Lý Thuần tấn công rất dữ dội, thỉnh thoảng đấm trúng cọc gỗ ở bên cạnh cũng có thể đâm thủng chúng.

Cái gì Tần Minh cũng không biết, chỉ biết duy nhất Thái Cực Tán Thủ, anh chỉ có thể dựa vào phòng ngự phản công, một tay bốn lạng đẩy ngàn cân, chặn được hết tất cả lối đánh kickboxing của Lý Thuần.

Lý Thuần thấy dùng kickboxing không được lại đổi sang nhu thuật, đánh giáp lá cà với Tần Minh.

Nhưng Tần Minh khỏe, cơ bắp lại sung mãnh nên anh ta hoàn toàn không tóm được người Tần Minh.


Cho dù đã xé rách được quần áo của Tần Minh cũng không thể làm anh bị thương.

Sau mười chiêu, Lý Thuấn lại đổi sang Thái Cực Quyền giống Tần Minh.

Trong phút chốc, hai người lôi kéo, xô đẩy nhau.

Tần Minh gặp chiếu phá chiêu, trông có vẻ như hai người đàn ông lớn đầu đang lôi lôi kéo kéo.

Nhưng người ngoài cuộc đứng xem náo nhiệt, còn Lý Thuấn lại bị Tần Minh làm cho kinh ngạc.

“Đối với sự vận dụng thực chiến của Thái Cực Tán Thủ, thằng nhóc này đã làm quá tốt”
Lý Thuần thầm nghĩ: “Có thể công cũng có thể thủ, hơn nữa cậu ta đã nắm vững nhất thốn quyền, đã trở thành kẻ không dễ bị đánh bại rồi.

Cậu ta chỉ là một tay ngang, tu luyện phương pháp hít thở mà Trương Toàn Chân truyền thụ, tại sao lại đột nhiên trở nên giỏi đến như vậy? Hình như là lần trước lúc ở Bắc Kinh, cậu ta đã trở nên mạnh hơn.


Bản thân tên Tần Minh này cũng rất bí ẩn.

Thôi bỏ đi,
mình đành phải mượn trợ lực ở bên ngoài để giành phần thắng vậy.”
Lý Thuấn lại thay đổi kế sách, đổi thành thế quyền anh, hai chân giẫm lên đống vải vụn, ra quyền vừa nhanh vừa hiểm.

Tần Minh từ bỏ việc lôi kéo, bị ép phải dùng hai tay để chặn lại.

Nhưng Lý Thuấn lại vô cùng thành thục với lối đánh của quyền anh, anh ta dẫn dắt nhịp hai chân của Tần Minh, ép Tần Minh phải bước từng bước vào trung tâm của trận chiến.

Mà lúc này, A Long đứng xem ở ngoài đã nhìn ra manh mối.

Anh ta có thể nhìn ra Tần Minh đang tìm cơ hội phản công, nhưng Lý Thuấn có nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn, anh ta đã âm thầm dẫn dắt vị trí chiến đấu của Tần Minh, khiến Tần Minh bước từng bước tới chỗ đông người ở bên cạnh, hơn nữa còn là chỗ đất bùn nhão, có vũng nước.

A Long thầm nghĩ: “Tên Lý Thuần này đang lợi dụng địa hình và môi trường, không hổ là thiên tài”
Nhưng A Long không thể lên tiếng nói rõ tình hình, nếu không sẽ khiến Tần Minh bị nói là gian lận.


Anh ta cũng thầm lo lắng.

Tần Minh cứ đánh như vậy, cảm thấy tên Lý Thuấn này khó đối phó rồi đấy.

Anh đã nhiều lần ra lực nhưng đều không có hiệu quả trên người Lý Thuấn, đều bị hóa giải hết.

So về sức mạnh thì Tần Minh chiếm ưu thế, nhưng so về kỹ thuật thì anh không bằng Lý Thuấn.

Điều này đã dẫn đến việc hai người họ đã đấu mười mấy phút đồng hồ nhưng vẫn không có kết quả.

Đột nhiên, Tần Minh giẫm vào vũng nước một cái, cơ thể lập tức mất thăng bằng..