Vào lúc này, khách nhân uống trà trong quán thấy có đánh nhau, vốn những chuyện báo thù sát hại trên giang hồ như thế này thường xuyên xảy ra, bọn họ đã quen, vì không muốn bị liên lụy nên đều nhanh chân bỏ chạy ra ngoài hết. Chỉ để lại chưởng quầy cùng tiểu nhị ngơ ngơ ngác ngác. Các ngươi không ai trả tiền?

Ngưu Đại tay bắt lấy quạt xếp, căm tức nhìn Trương Tống, nếu không phải tiểu tử này nhắc nhở, hắn đã có thể hạ thủ thành công. Hắn nghi hoặc: "Sao ngươi có thể phát hiện được đây không phải quạt xếp bình thường, Thiết Thần Phiến của ta có khả năng ẩn dấu nguyên khí ba động, bộ dáng ngươi lại không có tu vi...".

Hoàn San lúc này cũng vừa thoát hiểm. Nàng liền hướng Trương Tống gật đầu nhẹ cảm tạ.

Đồng thời Hoàn San, Lý Thiên Lộ, Tiểu Hân cũng vô cùng nghi hoặc. Sao Trương Tống lại có thể nhìn ra được bản chất của Thiết Thần Phiến này, nhìn uy lực nó vừa phát ra, dường như phẩm chất là địa phẩm. Các nàng mang tu vi cao không nhìn ra được, Trương Tống không có tu vi lại có thể. Chẳng lẽ hắn giả trang ẩn dấu tu vi, hay có loại hình bảo vật phát giác khí tức gì?

Trương Tống cười nhẹ: "Các hạ có phải là người Đông Doanh?".

Ngưu Đại giật mình hoảng hốt: "Cái gì? Ngươi biết từ lúc nào?".

Hắn thực sự không hiểu, rõ ràng hắn giả trang rất giống người đại lục, từ y phục, phong thái, giọng nói.... Vốn rất tự tin không thể nào lộ ra, vậy mà tên nam tử trước mắt lại biết được.

Những người khác nghe được cũng vô cùng bất ngờ. Nhất là Hoàn San, nàng cùng Ngưu Đại này trước đó đã đánh lên một trận, còn truy đuổi một quãng đường dài cũng không phát hiện chút dấu vết nào hắn là người Đông Doanh.

Bất quá, tất cả mọi người cũng không suy nghĩ quá nhiều. Cho là Trương Tống dựa vào đặc điểm đặc thù nào đấy mà nhận ra.

Quả vậy, kiếp trước, Trương Tống biết được tại Nhật Bản, có tồn tại trường phái quạt pháp, sử dụng thiết phiến như một vũ khí. Là kỹ năng đặc trưng của các samurai, lãng khách. Các lãnh chúa cũng rất thích ưa dùng như một biểu tượng quyền lực.

Quạt xếp của bọn họ thường được làm bằng sắt. Khi mở thiết phiến ra, nó trở thành tấm khiên chắc chắn chống lại các cuộc tấn công, vũ khí ẩn từ kẻ khác. Xếp thiết phiến lại, quạt giống như một cây gậy ngắn nhưng đầy uy lực, thậm chí có thể lấy mạng kẻ địch. Thuận tiện cho võ sĩ dùng để sử xuất kiếm pháp.


Thời điểm Trương Tống nhìn quạt xếp trên tay Ngưu Đại, phát hiện từ hình dáng, cấu kết vậy mà đều giống thiết phiến. Vốn chỉ là nghi ngờ mở miệng hỏi thử, không ngờ Ngưu Đại này đúng là người Đông Doanh thật.

Tuy thế giới này là thế giới tu hành, thiết phiến năng lực khác biệt, nhưng nhìn bên ngoài, tổng thể vẫn không khác bao nhiêu.

Lại nói, tên Ngưu Đại này sao không biết chối bỏ nha. Chẳng lẽ ai hỏi gì hắn, cũng trả lời thật thà như vậy?

"Sao không thể nhận ra, chỉ cần là người Đông Doanh, ta nhìn qua là biết ngay. Ta còn biết rất nhiều đại nhân vật, Sora Aoi cô nương, Maria Ozawa cô nương, Yua Mikami cô nương... ài..." Đối với nghi vấn của Ngưu Đại, Trương Tống giải thích, liệt kê một số minh tinh điện ảnh "phim hành đ ộng tình cảm" Nhật Bản.

"Sora Aoi? Maria Ozawa? Yua Mikami?".

"Là ai?".

Tất cả mọi người nghe thấy đều vô cùng hoài nghi, trong số họ chưa ai nghe qua những cái tên này bao giờ. Ngay cả Ngưu Đại cũng ngẩn người lắc đầu, hắn nghĩ mãi không ra ai có tên như vậy.

Hoàn San, Lý Thiên Lộ, Tiểu Hân thì càng hồ nghi, tiểu tử Trương Tống này nhận biết người Đông Doanh cũng là thôi, nhưng sao... người hắn biết đều là các cô nương?

"Họ cũng có thể gọi là Thương Tỉnh Không, Tiểu Trạch Mã Ly Á, Tam Thượng Du Á". Trương Tống thấy mấy người này một bộ thần sắc lạ lẫm thì thầm giật mình, đây là nghệ danh, những người này nghe khó hiểu cũng phải.

