Trương Tống tò mò cầm quyển sách lên xem, bìa sách mượt mà mát lạnh, sờ vào vô cùng dễ chịu.

Mặt bìa có thếp bốn chữ vàng son nổi bật:

" Lục Ảnh Kiếm Quyết ".

Là một môn kiếm pháp?

Trương Tống hồi hộp lật bìa sách ra. Đây chính là một môn công pháp thứ hai hắn đoạt được tới tay, trước đó là bí tịch Mạch Lộ Cung La.

Đinh!

Bất chợt, âm thanh quen thuộc của hệ thống chợt vang lên bên tai.

"Phát hiện thần công Lục Ảnh Kiếm Quyết, có xác nhận tu luyện?".

Lục Ảnh Kiếm Quyết là một môn thần công?

"Có!".

Trương Tống liền đồng ý không chút do dự. Tất nhiên hắn không ngại tu luyện nhiều công pháp, nhiều thêm một công phu, tương đương thêm một thủ đoạn bảo mệnh.

Màn hình giả lập của hệ thống hiện ra, trên bề mặt của quyển Lục Ảnh Kiếm Quyết chợt hiện ra một luồng thanh quang, dung nhập vào màn hình của hệ thống.

Trong đầu Trương Tống liền xuất hiện vô số pháp quyết văn tự của kiếm quyết. Hắn liền ngồi xuống nhắm mắt cảm ngộ.

Không lâu sau đó, Trương Tống mở mắt ra. Mày cau lại, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Lục Ảnh Kiếm Quyết này rất lợi hại. Tổng thể có năm tầng kiếm quyết. Tầng đầu người có tu vi Nhất Phẩm đến Tam Phẩm có thể tu luyện. Tầng thứ hai dành cho người có tu vi Tứ Phẩm đến Lục Phẩm. Tương tự, tầng ba ứng với tu vi Lục Phẩm đến Cửu Phẩm. Tầng bốn, tầng năm chỉ có tu vi Tông Sư, Đại Tông Sư mới đủ điều kiện luyện.

Tất nhiên, vì đây là kiếm quyết, nên người luyện cần phải có kiếm.

Sau khi luyện thành tầng đầu tiên, có thể điều khiển kiếm phi hành đối địch. Đồng thời tu thành thần thông Lục Ảnh Thuật, từ kiếm quang của phi kiếm, huyễn hoá ra thêm một đạo kiếm ảnh cùng bản thể phi kiếm giống nhau như đúc. Có khả năng kết hợp cùng bản thể công kích mê huyễn địch nhân.



Tu thành tầng kiếm quyết thứ hai, huyễn hoá ra thêm hai đạo kiếm ảnh. Tu thành tầng ba, tăng thêm hai đạo nữa. Kết hợp bản thể phi kiếm, tổng thể là sáu kiếm nhất chân ngũ ảnh.

Chỉ có điều, kiếm ảnh này là hư ảnh, không phải thực thể.

Trong kiếm quyết này có ghi rõ, đây là công pháp gia truyền của hoàng tộc Đoàn thị Đại Lý. Người bên ngoài nếu tu luyện, sẽ chỉ biến ra kiếm ảnh vô hại. Chỉ có người mang huyết mạch Đoàn thị, mới có thể huyễn hoá ra kiếm ảnh mang chín thành uy lực của bản thể phi kiếm.

Đối với điều này Trương Tống có chút tiếc nuối. Nếu có thể luyện ra kiếm ảnh như kiếm thật, thì từ một kiếm hoá sáu kiếm, đến lúc ấy đối địch ưu thế tăng gấp nhiều lần nha.

Bất quá hắn cũng không quá buồn bực. Tuy thần thông Lục Ảnh Thuật có thiếu hụt trầm trọng, nhưng tác dụng phân ảnh mê hoặc làm rối loạn tầm mắt địch nhân cũng không tệ.

Mấu chốt chỉ cần luyện xong tầng đầu liền có thể điều kiếm phi hành.

Trong trí nhớ của Trương Tống, ngoại trừ pháp tướng dạng vũ khí ra, người tu hành tu vi dưới Tông Sư pháp lực yếu kém, căn cơ không đủ, không thể điều khiển vũ khí phi hành.

Vậy mà tu thành tầng đầu của Lục Ảnh Kiếm Quyết, hắn đã có thể thi triển thuật phi kiếm. Điều này phần lớn đã bù được thiếu hụt của thần thông Lục Ảnh Thuật.

Chuyện này khiến Trương Tống nhịn không được vô cùng vui vẻ. Đến thời điểm hắn đứng trước mặt các muội tử, điều khiển phi kiếm, khuôn mặt lãnh khốc vô tình, áo bào trắng tung bay. . . Um, tràng cảnh này không cần diễn tả, cảm giác chắc chắn rất tuyệt.

Tu thành tầng kiếm quyết thứ bốn, có thể tay không phóng kiếm khí. Tu thành tầng năm, uy lực khi sử dụng Lục Ảnh Kiếm Quyết sẽ tăng gấp bội.

Đương nhiên, để tu hai tầng này, cũng cần phải có huyết mạch Đoàn Thị.

