Chương 69: Thiểm Vân (5)
"Sư phụ, chúng ta phải chờ tới bao giờ đây?"
"Đợi thêm chút nữa, chờ cho chúng bỏ đi thì chúng ta sẽ nhảy ra."
Thiểm Vân lúc này đang nấp trong một lùm cây.

Anh đang quan sát một trận chiến cách không xa giữa một con yêu thú Độc giác lang và hai tu sĩ.

Vừa nhìn qua trang phục Thiểm Vân có thể đoán ra ngay hai tên này là con cháu của gia tộc thế gia nào đó.
Một tên sử dụng vũ khí là thương, tên còn lại là kiếm.

Nhìn qua hai tên này giống như đúc cùng một khuôn ra, chắc hẳn là anh em sinh đôi.
Độc giác lang (sói một sừng) tuy là yêu thú cấp cao thế nhưng trước sự phối hợp nhuần nhuyễn của hai anh em tu sĩ, nó nhanh chóng bị cả hai đánh bại và kết liễu.
Hai anh em tu sĩ kia sau khi tiêu diệt thành công Độc giác lang thì thành thục lấy kiếm mổ xác con sói, lấy nội đan yêu thú ra.

Nội đan yêu thú rất có ích cho việc luyện chế pháp bảo.
Sau khi lấy nội đan xong chúng trò chuyện với nhau một lát rồi đạp kiếm bay đi.
Lúc này chắc rằng không còn nguy hiểm nào khác, Thiểm Vân liền nhanh chóng chui ra và tiến lại gần xác của con Độc giác lang.
Chiêm ngưỡng cái xác chết đầy máu trước mặt Thiểm Vân không thể không kêu lên:
"Con Độc giác lang này to hơn gấp đôi một con bò mà vẫn bị hại gã tu sĩ kia chém chết dễ dàng.

Nếu là ta, thì sớm đã bị nó nhai đầu rồi!"
Chu Trường An ở đằng sau lên tiếng:
"Mới có vậy thôi mà đã sợ rồi sao?"
Thiểm Vân liền đáp:
"Không hẳn là sợ, mà là phấn khích.

Sau này ta cũng có thể mạnh giống như vậy được ư?"
Từ lúc Thiểm Vân bắt đầu tu luyện cho tới giờ thì đã 3 tháng trôi qua.


Cảnh giới hiện tại của anh mới chỉ Luyện Khí tầng 1, sắp sửa đạt tới tầng 2.
Lại nói về 3 tháng trước.

Vào cái đêm Chu Trường An đả thông kinh mạch cho Thiểm Vân để giúp anh bước đầu tu luyện.

Chu sư phụ đã dùng một quả cầu pha lê tròn vo trong suốt nhằm kiểm tra linh căn Thiểm Vân.

Cái gọi là linh căn tương tự với thuộc tính ma pháp ở ma pháp thế giới vậy.
"Đặt tay lên quả cầu." Chu Trường An bảo.
Thiểm Vân không do dự đặt tay mình lên quả cầu, ngay lập tức quả cầu pha lê bỗng phát sáng.
"Ánh sáng màu tím, là dị linh căn à!"
Ở tu tiên giới, các loại linh căn được chia thành năm loại tương ứng với năm nguyên tố ngũ hành là kim, mộc, thủy, hỏa và thổ.

Hoả là màu đỏ.

Thủy là màu xanh (lam).

Mộc là màu lục (xanh lá).

Kim là màu bạc và cuối cùng, Thổ là màu vàng.
Ngoài ra, còn có các thuộc tính khác ngoài nhũng thuộc tính kể trên như lôi, phong, ám, quang, vân vân...!Mỗi thuộc tính lại có một màu sắc khác nhau.

Những thuộc tính trên được gọi là [ Dị linh căn ].
Đối với những ai chỉ có duy nhất một thuộc tính linh căn thì người đó được gọi là [ Thiên linh căn ].

Ngược lại, người có trên ba hoặc toàn bộ thuộc tính gọi là [ Ngụy linh căn ].
Thiểm Vân có thuộc tính linh căn màu tím, nghĩa là [ Dị linh căn ].

Và đây là một thuộc tính đặc biệt gọi là vong thuộc tính, thuộc tính này liên quan nhiều đến xác chết nên Chu Trường An quyết định chọn cho Thiểm Vân một bộ công pháp.

Gọi là [ Luyện Thi quyết ].
"Công pháp này là phù hợp nhất với thuộc tính linh căn của ngươi, cố gắng tu luyện cho tốt vào!"
[ Luyện Thi quyết ] là một bộ công pháp luyện xác chết thành thuộc hạ dưới trướng bản thân.

Thảo nào, khi xuyên qua ma pháp thế giới Thiểm Vong lại là một [ Necromancer (Tử Linh Sư) ] chứ!
Chính vì tu luyện công pháp này mà bây giờ Thiểm Vân mới phải chịu khổ núp bụi chờ lũ con cháu thế gia đi săn yêu thú đây.
Đối với mấy gia tộc lớn thì xác yêu thú chẳng có chút giá trị nào, chủ yếu là để đám hậu bối trong tộc lịch luyện mà thôi.

Cùng lắm là lấy nội đan chứ xác của mấy con yêu thú cấp thấp mang về chỉ thêm chật nhà.

