*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Jung Ad

Vốn dĩ đang giữa tháng 11, trong kinh thành đặc biệt lạnh, nghe nói Quý phi có thai, các nương nương trong cung đều giống như bị người ta đổ một thùng nước đá lên đầu, từ ngoài vào trong thật lạnh.

Cũng có tin mừng, Du Quý nhân lo lắng đề phòng hơn một tháng lập tức thở phào nhẹ nhõm, lúc trước các cung đều nhìn chằm chằm nàng ta, nàng ta cảm thấy hơi không để ý bào thai trong bụng liền không thể giữ được. Một khi Quý phi mang thai, lập tức ít người nhìn chằm chằm nàng ta.

Chỉ là một Quý nhân mang thai tính là gì chứ? Cho dù bình an sinh hạ Hoàng tử lại có bao nhiêu uy hiếp đối với mọi người?

Cho dù mệnh nàng ta tốt hơn nữa nhiều lắm cũng chỉ là Phúc tần thứ hai.

So với Quý phi, Phúc tần tính là gì.

Mặc dù Phúc tần không mừng rỡ như Du Quý nhân, nghe nói sau đó khuôn mặt vẫn lộ vẻ tươi cười, bởi vì ơn cứu mạng, bây giờ nàng ta là cận thần thuộc phái Quý phi.

Nếu đã có cận thần phái Quý phi, dĩ nhiên cũng có kiêng kị thậm chí thù hận Quý phi.

Mẫn phi nghe nói chuyện này tức giận đến mức ăn không ngon, tự mình lẩm bẩm nói nhiều lần ―― không công bằng, thật không công bằng.

Lệ phi và Tô phi cũng không tốt lắm, nhớ đến nửa năm trước toàn bộ hậu cung đều cố gắng muốn để Quý phi mang thai, trình lên nhiều phương pháp thần kì giúp mang thai như vậy, nàng lại không cần. Cũng bởi vì nàng không tích cực phối hợp, kế hoạch kia thất bại, sau đó náo ra sự kiện không bó chân, trong lòng Hoàng Thượng còn bóng ma cũng chưa từng tìm các nàng, lúc này nàng ta mang thai.

Có ích lợi gì???

Lúc này Quý phi mang thai ngoại trừ Du Quý nhân thì chẳng có chỗ tốt gì đối với mọi người, Hoàng Thượng đã nói không thích bó chân, chẳng lẽ bởi vì tạm thời Quý phi không thể nhận sủng y sẽ bớt bắt bẻ?

Y sẽ không, ở phương diện này Bùi Càn chưa từng uất ức bản thân, y sẽ chỉ tuyển thêm vài người mới hợp khẩu vị, qua mấy tháng, trong cung sẽ nhiều người hơn.

Tô phi tức giận đến mức muốn đập đồ, người hầu hạ nàng ta nhìn ra, vội vàng đưa gối mềm tới: "Nương nương tức giận cầm cái này ném đi, đập chén bát không tốt, truyền ra lại là chuyện phiền phức."

Ma ma suy nghĩ vì nàng ta, lại khiến Tô phi càng uất ức.

"Bản cung nghĩ mãi mà vẫn không rõ, tại sao Phùng thị này được sủng ái như thế? Hoàng Thượng luôn nói nàng đẹp, dẫn tới những người nịnh hót lên trên kia cũng khen ngợi theo, theo bản cung xem ra chẳng phải như thế?"

"Hoàng Thượng thích nàng thì muốn nâng lên trời, cũng không lạ gì."

"Tại sao không lạ chứ? Bản cung cũng đã làm Quý phi, cũng đã từng được sủng ái, lại không được hưởng thụ đãi ngộ này!"

"..."

Dù là nghẹn mà chết, các cung còn phải đến chúc mừng, chẳng sợ bản thân đám nương nương không tới đồ vật cũng phải đưa đến. Ai là người tới đầu tiên?

Là Vương Tiệp dư Cẩm Tú cung.

Nàng ta suy nghĩ Quý phi không tiện thị tẩm chắc chắn những người khác sẽ có một số kỳ ngộ trong cung, mình đến Trường Hi cung sớm một chút tìm cơ hội, chiếm được niềm vui của Quý phi không chừng lại dễ dàng ra mặt hơn.

Chuyện trong hơn một năm nay mọi người đều để trong mắt, ai dám khinh thường Quý phi nương nương?

Vương Tiệp dư là người đầu tiên, nhưng cũng không tới sớm hơn so với những người khác, sau đó lục tục đến không ít người.

