Ngay khi Trang Thư Di hầu hạ Tiêu Thừa Dập ăn điểm tâm, toàn bộ hậu cung đều nghị luận việc này.
Hoàng Thượng vậy mà lại để một tiểu tài tử qua đêm ở An Thái Điện, chuyện lạ này thật đúng là xưa nay chưa từng có.
Nhóm tài tử ở Bắc Uyển đều ngước ra nhìn, xem Trang tài nhân khi nào trở về, Xuân Tuyết cũng ở trong phòng lo lắng đến mức đi vòng quanh.
Trang Thư Di ngồi trên tiểu liễn đi bái kiến Thái Hậu trước, dọc đường đi, quản sự cung nữ ở An Thái Điện nói Trang Thư Di nên chú ý cái gì, Trang Thư Di nghe rất cẩn thận, tất cả đều ghi nhớ trong lòng.
Tới Ý Hòa cung, Trang Thư Di được quản sự cung nữ dẫn vào chính điện, lại thấy Hoàng Hậu nương nương, Thục phi nương nương, Đức phi nương nương, còn có chiêu nghi, chiêu viện, vài vị tần, vài vị tiệp dư đều ở đó.
Lần đầu Trang Thư Di thấy những người này, nhất thời hơi hoảng hốt, cúi đầu không dám nhìn nhiều.
“Tài tử Trang Thư Di thỉnh an Thái Hậu nương nương…” Trang Thư Di tiến hành đại lễ với Thái Hậu.
Thái Hậu, Hoàng Hậu cùng với phi tần ngồi đầy trong điện đều nhìn Trang Thư Di, trong lòng các nàng đều cảm thấy ngoài ý muốn, tưởng là người tuyệt sắc, nhưng nhìn có vẻ không phải, chỉ có vài phần ngây thơ ưa nhìn mà thôi.
“Đứa nhỏ này lớn lên hoạt bát, ai gia thích, mau đứng lên đi.” Thái Hậu hòa ái nói.
Trang Thư Di lại hướng về phía Hoàng Hậu thỉnh an, Hoàng Hậu lặng lẽ đánh giá Trang Thư Di, cảm thấy chính mình bắt đầu hiểu Tiêu Thừa Dập hơn, những nữ hài nhi trong cung giống nàng ấy cũng hiếm, là loại mới mẻ thôi, liền bảo nàng sau này an tâm hầu hạ Hoàng Thượng, tuân thủ nghiêm ngặt cung quy.

Trang Thư Di lại bái lễ các phi tần một phen, xong xuôi, Thái Hậu nói: “Tới đây, đến trước mặt ai gia.”
Trang Thư Di liền dịch bước nhỏ đi tới trước mặt Thái Hậu, nàng không dám nhìn Thái Hậu nhiều, nhưng nàng cảm giác Hoàng Thượng lớn lên rất giống với Thái Hậu, hơn nữa hai người đều rất gầy.
Trước khi Trang Thư Di tới Thái Hậu cũng đã biết thân thế nàng, lại nghe nói buổi sáng nàng hầu hạ Hoàng Thượng ăn, Hoàng Thượng dùng không ít liền không khó xử nàng.
“Không tồi, nhìn là đứa trẻ ngoan ngoãn.” Thái Hậu gật đầu tán dương.
Hoàng Hậu ngồi ở bên cạnh Thái Hậu, lúc này nhìn gần, cảm thấy làn da Trang tài nhân thật sự rất đẹp, nhìn trắng nõn nà, rất hợp với nàng ấy.
“Nghe nói buổi sáng ngươi hầu hạ Hoàng Thượng dùng bữa, hắn ăn những gì?” Thái Hậu hỏi.
Trang Thư Di nhất thời hơi bồn chồn trong lòng, Hoàng Thượng không ăn nhiều, đều là nàng ăn, nhưng nàng vẫn nói đúng sự thật.
Khuôn mặt Thái Hậu hiền hòa nói: “Không tồi, ngươi là người biết hầu hạ.”
Hoàng Hậu ngồi bên cạnh cũng kinh ngạc, sáng sớm mà Hoàng Thượng lại có thể ăn nhiều như vậy sao.
Thái Hậu lại hỏi: “Đêm qua Hoàng Thượng nghỉ ngơi bao lâu, sáng nay tỉnh lúc nào?”
Trang Thư Di không dám nói dối, vẫn thật thành nói: “Nghỉ ngơi lúc nào thì thần thiếp không nhớ rõ, đại khái giờ Thìn thì tỉnh.”
Tren mặt Thái Hậu nụ cười càng sâu: “Quả thật là người biết hầu hạ.”
Lúc này ngoài Hoàng Hậu, trong lòng những phi tần đều có suy nghĩ, kỳ thật các nàng không có ai thực sự được thị tẩm.

Chẳng qua bọn họ lại không hẹn mà cùng che giấu, cho rằng chỉ có chính mình không được Hoàng Thượng sủng hạnh.

Lúc này nhìn Trang Thư Di, trong lòng đều có phần hâm mộ.
Trang Thư Di tới muộn, không lâu sau, Thái Hậu liền bảo các nàng tan đi, chỉ giữ Hoàng Hậu ở lại.
Trang Thư Di ăn sáng quá nhiều, lúc này trong bụng hơi buồn tiêu, đi đường liền hơi lúng túng, việc này ở trong mắt Thái Hậu lại trở thành chứng cứ Trang Thư Di được thị tẩm…

Ra khỏi Ý Hòa cung, cung nữ ở An Thái Điện còn đang đợi Trang Thư Di.

Phân vị của nàng thấp nhất, nhìn các phi tần đi rồi mới lên tiểu liễn trở về Bắc Uyển.
Trong cung Ý Hòa, Thái Hậu nói với Hoàng Hậu: “Trang tài nhân này từ nhỏ là người đáng thương, hiện giờ nhìn cũng ngoan ngoãn, nhưng hơi khờ khạo, ai gia không chăm sóc được đến chỗ nàng ta, ngươi phải che chở chút.”
“Vâng.” Hoàng Hậu đáp.
“Cũng đừng cảm thấy ấm ức, ai bảo ngươi là Hoàng Hậu chứ.

Tất cả bọn họ, đặc biệt là như Trang tài nhân cũng chỉ là đồ tiêu khiển thôi, không cần để trong lòng.” Thái Hậu vỗ vỗ tay Hoàng Hậu nói.
“Như Hinh hiểu rõ mà.” Hoàng Hậu nói, “Nàng biết hầu hạ người, có thể giúp Hoàng Thượng yên giấc, ăn nhiều, trong lòng Như Hinh vui còn không kịp, cũng sẽ trông chừng bảo hộ nàng.

Bắc Uyển rốt cuộc cũng hơi chật chội, chi bằng nâng vị cho nàng ấy?”
Thái Hậu cười nói: “Không hổ là Khúc gia cô nương, rất hiểu chuyện.

Ai gia thường nói, ngươi không thể kém so với trưởng tỷ ngươi.


Hiện giờ chi thiếu một Thái Tử thôi.”
Nhắc tới việc này, trong lòng Hoàng Hậu liền hơi lo lắng hãi hùng, nàng và Hoàng Thượng còn chưa viên phòng… Cũng may Hoàng Thượng không thích nàng, mấy năm nay nể mặt tình cảm biểu tỷ đệ mà không vạch trần nàng.
Trang Thư Di trở lại Bắc Uyển không lâu, ý chỉ của Thái Hậu liền đưa đến Bắc Uyển.
Trang Thư Di vị phân từ tài tử thăng làm mỹ nhân, chuyển tới Lãm Nguyệt Hiên.
Nhóm tài tử ở Bắc Uyển đều tới chúc mừng Trang mỹ nhân.

Trang Thư Di còn hơi mơ hồ, mới thị tẩm một lần đã thăng phân vị? Nàng còn tưởng rằng cả đời mình sẽ ở Bắc Uyển chứ.
Lúc này trong lòng Chu tài tử hối hận, sớm biết trước chuyện thì mấy ngày trước không cần rêu rao chuyện Trang mỹ nhân khắp nơi, lúc này đi lôi kéo làm quen cũng khó.