Nhờ vậy mà Thiểm Vân mới có thể "ngồi mát hưởng bát vàng"!
Quan sát xác con Độc giác lang một lúc lâu, Chu Trường An tấm tắc:
"Xác không bị hủy hoại quá nhiều, có thể luyện được.

Chỉ cần...!chỉ cần..."
Nhìn bộ dáng của Chu Trường An như vậy, Thiểm Vân lại nhớ tới câu chuyện mà sư phụ mình kể đêm hôm đó.
Chu Trường An, vốn là cao thủ hộ trấn của Chu gia.

Một gia tộc tầm trung ở Thiên Sơn đại lục.


Làng của Thiểm Vân nằm ở phía bắc đại lục, trong khi Chu gia lại ở phía tây nam.
Trong một lần ra ngoài tham gia một buổi đấu giá bí mật, Chu Trường An may mắn dành được [ Tẩy Tủy đan ].

Tuy nhiên, vì một giây bất cẩn ông ta đã để lộ thân phận của mình.

Dĩ nhiên, thông tin đó nhanh chóng lan ra toàn cõi đại lục.

Các đại gia tộc liền phái người truy sát Chu Trường An hòng cướp [ Tẩy Tủy đan ] về.
Sở dĩ tại sao chỉ vì một viên [ Tẩy Tủy đan ] nhỏ bé mà các đại gia tộc lại không tiếc sức người cướp lấy nó.

Phải nhắc đến giai thoại cách đây 400 năm về trước.
400 năm trước, trên toàn cõi Thiên Sơn đại lục bỗng dưng xuất hiện một con Mãng xà tu vi hơn trăm vạn năm.

Nó đã thôn phệ rất nhiều tu sĩ và gần như chẳng có ai cản được nữa.

Các đại gia tộc phải liên minh lại với nhau tiêu diệt con Mãng xà.

Trận chiến diễn ra 9 ngày 9 đêm không nghỉ, cuối cùng thì các cao thủ của các đại gia tộc cũng chém được đầu con Mãng xà xuống.

Nhưng hậu quả thì rất khủng khiếp.
Một phần đất rộng lớn phía đông đại lục bị san thành bình địa.

Có tới tận hơn 3000 tu sĩ tử trận.

Nhưng điều kinh khủng hơn là độc từ con mãng xà không phải độc bình thường, nó len lỏi vào sâu trong cơ thể và từ từ tàn phá.

Từ nội tạng tới xương cốt đều sẽ đau đớn như bị thiêu đốt.

Đáng sợ hơn là hầu như chẳng có đan dược nào giải được thứ độc quái ác này.
Đám cao thủ của các đại gia tộc tham gia trận chiến đều đã nhiễm độc.

Cứ nghĩ rằng không còn hy vọng nào cứu chữa thì bất ngờ thông tin của Chu Trường An đến tai.
[ Tẩy Tủy đan ] mà Chu Trường An có được là do một vị [ Luyện Đan sư ] bí ẩn luyện chế thành.

Tay nghề luyện đan của người này thuốc hàng khủng nhất.


Chính vì thế nên [ Tẩy Tủy đan ] mà người đó luyện ra cũng không thể tầm thường được, nghe đồn chỉ có thứ này mới có thể giải được độc tố của con Mãng xà nên các đại gia tộc không tiếc tay săn lùng.
Chu Trường An trên đường trốn chạy luôn tìm cách trở về Chu gia nhưng thứ đón chờ ông ta là một khung cảnh hoang tàn, xác chết của cả gia tộc nằm la liệt trên đống đồ nát.

Đầu của gia chủ thì treo lủng lẳng ngay trước cổng.

Chu gia đã bị diệt sạch không còn một mống
Thật đáng buồn, chỉ vì một giây phút sơ suất mà làm cho cả gia tộc mình bị diệt vong.

Chính bản thân cũng phải mất mạng.

Đáng thương thay!
Hồi tưởng lại quá khứ cay đắng của Chu Trường An, Thiểm Vân bất giác lên tiếng:
"Sư phụ, ngươi...!có ý định báo thù hay không?"
Chu Trường An khựng lại vài giây trước câu hỏi của Thiểm Vân, sau đó mới đáp:
"Báo thù sao? Cho dù ta có còn sống cũng chưa chắc làm được điều đó, bây giờ chỉ là một tàn hồn nhỏ nhoi thì làm gì có hy vọng đó nữa."
Thiểm Vân hỏi lại:
"Vậy tại sao sư phụ lại muốn ta trở thành một tu sĩ chứ? Không phải vẫn còn nuôi hy vọng đó sao?"
Chu Trường An bật cười:
"Ngươi đánh giá bản thân hơi cao quá rồi, với thiên phú của ngươi có tu thêm vạn năm nữa cũng chưa chắc chạm được cái móng chân của chúng đâu.

Thôi, mau lại đây mang xác con Độc giác lang về đi!"
Thiểm Vân gật đầu, anh tiến tới thu xác con sói vào trong nạp giới.

Chu Trường An ở đằng sau thầm nghĩ:
"Đồ nhi, có bảo vệ được gia đình hay không phải xem tạo hoá của ngươi rồi!"
Hết chương 69