- Ặc?

Huyền Cơ Tôn Giả đang uống trà suýt nữa bị sặc, điều chỉnh khí tức thoáng một chút, lúc này mới trách cứ nói:

- Trùng kích Trúc Cơ, há có thể coi như trò đùa như thế? Không có chuẩn bị cùng súc tích mấy tháng, sao có thể đơn giản nếm thử như thế? Phải biết rằng, thất bại một lần, tiếp theo khó khăn sẽ gia tăng gấp bội.

- Sư tôn.

Tô Triệt cố ý làm ra vẻ mặt đau khổ, nhỏ giọng nói ra:

- Ta cảm giác mình đã tích súc tới đỉnh điểm, nếu không Trúc Cơ, toàn thân sẽ không thoải mái.

Lời này tuy có chút ít thành phần vui đùa, bất quá đó cũng là tình hình thực tế.

Trong Tiểu Di Tiên Cảnh, Tô Triệt trải qua một giọt thánh huyết Vu tộc cường hóa, tố chất thân thể đã tăng lên, cảnh giới trước mắt đã tới đỉnh điểm nhất, có thể nói, chỉ là cường độ thân thể mà nói, đã không kém gì tu sĩ Trúc Cơ bình thường.

Chỉ là, thân thể như vậy, chảy xuôi chỉ là chân khí mỏng manh, giống như là một bầu rượu đẹp đẽ quý giá, lại dùng để đựng nước mưa, rất không được tự nhiên, rất không có tư vị.

Huyền Cơ Tôn Giả vận chuyển pháp nhãn, tinh tế nhìn tình huống thân thể Tô Triệt, lúc này mới minh bạch, tiểu tử này thật đúng là...

- Tùy ngươi a.

Huyền Cơ Tôn Giả đầu tiên là trầm thấp nói một câu như vậy, hơi chút cân nhắc, lại thu bình sứ Đại Thành đan trở về, thần sắc bình thản nói:

- Cái này ngươi không cần, cho ngươi cũng là lãng phí.

- A?

Lúc này, đổi thành Tô Triệt đang uống trà, suýt nữa sặc ra, trong lòng tự nhủ:

- Vài viên Đại Thành đan mà thôi, cần nhỏ mọn như vậy sao?

- Trừng mắt làm gì vậy?

Huyền Cơ Tôn Giả lạnh nhạt nói ra:

- Đợi có một ngày, ngươi cũng trở thành Huyền Cơ Tôn Giả, ngươi sẽ biết, nuôi sống mấy ngàn đệ tử là không dễ đến cỡ nào, phải tính toán tỉ mỉ như vậy mới được.

Tô Triệt bất đắc dĩ gật đầu, nhưng mà trong Tiên Ngục, lão Hắc không vui thầm nói:

- Lấy ra cái gì đó, còn có thể thu hồi lại, da mặt lão gia này thật dày. Chủ nhân, bất quá sau này loại ban cho này, ngươi trước tiên phải cất vào trong túi mới tốt.

Lúc này, Huyền Cơ Tôn Giả ngược lại là phất tay liên tục, một bộ không kiên nhẫn nói:

- Đi thôi, đi thôi, tranh thủ thời gian Trúc Cơ đi, đừng ở chỗ này dây dưa.

Tô Triệt đứng dậy cáo lui, mang một loại ấm áp, rồi lại là cảm giác vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái, chậm rãi đi xuống đỉnh Huyền Cơ Phong. Nguồn: http://truyenfull.vn

Thời điểm đi ngang qua khu cư trú của Đệ tử chân truyền, lại gặp một Đệ tử chân truyền có ba đường ngân tuyến, người này hơn ba mươi tuổi, diện mục anh tuấn, thân hình cao lớn, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, thần sắc lộ ra một khí tức kiêu căng.

Thấy được Tô Triệt, hắn lập tức ngoắc nói:

- Ai, người kia, ngươi tới đây.

Ngữ khí cùng thủ thế như vậy, giống như là gọi đến một hạ nhân, vô cùng thất lễ.

Mới vừa rồi Tô Triệt còn muốn hướng về phía hắn thi lễ, ân cần thăm hỏi, giờ phút này, một tiếng "gặp qua sư huynh" đến bên miệng, sửng sốt lại nén trở về.

Cũng không phải nói, mình đã được sư tôn tin tưởng, trở nên cuồng vọng tự đại, không coi ai ra gì; Mà là vì, một cảm giác thoải mái còn vươn trong nội tâm, thình lình bị người giội một thùng nước lạnh, trong lúc nhất thời, thật sự làm cho Tô Triệt rất mất hứng.

- Sự tình mất hứng, chỗ nào cũng có a, thật sự là khốn nạn…

Trong Tiên Ngục, lão Hắc lập tức mở miệng mắng...

Mặc dù trên tâm lý có chút ít không được tự nhiên, nhưng Tô Triệt vẫn phải giữ bổn phận, đi qua chào hỏi:

- Xin hỏi sư huynh, gọi ta có việc sao?

- Nói nhảm, nếu như không có việc gì, ta gọi ngươi qua làm chi?

