuống vùng hư vô phía dưới.
" Mẹ kiếp...!Không phải lão giả kia hiện thân cho Thiên Đạo thì ta chắc chắn phải tìm cách cho lão vĩnh viễn tan biến vào hư vô.

Trước dung hợp xong đã...!" Hắn lầm bầm vài câu, đợi cho những đốm sáng kia hoàn toàn tiêu biến mất thì cũng đúng thời khắc một trận dư chấn lớn khủng khiếp từ Vực Không Đáy lan tỏa ra toàn bộ những khu vực xung quanh.
Rừng Nguyên Sinh, Vương Quốc Norman hay những quốc gia nhỏ khác xung quanh đều có ảo giác như sắp bị cơn rung chấn hủy diệt tới nơi.
" Ông trời của ta ơi...!Rốt cục ông có muốn chúng ta sinh sống nữa không đây ?? Hết thiên tai này đến thiên tai khác lần lượt xảy ra trong thời gian ngắn đã bằng cả trăm năm nay gộp lại.


Không lẽ...!Thực sự sắp sửa có đại nạn sắp giáng tới sao ?? " Rất nhiều người không ngừng ngẩng đầu lên vấn thiên than oán.
Từ thời điểm hắn chuyển sinh tới Athanor, không phải một mà rất nhiều chuyện kéo theo, tỷ dụ như rất nhiều nữ nhân mất đi lần đầu này, thiên tai này hay kể cả việc Vực Hỗn Mang do vị Chúa Tể Hắc Ám lẫy lừng một thời cũng phải chuyển quyền thống trị cho hắn, riêng những chiến tích lẫy lừng kia cũng đủ khiến người ta phải giật mình.
Tạm bỏ qua cái nhìn của người khác dành cho hắn, Thiên Hồ mất chưa đầy một tháng đã dung hợp xong hết thảy Thiên Đạo Chi Lực có trong phần thưởng Hệ Thống xuất phẩm, lần dung hợp hoàn toàn không có trở ngại gì cả, ngoại trừ câu chuyện kia vẫn để lại cho hắn một cảm giác nào đó khá khó tả.
[ Đinh...Thời gian dung hợp kết thúc.

Dung hợp thành công Thiên Đạo Chi Lực, mức độ hoà hợp 99/100%]
Sau tiếng thông báo từ Hệ Thống, Thiên Hồ đôi mắt mới từ từ mở ra được, giờ đây khung cảnh hắn nhìn thấy khác hơn rất nhiều so với lúc chưa dung hợp Thiên Đạo Chi Lực.
" Thì ra cái gọi Thiên Đạo Chi Lực lại có quyền năng đặc biệt như này...!" Trước mắt hắn giờ có thêm những sinh vật khác mà hắn chưa từng thấy bao giờ, có vẻ như nó đã khai phá cho hắn thêm khả năng thấy những tạo vật vô thể, hơn nữa hắn còn cảm thấy được toàn bộ khí tức của những sinh vật xung quanh hắn cả vạn dặm, phân biệt rõ quỷ khí, nhân khí hay quỷ khí, thậm chí tùy thời giết người hắn muốn chỉ bằng suy nghĩ.
Bất quá điều đầu tiên vẫn phải là gột rửa đi những tạp chất sau lúc dung hợp đã, dù có chút ít mồ hôi cũng khiến hắn không thoải mái, tiện thể thăm tiểu thê tử của hắn luôn.
" Ah...!Thoải mái...!" Vừa mới tắm xong và bước ra khỏi đó không xa, tự nhiên hắn cảm giác hai thân ảnh đang tiến tới lại gần hắn, thê tử hắn đa số đều đã biết thông tin hắn bình an trở về nên đều an tâm thực hiện những công việc của họ, như vậy hai thân ảnh sắp tới chỗ hắn rốt cuộc là ai ??