Hắc phiến được Ngưu Đại ném ra, xoay vòng trên không, hướng Hoàn San bắn thẳng mà đi. Từ hắc phiến toả ra khí tức thiết kim vô cùng sắc bén, phảng phất như chỉ cần bị chém trúng, sẽ bị phá giáp xuyên da.

Hoàn San rút ra trường kiếm đeo bên hông, muốn đón đỡ. Thời khắc hắc phiến sắp sửa va chạm với trường kiếm, khung quạt bỗng bất ngờ tách ra làm chín, hình thành chín thanh loan đao dài hai thước đen nhánh, vòng qua trường kiếm, từ hai bên bay đến đâm tới Hoàn San.

"Cẩn thận!". Trương Tống hoảng hốt thốt lên.

Không đợi hắn nhắc nhở, Hoàn San cầm chiếc áo choàng vốn khoác trên người phất lên. Che chắn thân hình nàng với những loan đao bay tới bên trái. Tay phải cầm kiếm một bộ muốn đối chọi với những loan đao bên phải.

Thời khắc loan đao hai bên công tới, Hoàn San bỗng khéo léo phất tay trái, một luồng nhu lực xuất hiện, dẫn những thanh loan đao chém vào áo choàng bay tới va chạm cùng các loan đao bên trái. Bản thân nàng thu hồi bộ dáng muốn dùng trường kiếm cứng đối cứng với đối phương, khéo léo cúi xuống ngửa người, thân mình mềm mại uyển chuyển tựa không xương phi thân ngược ra sau.

Keng! Keng!

Thanh âm kim loại va chạm từ các thanh loan đao chém vào nhau vang lên. Bất chợt, một thanh loan đao từ bên trong loạn đao bay ra phi thẳng tới Hoàn San.

Thì ra, khi hắc phiến tách thành cửu đao, từ hai bên phân biệt bốn thanh loan đao chém tới. Còn một thanh loan đao mượn thời khắc Hoàn San bị phân tâm chú ý này, đâm thẳng trực diện tới nàng. Tạo thành thế công ba hướng vô cùng nham hiểm.

Nói thì dài, thực ra xảy ra trong chớp mắt.

Khoảnh khắc Ngưu Đại cười thầm trong lòng, tưởng chừng như đã đắc thủ, chợt một luồng quang mang kim sắc lấp lánh hiện lên trên thân Hoàn San, một thanh kiếm nhỏ nhắn tinh mỹ, kim sắc lung linh hiện ra trong tay nàng, chém ra nghênh đón thanh loan đao đang phóng tới.

Xoẹt!

Một âm thanh giòn tai vang lên. Loan đao kia trông vô cùng sắc bén thiết kim, vậy mà bị kim kiếm chặt đứt dễ dàng như chặt đậu phụ.

"A! Khốn kiếp". Ngưu Đại làn da nâu vàng rắn chắc vậy mà giờ phút này có chút đỏ bừng. Gân xanh trên thái dương gồ lên, như thể vừa rồi mới chịu đau đớn kịch liệt.


Thanh loan đoan bị chém gãy đôi kia là một bộ phận trong pháp tướng của hắn. Loan đao bị phá hủy, coi như pháp tướng bị tổn thất một bộ phận. Mà pháp tướng sinh ra từ tinh thần, linh căn, huyết mạch của người tu hành, cùng người tu hành tâm ý tương thông, nhất thể nhất hồn.

Vì vậy, pháp tướng bị hủy một bộ phận, hắn cũng chịu phản phệ mà thụ thương. Dù không phải quá nguy hiểm, nhưng vào lúc này, có ảnh hưởng rất lớn đến chiến cục.

Những người khác bên cạnh cũng nhận ra, kim kiếm kia là pháp tướng của Hoàn San. Nàng dường như từ đầu đã nhìn ra Ngưu Đại muốn dùng tiểu xảo, liền tương kế tựu kế ẩn dấu thực lực, đến thời điểm thích hợp mới triệu hồi át chủ bài pháp tướng kim kiếm, cho đối phương một kích thảm trọng, khiến Ngưu Đại thực lực nhất thời bị suy giảm.

Sừng trâu kia phân thành cửu đao, uy năng bị phân thành chín phần. Một thanh trong số đó làm sao đỡ được một kích toàn lực từ pháp tướng của Hoàn San?

Ngưu Đại ban đầu muốn dùng tiểu xảo bất ngờ quần công, ai ngờ được bị đối phương đoán trước, tương kế tựu kế cho hắn ăn đau khổ.

"Ngươi là kẻ xảo trá!". Ngưu Đại tức giận rống lên, hắn không dám để các thanh loan đao đơn độc phân ra nữa, vội triệu hồi về, hoá trở lại bộ dáng hắc phiến.

Nhìn hắc phiến trong tay chỉ còn lại tám khung quạt. Ngưu Đại nhất thời ảo não. Tuy sau này có thể triệu hoán lại bộ dáng cũ của hắc phiến, nhưng đoán chừng cũng phải phí một phen công phu không nhỏ. Pháp tướng bị thương không phải chuyện đùa.

Tên tùy tùng bên cạnh hắn thấy cảnh này, thầm liếc nhìn những người Trương Tống. Ừm, thị nữ cạnh tên công tử cầm kim kiếm kia ở rất gần sau lưng hắn, không thể đánh tới.

Hắn lại nhìn Trương Tống, tên nam tử đẹp trai này vừa nãy bộ dáng trò chuyện cùng tên công tử dùng kim kiếm rất vui vẻ, đoán chừng là người có vị thế ngang hàng, tu vi hẳn cũng không đùa được.

Còn hai nữ nhân kia, một người xinh đẹp tuyệt đại, người còn lại tuy nhan sắc không bằng người trước, nhưng dung mạo cũng rất ưa nhìn.

Thông thường, những người xinh đẹp, cốt cách tinh thuần như mỹ nữ tuyệt đại này, thường là những tiểu thư gia lễ, không biết việc chém chém giết giết. Đám người này là một bọn ngồi cùng bàn, nếu hắn khống chế vị tiểu thư này, hẳn sẽ giúp ích rất nhiều cho chủ nhân. Lúc ấy bắt giữ người này bức ép người kia, quyền khống chế chẳng phải nắm chặt trong tay?

Đến lúc ấy, chủ tử nhất định sẽ hết lời khen ngợi ta!


Tên tùy tùng này tu vi nhất phẩm, nhìn vị tiểu thư Lý Thiên Lộ này bộ dáng không có chút tu vi, liền tự tin nắm quyền hướng nàng đánh tới.

Trương Tống thấy vậy thì giật mình, tên người hầu này tự dưng nổi điên làm gì? Sau đó liền thầm mặc niệm cho hắn...

Lý Thiên Lộ cũng vô cùng bất ngờ. Vốn không muốn dây vào chuyện thị phi, mâu thuẫn của người khác. Chỉ đứng ngoài ăn dưa xem kịch. Ai ngờ tên người hầu của Ngưu Đại này bỗng dưng đánh chủ ý tới nàng. Lý Thiên Lộ không khỏi thầm hô xui xẻo trong lòng.

Gã người hầu kia thấy nắm quyền của hắn sắp đánh tới Lý Thiên Lộ mà nàng không có phản ứng gì thì vui mừng trong lòng. Vậy là ta đoán đúng, vị tiểu thư này không phải là người tu hành. Ta thật thông minh!

Khoé miệng hắn khẽ nhếch lên cười. Bất chợt, méo mó sang một bên một cách dị dạng.

Bốp! Một âm thanh rực rỡ vang lên.

Lý Thiên Lộ chán ghét vung tay đánh tới hắn. Không cần tay đánh đến, chưởng phong đã ập tới, đánh văng hắn bay một mạch ra tới cửa quán trà.

"Tu vi Ngũ Phẩm!".

Ngưu Đại thấy vậy hoảng hốt. Tiểu tử họ Hoàn trước mặt này tu vi đã là Ngũ Phẩm, thực lực không thua kém hắn chút nào, thậm chí có phần nhỉnh hơn. Thời điểm này bỗng nhiên lòi ra một cao giai Ngũ Phẩm khác. Đám người này là cùng một bọn, tình thế lúc này đối với hắn rất bất lợi.

Nếu chỉ có mỗi Hoàn San, hắn tung hết sức thì đánh ngang tay không phải là vấn đề lớn, nhưng có thêm nữ tử tu vi Ngũ Phẩm này, hắn chắc chắn bại.

Hừ, nữ nhân này từ đầu luôn một bộ yếu ớt, vậy mà hoá ra là cường giả. Chẳng lẽ cố ý không lộ ra, đợi thời điểm đánh lén ta?

Nói không chừng nam tử đẹp trai ban đầu ngồi nói chuyện vui vẻ với tiểu tử họ Hoàn này tu vi cũng không kém.


Ngưu Đại thầm chảy mồ hôi lạnh. Tên người hầu của hắn ngày thường ngốc nghếch, vậy mà hôm nay rất có tác dụng. Nếu không phải hắn khiến những bằng hữu của họ Hoàn kia buộc phải đánh nhau, nguyên khí ba động lộ tu vi, chẳng phải hắn có thể dễ dàng bị đánh lén lúc nào không hay? Hừ, người đại lục thật gian xảo.

Ngưu Đại não tử tuy có phần nhỏ một chút, nhưng cũng không đến nỗi ngập nước hoàn toàn. Hắn liền mạnh miệng: "Chuyện hôm nay, bổn công tử tạm thời tha cho các ngươi. Hẹn ngày tái ngộ!".

Nói xong liền không chậm trễ bỏ chạy, không dám quay đầu lại, ra đến cửa quán trà tiện tay nắm chân tên tùy tùng lôi xềnh xệch đi khiến hắn kêu la oai oái.

Hoàn San thấy bọn hắn vội vã chạy đi như sợ bị truy đuổi, liền thoải mái thở phào một hơi. Nàng quay đầu hướng đám người Trương Tống cảm tạ: "Đa tạ các vị đã ra tay tương trợ, nếu không hôm nay tại hạ e rằng khó thoát kẻ kia dây dưa cuốn lấy".















May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v