"Tên những người này nghe rất có khí phách, một bộ như đại nhân vật, bất quá nếu thế, đáng ra cần phải rất nổi danh". Hoàn San lẩm bẩm.

"Hay là vị nữ hiệp nào thường xuyên hoạt động trong cảnh nội Đông Doanh, nên ngoại giới không nghe danh cũng là điều tất nhiên". Lý Thiên Lộ suy đoán.



"Công... tiểu thư nói đúng a". Tiểu Hân gật đầu, suýt chút nữa nàng lỡ miệng gọi Lý Thiên Lộ là công chúa giữa đương trường nhiều ngoại nhân như thế này. Vốn lời này rất nhạy cảm, may mà sửa lời kịp.

...

Tam nữ bàn luận suy đoán một lúc, sau đó đồng loạt quay lại nhìn Trương Tống bái phục không thôi. Kiến thức hắn quả thực thật uyên thâm, rộng lớn. Cũng không biết hắn du lịch qua cảnh nội Đông Doanh từ khi nào, nghe nói tại Đông Doanh tình cảnh gần đây rất phức tạp và nguy hiểm, võ sĩ Đông Doanh rất lãnh khốc, sơ hở là trảm người...

Tên Ngưu Đại kia là người Đông Doanh vậy mà cũng không biết, nhìn bộ dáng thường ngày kiêu căng, não tử có phần chậm chạp một chút của hắn, hẳn là tiểu nhân vật, ít được tiếp xúc tầng thứ cao cùng cường giả đi. Mà Trương Tống ắt hẳn cũng không phải nói dối, có vẻ hắn thực sự có phương pháp nhận biết được người Đông Doanh, nếu không vừa rồi làm sao nhận ra được thiết phiến của người Đông Doanh dễ dàng như vậy?

Trương Tống thấy tam nữ nhìn mình với ánh mắt thán phục không thôi thì thầm nghi hoặc không hiểu chuyện gì, ta chỉ nói ra tên một số minh tinh Nhật Bản thôi nha, thần sắc có cần khoa trương như vậy không?

Chợt lúc này Ngưu Đại lên tiếng: "Nghĩ mãi không ra. Hay là ý tứ ngươi muốn nói đến kỹ nữ nào của Đông Doanh? Tại Đông Doanh, nữ nhân nổi tiếng thường là các kỹ nữ".

Hoàn San, Lý Thiên Lộ, Tiểu Hân nghe vậy liền nghi ngờ nhìn Trương Tống.

Trương Tống trong lòng thầm giật mình. Tên Ngưu Đại não bé này nói chơi vậy mà đúng. Xét về một góc độ nào đó, nói kỹ nữ cũng không sai. Có thể nói là... kỹ nữ màn ảnh.

Hắn phản ứng cũng nhanh, liền phản bác: "Ngươi nói hàm hồ. Ta không nhàn nhã tới nỗi vượt vạn dặm tới Đông Doanh chỉ để chơi kỹ nữ".

Hoàn San, Lý Thiên Lộ, Tiểu Hân nghe vậy thì thầm gật đầu. Hắn nói không sai, không ai rảnh mà đi ngàn vạn dặm chỉ để chơi thanh lâu cả. Hơn nữa, từ khi Lý Thiên Lộ cùng Tiểu Hân biết hắn, hắn luôn ở tại Lý Quốc, chưa từng xuất cảnh ngoại.


Về phần Trương Tống là người Đông Doanh thì Lý Thiên Lộ không nghĩ tới. Nếu là vậy, thân phận này không phải cái gì quá khó nói ra, lúc trước hắn cũng đã tiết lộ thân phận cho nàng mà không phải sắc mặt nghiêm trọng từ chối, đợi đến thời điểm thích hợp mới có thể nói.

"Không quản những người này là ai, trước tiên ta phải trừng trị ngươi". Ngưu Đại nghĩ mãi không ra, dứt khoát không nghĩ, lại chuyển hướng Hoàn San.

Ngưu Đại vận pháp lực, hư ảnh pháp tướng của hắn hiện lên. Là một khúc gỗ đen đúa, cong cong, đầu này lớn hơn đầu kia, nhẵn nhụi sần sùi. Dường như là... một chiếc sừng trâu.

Hắn hét lớn một tiếng, sừng trâu liền biến lớn, sau đó hướng Hoàn San đập mạnh.

Hoàn San như đã đoán được từ trước, thân hình linh hoạt như yến, ảo diệu tránh thoát những đòn đánh nặng nề như man sơn của sừng trâu.

Trương Tống đứng một bên thầm suy đoán, cái sừng trâu này không còn năng lực gì nữa a? Chỉ có thể cầm lên vung vẩy đập loạn như thế?

Tựa hồ như đọc được suy nghĩ của hắn, Ngưu Đại liền dừng việc sử dụng man lực tấn công. Thân thủ đối phương nhanh nhẹn linh hoạt hơn hắn, nhất thời không có cách nào đánh trúng. Cần phải thay đổi chiến pháp. Ngưu Đại cầm chiếc sừng trâu lên, lật tay một cái.

Xoẹt!

Chiếc sừng trâu nhìn thô bỉ vậy mà bỗng xoè ra thành một cái quạt đen thui, bộ dáng vô cùng tinh xảo. Điểm khác biệt so với những cái quạt thông thường khác là, hắc phiến này vốn là một cái sừng trâu, nên khung quạt cong lại một cách rất kỳ dị.

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc