Sau khi xác nhận không thể chiếm tiện nghi của túi trữ vật hệ thống, trong lòng Trương Tống không khỏi ảo não. Sau này phải tiêu tốn rất nhiều nguyên thạch để mua a.

Cho dù túi trữ vật kích thước bên trong nhỏ, nhưng xác thực vô cùng tiện lợi. Khi bỏ đồ vật vào, trọng lượng túi trữ vật vẫn nhẹ như cũ. Cùng với đó, không thể lúc nào cũng mang một đống vật tư nặng nề treo trên người.

Có điều, cũng không biết phải làm sao để có được nhiều nguyên thạch trong tay.

Tại thế giới này, tiền tệ thông dụng nhất vẫn là ngân lượng kim tệ. Nhưng đối với những vật phẩm quý giá như túi trữ vật, ít ai chấp nhận giao dịch bằng ngân lượng. Chỉ có quý giá như nguyên thạch mới dễ dàng được chấp nhận trao đổi.

Thời điểm Trương Tống giả danh Vương Thượng ở Lý Quốc, cũng sở hữu một túi trữ vật kích thước rộng hơn một thước.

Nhưng thời điểm bị kẻ địch mưu hại thụ trọng thương, tư vật trên thân cũng biến mất, dường như đã bị cướp mất.

Hừ, đến giờ hắn còn không biết kẻ đã gia hại hắn là ai đây. Nếu để hắn biết được danh tính kẻ đó, chắc chắn sẽ trả đủ cả vốn lẫn lãi.

Trong đầu Trương Tống chợt loé lên một tia thanh minh. Đêm hôm qua Đoàn Chính Thuần bị Hồng Tố Cực giết, nàng dường như đã bỏ quên không lục soát thân thể hắn.

Người này này thân là hoàng đế Đại Lý, thân gia chắc chắn rất giàu có nha.

Nghĩ đến tại hậu thế kiếp trước, trên Internet, Đoàn Chính Thuần cũng là một nhân vật trăng hoa rất có tiếng tăm. Không ngờ ngày hôm qua, Trương Tống có thể tận mắt chứng kiến người thật chết trước mặt mình.

Điều này khiến Trương Tống không khỏi cảm khái một phen. Thế giới này thật nguy hiểm. Nhân vật xưng hùng lập vương một phương như Đoàn Chính Thuần còn dễ dàng chết như thế.

Trương Tống nhanh chóng quay trở lại đường cũ. Không lâu sau đó, tìm được tới cái xác khô của Đoàn Chính Thuần.

Tuy thân thể bị hút khô chỉ còn làn da khô nứt xám xịt bó chặt vào xương. Nhưng y phục lại không tổn hại một chút. Nghĩ đến cũng thật kỳ lạ, thanh thế chiến đấu đêm hôm qua lớn như vậy, mà y phục không chịu ảnh hưởng chút nào.


Trương Tống nhìn cái xác khô, khoé mắt hơi giật giật. Nhìn qua cũng thật kinh dị. Nếu nói đúng hơn, thì cái xác này giống như một bộ khô lâu được phủ lên lớp da khô, sau đó hút hết không khí bên trong.

Tiểu bạch thỏ kia cũng thật tàn nhẫn.

Sau khi tìm kiếm không lâu, Trương Tống không thấy bất cứ thứ gì khác trên thân xác khô ngoài một chiếc nhẫn bạch ngọc đeo trên ngón cái tay phải.

Trương Tống hồi hộp tháo chiếc nhẫn ra khỏi tay xác khô. Dựa theo phương pháp sử dụng túi trữ vật lưu trong trí nhớ, hắn truyền pháp lực vào chiếc nhẫn bạch ngọc trên tay. Tức thì không gian bên trong được mở ra.

Nhìn vào bên trong, Trương Tống không khỏi kinh hỉ vui sướng.

Không gian bên trong nhẫn trữ vật rộng ba thước. Giữa túi trữ vật chất một đống lớn nguyên thạch lấp lánh. Nguyên thạch được chia thành năm phẩm: Phàm, địa, pháp, tiên, thần. Hắn liếc sơ qua, số nguyên thạch trong túi trữ vật này phần lớn là nguyên thạch pháp giai. Nguyên thạch tiên giai cũng có không ít. Nguyên thạch địa giai cùng phàm giai thì hầu như không có.

Ở vị trí cao nhất trên đống nguyên thạch, có đặt một khối nguyên thạch lớn màu đỏ lấp lánh rực rỡ, kích thước ước chừng lớn bằng nắm tay. Linh lực toả ra vô cùng mạnh mẽ.

Nguyên thạch thần giai!

Trương Tống có chút thất vọng. Đoàn Chính Thuần này là hoàng đế Đại Lý, nguyên thạch trên thân vậy mà chỉ có chừng này. Nguyên thạch thần giai chỉ có một khối.

Trương Tống hắn lại không biết. Nguyên thạch thần giai vô cùng quý hiếm và giá trị. Một khối lớn bằng nắm tay này nếu lộ ra ngoài e rằng sẽ khiến nhiều người tranh giành giết nhau đến đỏ mắt.

