“Khụ khụ……”Vì quá kích động, trái tim của ông ta lại bắt đầu quặn đau dữ dội.

“Đình Viễn……” Trần Huệ Lam lập tức chạy tới, vỗ vỗ vào lưng của Cố Đình Viễn.

"Nếu như cô là bác sĩ thiên tài, thì chúng ta hãy bỏ ân oán sang một bên, giúp cha tôi chẩn bệnh trước đi?"Cố Văn San đứng dậy, năn nỉ cô một cách mềm mỏng.

Cố Dịch Ninh nhún vai cười: "Tôi bị đối xử như vậy, các người còn muốn tôi giúp ông ta chữa trị thế nào?""Cút đi! Tôi không cần cô ta điều trị, cho dù có chết, tôi cũng không muốn cô ta cứu.

" Cố Đình Viễn nằm trên giường hét lớn, nhưng rõ ràng là vẻ mặt của ông ta đang vô cùng đau đớn.

Cố Dịch Ninh hừ lạnh một tiếng.

Ông ta có muốn cô cứu, thì cô cũng chưa chắc sẽ cứu.

"Nhìn bộ dạng này của ông có vẻ như là bị đau thắt cơ tim, tôi khuyên ông nên sớm đến bệnh viện để siêu âm tim đi.

Nếu ông đã không cần tôi chẩn đoán và điều trị, thì trước hết tôi cũng xin nói rõ, số tiền này sẽ không được hoàn lại, dù sao các người cũng là người từ chối điều trị, nếu đã như vậy, tôi xin cáo từ trước.


"Cố Dịch Ninh cố gắng hết sức để thoát khỏi người vệ sĩ đang nắm chặt lấy tay cô.

"Đừng để cô ta đi, bắt cô ta lại cho tôi.

" Trần Huệ Lam nhìn dáng vẻ dường như muốn liều mạng với cô.

Cố Dịch Ninh lạnh lùng liếc mắt một cái, bình tĩnh đứng tại đó: "Liên minh y học là một tổ chức y tế được thành lập bởi các bệnh viện hàng đầu thế giới, bác sĩ trong đó đều là những nhân vật mà các người không thể đắc tội nổi đâu.

Nếu hôm nay các người gây tổn hại cho tôi, dù chỉ là một sợi tóc, khi tôi bước ra khỏi cánh cửa này, tôi tin chắc rằng sẽ không có bất cứ bệnh viện nào dám tiếp nhận Cố lão gia của các người đâu, tốt hơn hết nên suy nghĩ kỹ hậu quả rồi hẳn làm.

"Cô giống như một nữ hoàng băng lãnh, đôi mắt đầy kiêu ngạo coi thường mọi thứ.

Ngay cả Cố Đình Viễn cũng cảm thấy sợ hãi.

Liên quan đến tính mạng và sự an toàn của Cố Đình Viễn, Trần Huệ Lam làm sao dám hành động thiếu suy nghĩ, khí thế trong mắt cũng đột nhiên biến mất ngay lập tức.

Các vệ sĩ trong sảnh cũng thức thời tránh ra nhường đường cho cô.

Cố Dịch Ninh cao ngạo mỉm cười, xoay người bước ra khỏi nhà họ Cố.

Không ai giữ cô lại.

Bọn họ cũng không dám giữ.

Sau khi Cố Dịch Ninh rời đi, Trần Huệ Lam nghẹn một bụng tức, khuôn mặt xấu xa đầy hung ác.

"Cho người đi điều tra thông tin về người phụ nữ này, tôi muốn xem thử rốt cuộc cô ta có lai lịch gì, tại sao phải cùng Cố gia gây sự, tôi nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho cô ta.

"Việc đầu tiên Cố Dịch Ninh làm sau khi rời khỏi nhà họ Cố chính là sử dụng một trăm vạn của Cố Đình Viễn để sửa chữa mộ phần cho mẹ cô.


Mộ do Cố Văn Xuân đào lên, nên việc gia đình họ Cố bỏ tiền ra là quá hợp lí.

Cố Dịch Ninh hôm nay tâm tình rất tốt, trở về dinh thự của Phó gia từ rất sớm, về đến nơi cũng đã gần tới giờ ăn trưa.

Cô liền phân phó nhà bếp chuẩn bị bữa trưa cho mình.

Có vẻ như buổi trưa Phó Hàn Niên thường không về dinh thự ăn trưa, mà sẽ ăn trưa ở công ty.

"Thiếu phu nhân, cơm trưa của cô đây.

"Bữa trưa được một người hầu chuyên phục vụ thức ăn bưng lên.

Chỉ là món ăn này, thoạt nhìn có chút nuốt không trôi.

Trên bàn tổng cộng có bốn món ăn.

Rau xào chay, canh đậu hủ rau củ, đậu que, rau trộn dưa chuột! Một mảng xanh.

Cô là thỏ à!Cô bẩm sinh đã có vóc dáng gầy, ăn gì cũng không béo lên được, nên cô ấy rất thích ăn thịt, hầu như không có thịt thì sẽ không vui.

Những người hầu này dường như không hề để tâ m đến lời nói tối qua của Phó Hàn Niên, thay vào đó, họ nhân cơ hội này để vắt kiệt sức lực của cô.


Chuyện căn phòng tối hôm qua cô không muốn so đo.

Nhưng món ăn hôm nay, cô thật sự chịu không nổi nữa.

Người sống dựa vào ăn cơm, nhìn một mảng xanh này, bầu trời của cô đều sụp đổ.

Cô lấy điện thoại ra, chụp một bức ảnh bốn món ăn trên bàn mà không có bất kỳ bộ lọc nào và tag hết những người trong danh sách bạn bè.

Cô thông qua kỹ thuật của một hacker lặng lẽ thêm Phó Hàn Niên vào danh sách bạn thân.

Để Phó Hàn Niên biết rằng đây là bài đăng Khoảnh khắc của cô, Cố Dịch Ninh đã cố tình đăng một bức ảnh tự sướng với khuôn mặt xấu xí của mình.

Một đoạn văn bản đã được thêm vào bức ảnh trong Khoảnh khắc: "Tình yêu là một tia sáng, xanh đến mức bạn phải hoảng sợ.

".