Gương mặt tên đệ tử chân truyền này lạnh lùng, một bộ rất không kiên nhẫn, giống như là Tô Triệt có việc muốn phiền toái hắn.

Khi nói chuyện, đồng thời hắn he hé lấy ra một thiệp mời tinh mỹ, đưa tới trước mặt Tô Triệt, ngữ khí thoáng chậm dần:

- Vừa vặn gặp ngươi, vậy thì thay ta đi Thiên Cơ Phong một chuyến, đưa thiệp mời này cho Vô Ưu sư tỷ, nàng cũng là đệ tử chân truyền. Xong việc, trở về nói với ta một tiếng, ta sẽ cho ngươi hai mươi khối linh thạch coi như ban thưởng.

Nghe xong lời nói này, Tô Triệt ngược lại bình tĩnh không có sóng, nhưng mà trong Tiên Ngục, lão Hắc sắp tức nổ phổi, táo bạo quát:

- Cái quái gì đây a, hai mươi khối linh thạch? Tức chết ta rồi.

Tô Triệt chắp tay nói:

- Vị sư huynh này, không có ý tứ, ta còn có việc trong người, không thể giúp ngươi làm việc này được.

Huyền Cơ Phong và Thiên Cơ Phong cách xa nhau hơn hai ngàn dặm, lấy thực lực bây giờ của Tô Triệt, qua lại một chuyến cũng phải mất bốn năm canh giờ; Huống hồ lại không phải người hầu của hắn, dựa vào cái gì làm chân chạy thay hắn.

Tên Đệ tử chân truyền kia rõ ràng sững sờ, thật sự không nghĩ tới, Tô Triệt lại có lá gan cự tuyệt mình, vì vậy, lại lần nữa lạnh mặt xuống, hừ lạnh nói ra:

- Tiểu tử, lá gan không nhỏ a, ngươi tên là gì?

Sở dĩ hỏi thăm tính danh của Tô Triệt, là vì trên Huyền Cơ Phong, nội môn đệ tử có thân phận có bối cảnh, hắn cơ hồ đều biết, chỉ là cảm thấy Tô Triệt lạ mặt, mới có thể biểu hiện ra thái độ khinh thị như thế.

Mặc dù là phi thường phản cảm người như vậy, nhưng Tô Triệt vẫn có ý định nhẫn nại giải thích cho hắn vài câu, sau đó liền bứt ra rời đi, chỉ là, vừa muốn báo tên của mình, bên tai vang lên tiếng nói trầm trọng uy nghiêm của Huyền Cơ Tôn Giả.

- Thông Ngân, chớ có càn quấy, lập tức đi lên gặp ta.

Huyền Cơ Tôn Giả truyền âm, là nhằm vào tên đệ tử chân truyền kia nói, bất quá, Tô Triệt cũng có thể nghe được tinh tường, hơn nữa cũng biết, đạo hiệu người này là Thông Ngân, ở trong Huyền Cơ Phong Thập đại đệ tử chân truyền bài danh thứ bảy.

- Vâng, sư tôn.

Tuy không nhìn thấy Huyền Cơ Tôn Giả ở nơi nào, nhưng Thông Ngân vẫn cung kính hướng về phía đỉnh núi cúi người. Sau đó, hắn lại xoay đầu lại, hung dữ nhìn chằm chằm vào Tô Triệt, truyền âm nói ra:

- Tiểu tử, ta nhớ kỹ bộ dáng ngươi, ngươi chờ đó cho ta.

Tô Triệt cười nhạt một tiếng, xoay người rời đi, nhưng trong lòng thì thầm nghĩ:

- Gặp qua hai tên đệ tử chân truyền, đều không phải là cái gì tốt cả, chẳng lẽ, trong hàng đệ tử chân truyền phái ta, không có một người nào, không có một ai là người tốt sao?

Lão Hắc cũng thoáng đè cơn tức xuống, cười hắc hắc nói:

- Chủ nhân, người nhanh trở thành đệ tử chân truyền lên, không phải sẽ trở thành người tốt trong đám khốn nạn đó sao.

Trong nội tâm Tô Triệt cười ha ha, chuyện này cũng không nên để tâm nữa. Tên Thông Ngân kia, tu vi chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, sau khi mình Trúc Cơ xong, há có thể sợ hãi mặt hàng bực này.

Đệ tử chân truyền, giỏi lắm sao?

Giờ khắc này, Tô Triệt có thể nói là hăng hái, đối với mình Trúc Cơ, là tràn đầy tin tưởng.

Trở lại dược viên linh thảo, Tô Triệt trước sau gặp được Linh Lung cùng Ngọc Thanh, chứng kiến Tô Triệt bình an trở về, hai người thật là cao hứng.

Tô Triệt đơn giản giảng thuật các loại hung hiểm trong Tiểu Di Tiên Cảnh, sau chuyện này, Ngọc Thanh gật đầu nói:

- Ngươi quả nhiên là người phúc duyên thâm hậu, lập được công lao như thế cho phái ta, đối với tương lai của ngươi vô cùng có lợi... Như vậy, ta liền yên tâm.