Tất cả đều tới chúc mừng nên Phùng Niệm nhẫn nại gặp, chỉ một nhóm này, sau đó lại đến đều bị Trần ma ma yêu cầu để lại lễ vật còn người tự đi trở về, Quý Phi nương nương đang có thai tinh thần và thể lực không tốt, không có cách nào nói chuyện với từng người.

Lúc trong cung vội vàng làm theo hình thức, có tin tức truyền ra ngoài cung, đám người Hữu tướng là những người biết tình hình đầu tiên, nghe nói sau đó tâm tình đều rất nặng nề.

Chẳng hạn như Hữu tướng, nhìn thấy Hi Quý phi không cần bất kỳ người nào ủng hộ cũng đứng vững không ngã trong cung, so sánh với nữ nhi nhà mình... Ông ta hận không thể đổi cùng Phùng Khánh Dư.

Nếu như Hi Quý phi là nữ nhi của ông ta, ông ta bảo đảm sẽ không để quan hệ thành như vậy, nhất định sẽ lôi kéo người. Trong cung có bản lĩnh, ngoài cung lại đẩy nàng một phen, với mức độ được sủng ái đó tùy tiện cũng có thể leo lên Hậu vị. Lại thuận lợi sinh hạ Hoàng tử, ngôi vị Hoàng đế dễ như trở bàn tay.

Ông trời cứ thích đùa giỡn người ta, đưa nữ nhi thông minh có bản lĩnh cho Phùng Khánh Dư không đáng tin cậy kia, từ trên xuống dưới nhà họ Tô nhiều đáng tin, lại gặp phải một người như vậy...

Nghĩ đến Tô phi, Hữu tướng đau đầu một trận.

Uy hiếp phải nhanh chóng trừ bỏ nếu không nhất định sẽ nuôi hổ gây hoa, đạo lý này Hữu tướng hiểu rõ, nhưng ông ta không có cách nào khác. Một năm gần đây trong cung xảy ra quá nhiều chuyện, hiện tại Hoàng Thượng rất không kiên nhẫn. Tùy tiện động thủ có thể thành công còn dễ nói, thất bại ai đi cầu tình chỉ sợ đều không tốt, kết quả nhất định thê thảm. Trừ bỏ một đứa bé nguy hiểm còn không biết là nam hay nữ này, không đáng giá.

Đương nhiên không chỉ là lý do này, chủ yếu Tô phi không có nhi tử, vào lúc này đánh bạc đi xử lý Quý phi không phải là để người khác sử dụng?

Hữu tướng án binh bất động, đại khái nhà khác cũng là loại ý nghĩ này.

Tất cả đều hi vọng những người khác xuất thủ mình ngồi nhặt chỗ tốt, ai cũng không muốn chính diện đối đầu với nữ nhân ở Trường Hi cung kia.

Dĩ nhiên không phải người nào cũng hư hỏng như vậy, lúc Bảo Âm nghe chuyện này liền thật lòng vui mừng vì Phùng Niệm, nhìn Công chúa vui mừng như vậy, thị vệ nhắc tới Ô Lực Cát, nói: "May mắn Nhị Hoàng tử điện hạ không có ở đây, bằng không thì người..."

Đúng nha, suýt nữa quên mất Hi Quý phi là người thân ca ca nàng ta yêu.

Chẳng qua dựa vào quan sát của Bảo Âm, trong lòng trong mắt đại mỹ nhân vốn không có Nhị ca nàng ta, sinh con hay không sinh chẳng có khác biệt gì lớn.

Mặc dù là thế, nàng ta vẫn cố gắng một phần vì Nhị ca của mình, trước khi tiến cung đi thắp hương trong phòng, dùng phương thức của phía Lương Quốc tế tình yêu chưa đủ năm đã không may chết yểu của Nhị ca mình, xin nó đừng giãy giụa nữa, dứt khoát chết sớm đầu thai sớm.

...

Phùng Niệm mang thai kéo theo tâm tư vô số người, chịu ảnh hưởng lớn nhất vẫn là Bùi Càn. Ban đầu y suy nghĩ không làm thì không làm trẫm ôm Quý phi cũng có thể ngủ, thật sự ôm vào mới phát hiện làm người không nên đánh giá mình quá cao, đại huynh đệ của y ngẩng đầu ưỡn ngực vốn không ngủ được.

Vốn dĩ Phùng Niệm ngủ rất nhanh, cảm giác tay y sờ trên bụng mình, sờ sờ còn muốn đi lên... "Nếu không thì Hoàng Thượng người đi tìm nương nương khác trong cung, đám Tô phi Lệ phi đều rất thuận tiện hầu hạ, bên phía thần thiếp người đến thăm vào buổi trưa là được rồi."

"Ái phi mang thai