"Làm ra bộ dáng uất ức, còn muốn làm chuyện xấu, hừ, ta vừa nói nắn tham lam gia sản nhà ta, khiến hắn thân bại danh liệt, mặt hắn liền đỏ lên như màu gan heo, nửa ngày cũng không dám thả một cái rắm!" Liễu Thanh Mai lộ ra biểu tình cực kỳ khinh thường, Lý công tử kia cũng chẳng thông minh gì cho cam, mới nói vài câu liền lộ nguyên hình, uất ức không nói lại được, là loại người chỉ biết chọn quả hồng mềm mà nắn.

Tưởng tượng như vậy, mấy ngày trước nàng còn lấy lễ tương đãi, đem người thành con rể tương lai mà đối đãi, Liễu Thanh Mai chỉ cảm thấy trong ngực một trận buồn nôn.

Yến Bạch Thu thấy Liễu Thanh Mai nói rất có lý, nghĩ tới thân ảnh chật vật rời đi của Lý công tử, không khỏi âm thầm gật đầu.

"Vậy là tốt rồi, việc này rốt cuộc cũng xử lý xong, còn không gây ra nhiễu loạn gì." Yến Bạch Thu vui mừng không thôi.

Cuộc sống này cuối cùng cũng yên ổn, không còn gợn sóng gì, Yến Bạch Thu cảm giác, chỉ có sinh hoạt như vậy mới là bình thường nhất, cũng là hạnh phúc nhất. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn bồi bên cạnh Tư Trấn Khấu, đi ra đồng ruộng thăm nom, hay là đi quanh huyện Thái Hòa, ngày ngày trôi qua cũng coi như là thanh thản.

Nhưng loại hạnh phúc bình dị này, vào ba ngày sau đã bị từng đám lão nhân từ kinh thành tới đây phá vỡ.

Tư Trấn Khấu vẫn luôn chờ đợi, cũng biết bản thân vô pháp dứt ra được, không thể không đi, đối với y mà nói, mỗi ngày trải qua trong êm đềm đều là trộm được, nên y rất quý trọng. Ngày tháng y cùng Yến Bạch Thu ở bên nhau tương đối ngắn, sau khi nhận thức nhau cũng là đếm từng ngày trôi qua. Mắt thấy sắp tới ngày biệt ly, càng thêm đau buồn.

Ở trong căn nhà cũ của Tư Trấn Khấu, các lão nhân ngày càng một nhiều, nguyên bản chỉ có hai người, giờ đã lên tới mười người. Mà ở bên ngoài huyện Thái Hòa cũng đến không ít người mặc áo gấm thêu chỉ vàng, khí thế bất phàm, vừa thấy liền biết không phải là ở nơi địa phương nhỏ ra tới. Trong một thời gian ngắn, huyện Thái Hòa náo nhiệt chưa từng có, mọi người đều sôi nổi nghị luận, sẽ không phải lại có đại nhân vật nài tới huyện Thái Hòa nữa đó chứ.

Tới huyện Thái Hòa quả thật là đại nhân vật, mà số lượng lại còn không ít, cơ hồ đại bộ phận người có quyền chức ở kinh thành đều đến.

Tư Trấn Khấu làm người Tư gia, lại là đại tướng, thân phận cao quý. Nơi này là cổ đại, không phải hiện đại, mọi người tiếp thu tin tức tương đối chậm chạp, bởi vì địa thế hẻo lánh, trừ phi là đại sự được gióng trống khua chiêng, nếu không sẽ rất khó đi vào thôn trấn hẻo lánh này. Nhưng mà Tư tướng quân uy danh, nhà nhà đều biết, vừa nghe Tư tướng quân chính là đồ tể bán thịt heo ở huyện Thái Hòa, chính là nơi mà ngày trước bọn họ thường xuyên qua xếp hàng mua thịt, thế nhưng lại là đại tướng quân uy dũng, trong nhất thời, toàn bộ huyện Thái Hòa đều sôi trào.

Lại biết được đại tướng quân mở tửu lâu Cửu Cung Cách, chỉ một thoáng kia, người đến Cửu Cung Cách giống như là thủy triều ập tới.

Loại tình huống này so với việc trước đây quý phi nương nương xuất hiện còn muốn kích động hơn, các bá tánh luôn mặc kệ chuyện thiên hạ, nhưng đối với việc biên cương quốc gia, an nguy sinh tử của một quốc gia lại rất là quan tâm, đối với tướng sĩ binh lính rất là kính sợ.

Không bao lâu, liền có người tới nói, người tới Thái Hòa huyện đều tới từ kinh thành, còn là những người có chức quan to, đặc biệt khí phái trèo đèo lội suối tới nơi này, chính là muốn thỉnh tướng quân rời núi, đi biên cương.

Vì thế các bá tánh đều bàn tán.

Không khí ở huyện Thái Hòa rơi vào một loại đê mê quý dị.

Đã vài ngày qua Yến Bạch Thu không có ghé qua tửu lầu.

Hắn hiện tại một chút tâm tình cũng không có, bởi vì thời gian hắn cùng Tư Trấn Khấu có thể ở bên nhau càng ngày càng ngắn, Yến Bạch Thu rất rõ, những lão thần đó rất khó đối phó, hắn đã cảm giác được, ngày Tư Trấn Khấu rời đi đã tới rất gần.

Trong lòng Yến Bạch Thu cực kỳ không vui, nhưng vẫn rất lo lắng đến an nguy của Tư Trấn Khấu khi tới biên cương.

Qua đến bên kia, cửu tử nhất sinh, hắn nhìn ra được lần đi này của Tư Trấn Khấu, chỉ sợ sẽ không bao giờ trở lại, mỗi lần nghĩ tới, trái tim Yến Bạch Thu lại một trận đau run rẩy. Lòng hắn nóng như lửa đốt, không thể trơ mắt cứ như vậy nhìn Tư Trấn Khấu đi chịu chết, vì thế liền trầm tư suy nghĩ, gãi rách cả da đầu, rụng vô số sợi tóc, vẫn không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn.

"Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn Tư đại ca đi chịu chết? Không, không được! Ta thật vất vả mới có được một lần cơ hội trọng sinh, cuộc sống vừa mới bắt đầu, liền phải trở thành quả phụ?! Không!  Ta không cam lòng!" Yến Bạch Thu ôm đầu, không ngừng đi qua đi lại, đi tới đi lui ở trong phòng, thì thầm trong miệng, trong ánh mắt lộ ra kiên quyết.

"Không!  Ta còn hệ thống.... Chính là hệ thống này cũng chỉ có tác dụng giảm béo, còn những mặt khác một chút tác dụng cũng không có, cái hệ thống này, đến thời gian mấu chốt cũng không giúp được bất luận cái gì!" Yến Bạch Thu tức giận giậm chân.

Tưởng tượng Tư Trấn Khấu đi ra chiến trường, hai mặt thụ địch, vạn tiễn xuyên tâm, tim Yến Bạch Thu cứ như có vô số móng vuốt thon dài bén nhọn cào đến máu tươi đầm đìa.

"Hệ thống, hệ thống, ngươi ra đây! Nhanh lên, đi ra đây!" Yến Bạch Thu nôn nóng hô, vô luận như thế nào, hắn đều phải thử một chút.

Hệ thống giảm béo chậm rì rì đi ra:"Ký chủ, đây là có chuyện gì?"

Yến Bạch Thu mấy ngày nay đều không có ngủ ngon, mí mắt trên sưng vù, tròng mắt mang theo tơ máu, lúc nói chuyện cũng rất trầm, khi nói chuyện còn mang theo chút lệ khí.

"Hệ thống, ta hiện tại rất cấp bách muốn có một ít đồ bảo mệnh, tỷ như khi sắp đột tử trên chiến trường, dưới tình huống sắp đi đời nhà ma, có thể có đan dược gì đó để chữa thương, hoặc là có bộ giáp nào đó thuận tiện, hay là hộ tâm kinh gì đó, những thứ này hệ thống ngươi có có không?" Yến Bạch Thu nôn nóng hỏi, bởi vì quá nóng vội, tốc độ nói chuyện rất nhanh.

"Ngươi không phải là hệ thống giảm béo sao? Ngươi không phải chỉ cần mỡ trên người ta sao, không quan hệ, chỉ cần ngươi cho ta mấy thứ này, từ hôm nay trở đi ta sẽ liều mạng giảm béo, những thứ đó ngươi cứ cầm đi, ta cũng không cần đan dược, cũng không cần khen thưởng, ngươi xem có được không?" Trái tim đều sắp nhảy tới cuống họng, đây không phải là lần đầu tiên hắn cùng hệ thống nói chuyện, nhưng lại là lần đầu tiên hắn sợ hãi nhất, cũng là hoảng sợ nhất.

Hắn sợ bị cự tuyệt.

Bởi vì Tư Trấn Khấu hiện tại là không còn đường nào để đi.

Giờ khắc chờ đợi cực kỳ dài lâu, thời điểm Yến Bạch Thu sắp không còn kiên nhẫn chờ đợi nữa, hệ thống giảm béo lúc này mới chậm rì rì nói:"Cái này đương nhiên là có thể, chỉ cần là thịt trên người ký chủ, hệ thống ta đều thích. Ta sở dĩ sống nhờ ở trên người ngươi, cũng là vì ngươi có một thân mỡ, nếu ngươi nguyện ý lấy những năng lượng mỡ đó tới để đổi, hệ thống tự nhiên sẽ cho ngươi khen thưởng tương ứng. Mỗi tháng cấp một viên đan dược làm đẹp là phần thưởng, tự nhiên cũng có đan dược bảo mệnh, bất quá ta sẽ trừ theo khen thưởng mỗi tháng của ngươi...... "

Yến Bạch Thu nghe được lời này, kích động đến mức không khắc chế được, nước mắt rơi xuống như mưa, gấp gáp hô:"Tốt, tốt, ngươi cứ trừ đi, trừ đi, chỉ cần cho ta đan dược cứu mạng là được."

Hắn hiện tại một chút cũng không để bụng mấy cái khen thưởng đó, hơn nữa từ đáy lòng còn cảm tạ một thân thịt mỡ này.

"Vậy tốt, bởi vì ngươi đã lĩnh khen thưởng tháng này, cho nên khen thưởng tháng sau của ngươi sẽ bị triệt tiêu. Hệ thống chúng ta cũng giống với nhân loại các ngươi, có thể giao lưu lẫn nhau, nhưng ta chỉ là một hệ thống giảm béo, ngươi lại yêu cầu dược bảo mệnh, ta phải quay vòng với hệ thống khác, cần một chút thời gian.... Ký chủ, ngươi cứ từ từ đợi chút." Hệ thống giảm béo nói xong liền không còn phát ra âm thanh.

Trong chốc lát, sâu trong đầu lại truyền tới âm thanh của hệ thống.

"Hảo, ta đã cùng hệ thống chữa trị đổi dược mỹ bạch thành đan dược cứu mạng, cùng với hộ tâm kính, hai thứ này tiêu phí hai tháng khen thưởng, ở hai tháng kế tiếp ngươi sẽ không có đan dược mỹ bạch, bởi vậy làn da của ngươi sẽ trở nên tái nhợt, yếu ớt, u ám." Theo đó chính là một cái hộp nhỏ, còn có một mảnh lá cây nhỏ xuất hiện trên tay Yến Bạch Thu.

Bên trong cái hộp nhỏ có một viên đan dược màu đen giống như chocolate, tản ra một mùi thơm nhàn nhạt, ngửi một chút tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều. Còn hộ tâm kính là một mảnh lá cây ở tráng thái bán trong suốt, bên trong chiếc lá giống như có nước đang chuyển động, nhìn cực kỳ phi phàm.

"Cảm ơn ngươi,  hệ thống, lần này ngươi đã giúp ta một đại ân, ngươi yên tâm đi, ta mỗi tháng đều sẽ hoàn thành nhiệm vụ một cách nghiêm túc." Chưa có thời khắc nào Yến Bạch Thu muốn cảm tạ cái hệ thống nhìn như vô dụng này như bây giờ.

Hệ thống giảm béo im lặng một chút, sau đó dùng thanh âm thanh lãnh đạm mạc nói:"Không cần khách khí, ta và ngươi chỉ là quan hệ cộng sinh, hơn nữa ngươi cũng không cần quá liều mạng, vẫn cứ giảm béo như bình thường, quá mức liều mạng là không nên, tổn hại cho thân thể ngươi. Tâm tư của ngươi ta có thể hiểu đôi chút, biểu hiện của ngươi từ trước tới nay ta rất vừa lòng.

Yến Bạch Thu lau nước mắt, kích động nói:"Cảm ơn ngươi, hệ thống." Hắn đem hai loại đan dược không dễ gì có được này vào một cái hộp nhỏ, chờ đợi Tư Trấn Khấu trở về.

Mãi cho đến buổi tối, người nhà họ Yến đều đã ăn cơm tối xong, Yến Bạch Thu vẫn chưa có chờ được Tư Trấn Khấu quay lại đây, liền vội vàng cầm theo đèn lồng đi tìm Tư Trấn Khấu. Liễu Thanh Mai không yên tâm, nói gì cũng muốn đi theo, còn chưa đi xa được mấy bước, liền nhìn thấy đối diện là Tư Trấn Khấu đầy mặt mệt mỏi đi về.

"Xin lỗi, mấy ngày nay làm ngươi lo lắng." Tiến lên ôm lấy người vào lòng, Tư Trấn Khấu áy náy cùng tự trách.

Đây là do y không đúng.

Liễu Thanh Mai cũng biết được chuyện gì đã xảy ra, cũng không có ngăn trở, chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, tự mình yên lặng tránh đi, để cho hai người một không gian riêng.

Yến Bạch Thu dùng sức ôm lấy Tư Trấn Khấu, đồng dạng cũng thực dùng sức, hai người kề sát lẫn nhau, nhiệt độ cơ thể ấm áp đụng vào nhau, hòa lẫn tiếng tim đập, tiếng hít thở, giờ khắc này đều hòa quyện vào nhau.

"Không có gì phải xin lỗi, là ta cam tâm tình nguyện ở bên ngươi." Đầu Yến Bạch Thu chôn ở trong ngực đối phương, thâm âm nhỏ nhẹ, trong lòng Tư Trấn Khấu vừa ngọt vừa chua xót, lại có chút nặng nề.