Linh khí ẩn chứa trong nguyên thạch thần giai ước chừng phải nhiều gấp ngàn lần nguyên thạch tiên giai cùng kích thước. Đối với việc tu luyện cùng nhiều chuyện cần dùng tới linh khí có tác dụng lớn không thể tưởng tượng.

Chính vì thế, một khối nguyên thạch thần giai lớn bằng nắm tay này Đoàn Chính Thuần cũng phải hao tâm tổn trí vô số mới được đến tay.


Tuy trong hoàng khố cũng có không ít nguyên thạch thần giai, nhưng đều để dùng cho những việc quốc sự trọng đại, bản thân Đoàn Chính Thuần không thể tư tàng. Làm hoàng đế cái gì cũng tốt, duy chỉ phải gánh vác quá nhiều. Nếu hắn quá tư lợi, bản quốc sẽ khó yên ổn. Cái ghế hoàng đế ngồi sẽ không quá êm.

Vậy nên trong nhẫn trữ vật có một khối nguyên thạch thần giai lớn như vậy đã là thoả mãn. Có điều, lúc này lại tiện nghi cho Trương Tống.

Sau khi đếm sơ qua, Trương Tống ước chừng nguyên thạch pháp giai có khoảng một trăm viên. Nguyên thạch tiên giai chỉ có khoảng ba mươi viên.

Đối với số lượng này Trương Tống không những không buồn mà còn rất vui mừng.

Một trăm viên nguyên thạch phàm giai mới đổi được một viên nguyên thạch địa giai. Một trăm viên nguyên thạch địa giai mới đổi được một viên nguyên thạch pháp giai. Một trăm viên nguyên thạch pháp giai giá trị mới bằng một viên nguyên thạch tiên giai.

Khủng khiếp hơn nữa, một ngàn viên nguyên thạch tiên giai mới bằng một viên nguyên thạch thần giai.

Đối với việc trong nhẫn trữ vật chẳng có nguyên thạch phàm giai và địa giai, Trương Tống chẳng bất ngờ chút nào. Số lượng những nguyên thạch phẩm chất thấp quá lớn sẽ chiếm nhiều không gian, đổi ra nguyên thạch pháp giai và tiên giai sẽ tiện lợi hơn.

Số nguyên thạch pháp giai và tiên giai trong này nếu quy đổi ra nguyên thạch phàm giai thì chẳng phải sẽ là một con số lớn khủng khiếp hay sao?

Đây hẳn là của cải tích lũy cả đời của Đoàn Chính Thuần nha.

Cũng không hiểu vì sao hắn giàu thế. Làm hoàng đế thật sung sướng.

Đoàn Chính Thuần chỉ là hoàng đế của một nước Đại Lý, nếu là túi trữ vật của hoàng đế Tống quốc lãnh thổ tứ bề rộng lớn, không biết bên trong sẽ như thế nào.

Ắt hẳn sẽ khiến ngươi tắm trong linh thạch không thể thở đi.

Bỗng chốc giàu có khiến tâm tình Trương Tống bỗng lâng lâng như bay bổng trên mây.



Hồng Tố Cực cùng Tiểu Li, hai nàng thật tốt. Biết ta nghèo thấy lá khô, giết Đoàn Chính Thuần xong không cố ý lục soát, nhường cho ta.

Đêm hôm qua ta còn nghe Hồng Tố Cực nói nàng chỉ còn năm trăm nguyên thạch nha.

Chuyện này trời biết đất biết ta biết. Đến thời điểm gặp lại hai nàng, ta nhất định sẽ không nhắc đến chuyện này.

Con người ta là một người khiêm tốn ít nói. Những sự tình không đáng để ý này sẽ không thèm nói ra.

Đè nén xuống tâm tình vui vẻ, Trương Tống liếc mắt tới những vị trí khác trong nhẫn trữ vật. Một góc ngoài cùng có khoảng ba mươi bình ngọc. Bất quá chỉ có hai loại khác nhau, một loại bình ngọc đỏ, một loại bình ngọc xanh. Xem xét một lúc thì Trương Tống mơ hồ phán đoán, những bình ngọc này đều là linh dược chữa thương.

Nhưng cũng chỉ là phán đoán. Hắn không có khả năng nhận biết rõ ràng danh tính số linh dược này, nên để sang một bên, về sau có dịp sẽ tìm hiểu.

Một bên khác là một xấp ngân phiếu lớn. Thế giới này toàn nhân loại vậy mà đều dùng tiền tệ chung. Khi lục lại điều này trong trí nhớ, thường thức lâu nay của Trương Tống nhất thời như bị phá vỡ vậy, khiến hắn vô cùng bất ngờ và sửng sốt. Thế giới này quả thực không giống với thế giới hắn từng sống chút nào. Vì dùng bạc khối thể tích lớn bất tiện, nên người ta còn dùng thêm ngân phiếu, nhẹ nhàng thuận tiện.

Tại một góc khác, có một quyển sách màu xanh thếp tơ vàng đang nằm lẳng lặng. Hình dáng vô cùng đẹp đẽ, trang trọng. Bộ dạng như mới, không có chút dấu vết sờn cũ của thời gian.






Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc