Chương 70: Thiểm Vân (6)
Chớp mắt đã 4 năm trôi qua, thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng.
Thiểm Vân bây giờ đã là tu sĩ Luyện Khí tầng 13, sắp đột phá lên cảnh giới Trúc Cơ rồi.

Chỉ là hầu như toàn bộ tài nguyên mà Chu Trường An để lại sớm đã cạn kiệt hết rồi, điều này làm Thiểm Vân bị đình trệ tại cảnh giới Luyện Khí kỳ.
Chu Trường An nói chuyện này cũng không hẳn là chuyện xấu, bởi căn cơ của Thiểm Vân sẽ vững vàng hơn.

Sau này lên cảnh giới mới sẽ vững chắc hơn, không sợ tẩu hỏa nhập ma khi tu luyện.

Nhưng phải đến lúc ra ngoài tìm thêm tài nguyên tu luyện rồi.
Thiểm Vân hiện tại đã rất thành thục [Luyện Thi quyết ], anh có thể một lúc ra lệnh cho hàng trăm Cương Thi tấn công và xé xác kẻ thù.

Toàn bộ Cương Thi do Thiểm Vân luyện thành đều từ xác yêu thú trong rừng, anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện giết người luyện xác cả, lương tâm không cho phép Thiểm Vân làm điều đó.
Nói qua một chút về cách luyện Cương Thi, thì nó cũng chẳng có gì quá phức tạp.

Thiểm Vân sẽ chọn một cái xác đạt chất lượng (không có bộ phận bị hư hại nhiều) rồi dùng linh lực rút hết toàn bộ máu đi, sau đó Thiểm Vân đưa linh lực mang thuộc tính vong của mình vào trong xác yêu thú.


Linh lực sẽ xâm nhập vào từng thớ thịt trên xác chết và ngăn chặn sự phân hủy, một cách ướp xác tự nhiên.
Quá trình truyền linh lực trên phải làm liên tục trong suốt 7 ngày 7 đêm mới thu được thành quả là một Cương Thi, thế nhưng vẫn chưa phải là hoàn thiện.

Những con Cương Thi này chỉ có thể di chuyển và làm những động tác đơn giản mà thôi.
Tiếp theo là bước quan trọng nhất, đưa tinh thần lực vào trong cái xác.

Quá trình này tuy ngắn hơn nhưng độ rủi ro cao hơn rất nhiều, vì nếu chỉ cần lơ là một chút thôi thì liên kết sẽ bị cắt đứt, Thiểm Vân sẽ chịu một cơn đau não không hề nhẹ.

Chính vì vậy, việc này cần phải tập trung cao độ.
Nếu thành công thì Thiểm Vân sẽ thu được một Cương Thi có khả năng hoạt động linh hoạt do chính anh điều khiển, nhờ vào tinh thần lực mà Thiểm Vân có thể dễ dàng điều khiển hoặc thậm chí để nó hoạt động độc lập nhằm giúp anh săn giết thêm yêu thú.

Ngoài ra, Thiểm Vân còn có thể được chia sẻ tầm nhìn từ những Cương Thi đó.

Quả là một kĩ năng hữu dụng.
Hiện tại Thiểm Vân đang có một binh đoàn Cương Thi khá là hùng hậu, gồm 2 con Độc giác lang, 1 con Hắc đại hùng, 5 con Thanh điểu, 3 con Ám ảnh miêu và 1 con Xích diễm hổ.

Tại sao lại nói "khá", bởi vì tuy đây là chiến lực chủ yếu của Thiểm Vân nhưng tiếc thay đội quân Cương Thi này lại trở nên yếu đi khi tiếp xúc với ánh mặt trời (điểm yếu muôn thuở của tử thi), thành ra chỉ khi vào ban đêm Thiểm Vân mới có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh.
Trong suốt 4 năm này, Thiểm Vân ngày thì làm việc, tới đêm lại trốn đi tu luyện (tu luyện cũng là một dạng nghỉ ngơi nên không khác ngủ là mấy).

Nếu không tu luyện thì dẫn đám đệ (Cương Thi) đi tuần tra quanh bìa rừng gần ngôi làng, nếu có dấu hiệu của yêu thú cấp thấp hoặc dã thú thì tìm xử ngay.

Chính điều này làm trưởng làng cảm thấy quái lạ, dạo gần đây bỗng không thấy yêu thú lảng vảng quanh làng nữa.
Không nói kẻo quên.

Chu Trường An trước đây là một Trận pháp sư khá mạnh, chính vì thế nên Thiểm Vân chủ yếu tu luyện trận đồ và bố trận.
"Tu cái này còn khó hơn tu [ Luyện Thi quyết ] nữa!" Thiểm Vân rút ra kết luận sau khi tiếp xúc với trận đồ khoảng một tuần.
Sau 4 năm tu luyện thì Thiểm Vân cũng đã tinh thông được hai trận pháp nhị tinh là [ Băng Linh trận ] và [ Thiết Xung trận ] cùng một trận pháp tam tinh là [ Xích khống Thần Ma ].
Hai cái trận pháp trên không có gì đáng để nói.


Một cái dùng để phòng thủ cái để tấn công.

Chỉ riêng trận pháp [ Xích khống Thần Ma ] là thật sự mạnh.

Bởi nó là một chiêu thức áp chế, khác với khống chế, kẻ bị áp chế không thể dễ dàng thoát ra được trừ phi có một điều kiện đặc biệt nào đó.

Chu Trường An đã dùng trận pháp này để giữ chân đám tu sĩ và tự bạo hòng kéo chúng chết theo, đáng tiếc là vẫn để một con chuột thoát được.
Chu Trường An trầm ngâm, sau đó nói:
"Đồ nhi, cũng đã tới lúc để ngươi đi lịch luyện rồi!"
Thiểm Vân trố mắt nhìn sư phụ mình:
"Ý người là sao?"
"Như ta nói đấy, hầu hết linh thạch đều đã cạn kiệt cả rồi.

Nếu cứ thế này thì ngươi không đột phá lên Trúc Cơ được đâu.

Nghe lời ta, nên ra ngoài tìm thêm tài nguyên tu luyện rồi!"
"Nhưng...!còn gia đình ta, làng của ta nữa thì sao?"
Nếu Thiểm Vân rời khỏi đây thì sẽ không còn ai âm thầm bảo vệ làng nữa.

Với lại, chính anh cũng không muốn phải rời xa quê hương mình.

Biết được nỗi niềm của Thiểm Vân, Chu Trường An nói:
"Đừng lo, ta sẽ dùng số linh thạch còn sót lại bố trí một kết giới bao quanh làng của ngươi.

Kết giới này sẽ ngăn không cho đám yêu thú cấp thấp tiến vào.

Ngươi cũng đừng lo nếu có yêu thú cấp cao, bởi lẽ nếu làng ngươi không tự dưng xuất hiện thiên tàng địa bảo thì chúng chẳng thèm đã động gì tới đâu."
Thiểm Vân rơi vào trầm tư.

Hiện tại anh đã hơn 30 tuổi rồi, mẹ thì đã gần 60, riêng muội muội Tiểu Cầm đã trở thành một thiếu nữ 16 tuổi xuân.

Anh lúc này sợ rằng đã không còn lấy được vợ nữa, chi bằng...
"Được, đi thi đi.

Sợ gì!"
Hết chương 70