Mắt Sở Diệp Hàn lạnh lùng nheo lại, trong mắt như phát ra một ánh nhìn lạnh lẽo: "Không sao, bọn họ càng không thích trọng dụng thì càng là lúc để chúng ta mua chuộc lòng người.

Quân sư, Mạch Liên, từ giờ trở đi, các ngươi phụ trách liên lạc với những người không được hoàng thượng trọng dụng, đang buồn bực thất bại vì bị hoàng thượng chèn ép và xa lánh, cho dù dùng cách gì cũng phải xúi giục đám người ẩn bên trong kẻ thù, hoặc những người bên phía trung lập chưa đưa ra quyết định, phải làm bọn họ biến thành người một nhà với chúng ta.

"
"Còn nữa, nói với Thẩm phó tướng, bảo ông ta cứ nhịn trước đã, hoàng thượng để ông ta làm chủ quản đội nghi thức của cung đình, tuy không có quyền lực thực tế gì, nhưng vẫn có một chút quyền lợi nhỏ.

Các ngươi bảo ông ta chờ thời cơ mà hành động, làm việc tùy hoàn cảnh, tìm cơ hội mua chuộc nội thị bên cạnh hoàng thượng, cố gắng sắp xếp người của chúng ta vào phủ đệ của các hoàng tử trong cung và phủ các đại thần.


" Giọng nói của Sở Diệp Hàn lạnh lùng phân phó.

"Vâng, vương gia anh minh.

" Mạch Liên nói.

"Còn có, cựu thần của tiên đế bị hoàng thượng chèn ép, các ngươi đừng lo.

Ông ta có thể chèn ép chúng ta, chúng ta cũng có thể đáp trả lại, bổn vương tạm thời thả Phong Cẩm Diệp (风锦叶) nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ ông ta khôi phục sức lực, bổn vương sẽ đấu với ông ta lần nữa, đến lúc đó, hoàng thượng không thể không trọng dụng người bổn vương để đánh giặc được.

" Sở Diệp Hàn thông minh nói.

Phong Khánh Dương nghe vậy thì cười gật đầu.

Hắn ta biết Ly vương điện hạ là người có mưu kế còn lợi hại hơn so với một quân sư có tiếng như hắn ta.

Có câu nói là nâng cao kẻ thù để tôn trọng chính mình.

Ly vương chỉ cần làm cho thực lực của Thiên Thịnh quốc lớn mạnh uy hiếp đến Sở quốc, hoàng thượng sẽ không thể không dựa vào hắn, trọng dụng hắn, thậm chí cũng không thể can thiệp vào chuyện của hắn.


Có Ly vương ở đây, quân sư là hắn ta phải tự than thở rồi.

Nhưng mà trong phương diện tình yêu vương gia lại giống như một tên ngốc, vậy mà không nhìn ra nữ nhân nào tốt nữ nhân nào xấu.

"Đúng rồi, vương gia, thích khách lúc trước ngài nói là Cửu Tuyệt Phong Thánh Lăng cung phái đến, bọn ta đã phái người đến điều tra, theo tin tức của một trinh thám đáng tin cậy truyền đến, không phải Tấn Vương bỏ tiền ra phái bọn họ đến, mà là có một người khác, vì người của Thánh Lăng cung luôn luôn xem thường Tấn Vương, nên sẽ không có khả năng hành động thay hắn ta.

" Mạch Liên nói.

"Thích khách cũng nói không phải là Tấn Vương, xem ra có rất người bí ẩn trong triều, tiếp tục điều tra đi.

" Sở Diệp Hàn nói.

"Vâng, nhưng mà sau khi Tấn Vương bị đánh ba mươi đại bản, hai ngày nay hắn ta vẫn luôn tịnh dưỡng trong nhà, cũng không có thời gian để gây chuyện, vương gia, chúng ta có thể nghỉ ngơi một thời gian rồi.

"
Trước kia Tấn Vương nhiều lần gây chuyện tranh đấu gay gắt với Ly vương phủ, vì vậy hắn cũng không được yên tĩnh.

Nếu đổi lại trước kia, Ly Vương bị thương nặng như vậy, Tấn Vương nhất định sẽ thừa dịp làm loạn gây sự, nhưng hắn ta vừa bị đánh, lại mất hết lòng dân, nên mới tạm thời không dám gây sự nữa.


Phong Khánh Dương nhẹ nhàng phe phẩy cây quạt trong tay, cười nói: "Tạm thời Tấn Vương không gây chuyện được, vương gia không phải ngài nên nhân cơ hội này sinh một đứa con với vương phi sao? Lúc trước ta liên lạc với những cựu thần của tiên đế và một ít người phái trung lập, bọn họ chỉ có một yêu cầu, là ngài phải có con nối dõi, và phải là nam, nếu ngài không có con nối dõi, bọn họ cũng không dám cầm tánh mạng cả nhà mình mạo hiểm giao cho ngài được.

"
Không có con nối dõi, nghĩa là không có đời sau, như vậy cho dù tạo phản cũng không có ý nghĩa gì.

Nhờ đâu trên đường xảy ra chuyện gì, Ly vương phủ không có người nối nghiệp, những quan viên khác phải tiếp tục như thế nào đây.

Mạch Liên cũng nói: "Đúng vậy, vương gia, hẳn người lo lắng chuyện con nối dõi lắm, tốt nhất ngài nên sinh tám hay mười đứa gì đấy, vậy thì Ly vương phủ mới có người kế tục.

"
Mi mắt Sở Diệp Hàn hơi rũ xuống, đột nhiên hắn nhớ đến lúc trước hắn đồng ý với Nam Cung Nguyệt rằng sẽ sinh một đứa con với nàng ta.

.