Đối với điều này Trương Tống không thèm để tâm. Tu thành tầng bốn, phóng ra kiếm khí. Điều này có chút tương tự với công pháp Mạch Lộ Cung La hắn đang tu luyện, có thể tay không phóng ra Mạch Kiếm. Còn tầng năm cũng phải cần tu vi Đại Tông Sư mới có thể luyện, lúc này tu vi hắn chỉ là Tam Phẩm, đợi tấn thăng Đại Tông Sư không biết phải đến năm tháng nào.

Vậy nên thực sự đối với môn kiếm pháp Lục Ảnh Kiếm Quyết này không thể tu luyện hoàn chỉnh, hắn cũng không có nhiều tiếc nuối.

Chỉ cần có thể điều kiếm phi hành, cùng huyễn hoá ra thêm năm đạo kiếm ảnh, hắn đã rất hài lòng.

Làm người không thể quá tham lam.

Chỉ có điều Trương Tống không hiểu, Lục Ảnh Kiếm Quyết này bộ dáng rất lợi hại, nhưng trong mắt hệ thống, lại chỉ được xếp vào hàng thần công, không lên được cấp bậc bí tịch?



Nói vậy, công pháp Mạch Lộ Cung La hắn đang tu luyện tốt hơn nhiều.

Bất quá, Trương Tống cũng không quá để tâm thắc mắc tới điều này. Quản hắn là thần công hay bí tịch, chỉ cần có tác dụng là được.

Sau khi hệ thống dung nhập sao chép nội dung Lục Ảnh Kiếm Quyết, cơ thể Trương Tống đã tự động vận hành tu luyện. Tu vi hắn đã là Tam Phẩm, nên tất nhiên đã dễ dàng tu thành tầng một của kiếm quyết.

Bây giờ đây hắn không có thanh kiếm nào bên mình cả. Vì vậy ý định muốn thử nghiệm điều kiếm phi hành cùng thần thông Lục Ảnh Thuật liền bị dập tắt.

Trong nhẫn trữ vật này không có thanh kiếm nào. Nghĩ đến có thể Đoàn Chính Thuần có pháp tướng là phi kiếm, nên không dùng vũ khí bên ngoài đi.

Đành phải đợi đến thời điểm mua được một thanh kiếm sẽ thử vậy.

Trong nhẫn trữ vật này còn có một lệnh bài màu vàng, hoa văn trang nhã, mặt lệnh bài đề một chữ Đoàn, nét chữ uy nghiêm. Cũng không biết lệnh bài này có tác dụng gì.

Đồ trữ vật của hoàng đế Đại Lý trông thật đơn giản. Vật phẩm không quá nhiều nhưng cái nào giá trị cũng thật chất lượng. Nhưng Trương Tống vẫn không nhịn được cảm thấy nhẫn trữ vật của Đoàn Chính Thuần có chút quá đơn bạc.

Nếu hắn ra ngoài mang cả hoàng khố đi thì thật tốt.

Thu thập xong tâm tình, Trương Tống suy nghĩ một chút, sau đó hắn cất nhẫn trữ vật vào ngực áo.

Thứ này quá quý giá, đeo ở tay sẽ rất nguy hiểm.

Liếc qua màn hình hệ thống, thấy có thông báo vì đã thu thập được một môn thần công, được mở một lần quay thưởng.

Trương Tống không chút do dự nhấn vào quay thưởng, tức thì sau đó, một trái Pháp Lực Quả hiện ra giữa màn hình.

Đối với điều này Trương Tống không quá thất vọng. Đều là chuyện nằm trong dự tính. Chỉ có thể trách vận khí hắn không tốt đi.

Hắn nhìn tới phần điểm thất bại, phát hiện điểm thất bại lại được cộng thêm, nhưng rất ít:

Muốn trở về khách sạn nhưng bị giữ lại, điểm thất bại +9.



Cứu Hoàng Vũ Điểu không thành, điểm thất bại +9.

Trương Tống: ". . ."

Thật ít a. Như vậy đến thời điểm nào mới đủ một trăm điểm quay thưởng một lần?

Những chuyện này được cộng thật ít điểm. Những chuyện nhỏ hơn nữa phỏng chừng không được cộng điểm nào.

Tiếp đó, liếc qua xác khô Đoàn Chính Thuần, Trương Tống khẽ thở dài một hơi, đào ra một cái hố đơn giản, đặt xác hắn vào trong rồi lấp đất lại.

Cái tên Đoàn Chính Thuần tại hậu thế kiếp trước hắn đã nghe quá nhiều. Tại thế giới này lại gặp được người thật chết trước mặt mình, không thể làm gì, chỉ có thể chôn hắn vậy.

Trương Tống cùng Đoàn Chính Thuần cũng không có ân oán gì, hắn là do Tiểu Li gi3t chết. Trương Tống giúp hắn hạ thổ vi an, cũng coi như đã trả phí bằng cái nhẫn trữ vật này.

Trương Tống còn lấy một tảng đá lớn đặt lên phía trên ngôi mộ, chỉ tay phóng ra Mạch Kiếm, khống chế pháp lực vừa phải, vạch tay khắc ra vài chữ.

Đoàn Chính Thuần chi mộ. Hoàng đế Đại Lý.











Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc