Chương 10: Vì tôi không thích phụ nữ

Mợ nó! Sống trong mạt thế thật không dễ chút nào. Đặc biệt là khi Phạm Nguyên cậu bị nam nữ chính xoi mói tối ngày.

May là dù gương mặt Thẩm Tinh Hạo có chuyển về lạnh băng thì hắn cũng phản ứng rất nhanh. Thấy tang thi cấp 1 bị giữ chân, hắn lập tức tung ra mấy tia sét bổ đầu nó. Cùng là Dị năng cấp 1, hệ Lôi của Thẩm Tinh Hạo là lại là nguyên tố khắc chế những thứ hắc ám như tang thi, tang thi cấp 1 kia nhanh chóng bị đốt cháy.

Tang thi cấp 1 mạnh mẽ giật phăng dây leo trói nó, gào thét vài tiếng rồi nhanh chóng biến mất.

"Nó bị thương rồi." Diệp Yên Hà liếc Phạm Nguyên một cái, cất bước đến nơi tang thi cấp 1 vừa đứng. Cô nàng nhặt vài sợi dây leo lên, nhướn mày quan sát.

Diệp Yên Hà là người đọc truyện xuyên không đến, hơn ai hết, cô biết rõ Phạm Nguyên chỉ là một nhân vật phụ. Phạm Nguyên có thể có sức khỏe tốt nhưng không thể có Dị năng. 

Nhưng Phạm Nguyên đã có Dị năng, hơn nữa còn mạnh như vậy. Nhìn độ bền dẻo của dây leo trên tay, Diệp Yên Hà có thể khẳng định Dị năng của cậu ta đã lên tới cấp 1.

Hừ! Cô xuyên không vào nhân vật chính còn chưa đạt đến cấp 1, sao Phạm Nguyên này... Ánh mắt Diệp Yên Hà lóe lên tia nghi ngờ nhìn Thẩm Tinh Hạo. Không lẽ do linh tuyền trong nhẫn không gian của nam chính?

Không đúng! Diệp Yên Hà có thể khẳng định vẻ mặt vừa rồi của Thẩm Tinh Hạo, đó là vẻ bất ngờ không tin nổi. Thẩm Tinh Hạo trọng sinh về, nhất định cũng biết Phạm Nguyên không thể có Dị năng. Chẳng lẽ đã có thứ gì tác động đến Phạm Nguyên dẫn đến diễn biến lệch khỏi cốt truyện?

Suy nghĩ rối như tơ vò, Diệp Yên Hà quyết định quan sát thêm một thời gian rồi tính sau.

Cũng chính lúc Diệp Yên Hà đang thất thần suy nghĩ, tang thi cấp 1 tập kích lần thứ ba. Nó có trí khôn nhất định, ít nhất nó cảm thấy tập kích một người đơn lẻ sẽ dễ hơn xông thẳng vào nhóm người.

Diệp Yên Hà bất ngờ chỉ kịp xoay người tránh đi. Áo khoác đen bị móng vuốt cào rách để lộ da thịt bên trong. Nhanh mắt liếc xuống, Diệp Yên Hà cảm thấy thật may mắn vì móng vuốt kia chưa chạm tới cơ thể mình.

Dị năng giả cùng cấp hoặc cấp bậc thấp hơn tang thi sẽ bị virus tang thi lây nhiễm. Giờ Diệp Yên Hà cô chưa lên cấp 1, càng phải cẩn thận hơn khi giao đấu với tang thi trước mặt.

Lại nói, Phạm Nguyên điều khiển dây leo quăng mình tới chỗ Thẩm Tinh Hạo sau đó vội vã đứng lên. Cậu chưa kịp vui mừng vì thoát được đòn đánh bất ngờ của tang thi đã thấy ớn lạnh khi chạm mắt với Thẩm Tinh Hạo.

"Cậu tăng cấp Dị năng khi nào? Có phải lần tiêu hao Dị năng lần trước không?"

Nam chính thật thông minh nhạy bén.

Phạm Nguyên cười cười gật đầu, sau đó nghiêm túc cân nhắc, có lẽ cậu nên giải thích thêm một chút.

"Lần trước tiêu hao cạn kiệt Dị năng khiến tôi hơi sợ hãi, cho nên ngoại trừ lúc nguy hiểm như vừa rồi, bình thường tôi không dám tiêu hao quá nhiều Dị năng."

Mong rằng một câu này đủ giải thích cho Thẩm Tinh Hạo việc Phạm Nguyên cậu che giấu Dị năng.

Thẩm Tinh Hạo gật nhẹ đầu, không có ý định hỏi thêm mà đưa mắt ra phía Diệp Yên Hà. Có lẽ hắn cảm thấy cô nàng có thể ứng đối được nên không có ý định ra tay, chỉ nhắc mọi người chú ý, thấy Diệp Yên Hà gặp nguy hiểm thì hãy cứu về, còn không hãy để cô rèn luyện thao tác chiến đấu.

[Mức độ hoàn thành: 30%.]

Phạm Nguyên chưa ra sức được bao nhiêu đã thấy phần trăm hoàn thành tăng dần đều. Cậu có chút đắc ý nghĩ, cứ để không như vậy thì cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ thôi.

[Chú ý thời gian nhiệm vụ: 2h.]

Móa! Có thời gian hạn chế? Phạm Nguyên bực mình nghiến răng nghiến lợi. [Sao chú mày không báo cho tôi từ trước?]

Hệ Thống thều thào giải thích. [Năng lượng của tôi không còn nhiều, mấy thứ này vừa rồi quên không nhắc cậu. Giờ cậu chỉ còn 1h27" thôi.]

Thêm một lần nữa Phạm Nguyên thấy không khỏe. Con hàng trí tuệ này bình thường đã quên đầu quên đuôi, là một Hệ Thống không đáng tin. Giờ đây sắp hết năng lượng, nó càng thể hiện trình độ không đáng tin của mình.

Phạm Nguyên bất đắc dĩ nhìn Tạ Uyển Thanh và Diệp An Lạc bước vào xưởng đông lạnh thu thập vật tư, lại nhìn Thẩm Tinh Hạo đang trông chừng Diệp Yên Hà. Cậu hít vài hơi, nhích người đến cạnh Thẩm Tinh Hạo.

"Tinh Hạo, cậu thấy Yên Hà thế nào?"

Thẩm Tinh Hạo gật đầu: "Không tệ."

Phạm Nguyên kiên nhẫn giới thiệu.

"Tính tình Yên Hà hào phóng, tốt bụng. Cậu xem đi, năng lực ứng biến của cậu ấy rất tốt, hơn nữa cũng sở hữu Dị năng hệ Băng rất mạnh."

"Ừ." Thẩm Tinh Hạo nhàn nhạt gật đầu.

[Mức độ hoàn thành: 40%.]

Phạm Nguyên thở phào, tiếp tục vắt hết lời hay ý  đẹp ra nói. 

"Cô ấy vừa thông minh lại xinh đẹp, chúng ta hãy mời vào đội đi. Nếu Yên Hà vào đội thì An Lạc cũng vào theo, chúng ta sẽ có thêm một Dị năng giả hệ Không gian."

"Đội chúng ta cần thêm phụ nữ có thực lực và tâm lý như Yên Hà. Phụ nữ có tâm hồn tinh tế, họ quản lý thành viên tốt hơn mấy tên đực rựa như chúng ta. Có Yên Hà vào rồi, chúng ta sẽ dễ mời chào..."

Thẩm Tinh Hạo không kiên nhẫn ngắt lời: "Được rồi. Cậu sắp tâng bốc người ta thành thần đấy."

Ánh mắt hắn quét qua, đột nhiên như bừng tỉnh mà nhìn vào mắt Phạm Nguyên.

"Cậu nói tốt cho cô ấy như vậy, phải chăng đã thích người ta rồi?"

"..."

Mợ!!!

Thích cái đầu nhà mày! Mở to mắt ra mà nhìn, ông đây đang tác hợp cho hai đứa chúng mày đấy. Tác hợp! Là tác hợp!

Phạm Nguyên cảm thấy vô cùng mệt mỏi với lối tư duy đột phá bất ngờ của nam chính đại nhân. Nếu không nhìn trên mặt mũi hắn là nam chính, có lẽ cậu đã không nhịn được mà tháo giày đập thẳng vào mặt hắn.

"Sao thế? Tôi nói đúng rồi chứ?" Khóe miệng Thẩm Tinh Hạo lóe lên ý cười như có như không. "Đừng ngại ngùng quá, tranh thủ tỏ tình với người ta đi. Thời mạt thế này chúng ta chỉ sống được hôm nay mà không biết ngày mai ra sao, những chuyện như tình cảm thế này không nên giữ mãi trong lòng."

"..." Phạm Nguyên bất đắc dĩ ôm đầu. Một tay cậu đưa ra vỗ vai Thẩm Tinh Hạo, nghiến răng nghiến lợi thốt lên từng từ.

"Nghe đây, tôi không thích Diệp Yên Hà."

"Không thích? Một người vừa thông minh vừa xinh đẹp, thực lực cao lại rất tinh tế như Diệp Yên Hà mà không vừa mắt cậu sao?"

Thẩm Tinh Hạo dùng chính những từ ngữ Phạm Nguyên vừa nói để tát bôm bốp vào mặt cậu. Nói xong, hắn có vẻ rất hứng thú chờ xem phản ứng của Phạm Nguyên.

Cảm giác lúc này của Phạm Nguyên cũng chỉ có thể dùng hai từ "bất lực" để diễn tả. Cậu thấy Diệp Yên Hà đã giải quyết xong tang thi cấp 1, đang nhướn mày nhìn về phía này, đột nhiên cảm thấy thế giới tối đen đi rất nhiều.

"Yên Hà rất hoàn hảo nhưng tôi không thích cô ấy." Phạm Nguyên cảm thấy giọng nói mình lạc đi. "Vì... vì tôi không thích phụ nữ."

Tôi không thích phụ nữ.

Không thích phụ nữ.

Phụ nữ.

Nói xong câu này, chính Phạm Nguyên cũng cảm thấy mình nên cắn lưỡi chết quách đi cho rồi. Đặc biệt là khi Thẩm Tinh Hạo đối diện đã ngạc nhiên đến sững sờ, mà Diệp Yên Hà đang đi cũng cứng người lại.

Còn chưa kể đến, mấy người yên lặng chuyển đồ phía trong nghe được câu này đã lặng đi bất động. 

Gần như mọi ánh mắt đều lập tức đổ dồn về phía Phạm Nguyên.

Thời đại này mọi người không đến mức kỳ thị đồng tính nhưng khi một người chính miệng thừa nhận, họ vẫn không nhịn được sững lại nhìn.

[Mợ nó!!! Tôi thật muốn chui đầu xuống đất cho yên chuyện.]

[...] Đến Hệ Thống cũng bị tình cảnh này làm cho câm lặng. Nó dùng số năng lượng ít ỏi còn lại để cảm thán. [Vì nhiệm vụ này cậu hi sinh nhiều quá. Mà cậu cong thật hả?]

[Cong cong con m* mày!!!] 

Phạm Nguyên cáu tiết, dứt khoát không muốn nhìn mặt thế giới này nữa. Cậu hung tợn nhìn Thẩm Tinh Hạo, quay người bước ra xe. Nhiệm vụ gì gì đó cút hết đi, ông đây chỉ thuận miệng nói lý do hợp tình hợp lý nhất, thế quái nào mấy người lại nhìn ông đầy kỳ thị như vậy!

Dù ông đây không cong thì cũng bị tụi mày nhìn cho thành cong!

[Mức độ hoàn thành: 50%.]

Phạm Nguyên liếc xéo Thẩm Tinh Hạo, dứt khoát lái xe rời khỏi đám người kia. Thật may là khi đi cậu có vác theo ba lô không gian, giờ lượn vài ngày cũng không lo chết đói. 

[Nè nè, đừng có tùy hứng như vậy. Cậu vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ mà.]

[Cho hai đứa nó tự phát triển đi, ông đây mệt rồi. Đã hoàn thành đến 50% rồi, ông đây không thể bị phạt được đúng không?]

[... Đúng vậy. Nhưng chẳng phải cậu rất sợ chết sao?]

Thẩm Tinh Hạo là bảo tiêu cao cấp đó! Hắn ta sẽ bảo vệ an toàn của Phạm Nguyên 100% khi cậu ở cạnh hắn.

[Vậy nên tôi mới phải rời đi.] 

Phạm Nguyên tỉnh táo phân tích. [Họ đang có thái độ kỳ thị đồng tính. Hành động tức giận rời đi của tôi là phản ứng tâm lý hợp nhất lúc này. Thẩm Tinh Hạo cần biết tôi không phải người hiền lành để hắn tùy ý bóp nắn, tôi có giới hạn của tôi.]

Phạm Nguyên sống rất tùy tiện nhưng một khi nghiêm túc sẽ khiến người ta không thể nói được câu nào. Hệ Thống thấy không khuyên nhủ được gì liền quyết chí yên lặng. Trước khi năng lượng hoàn toàn biến mất, nó chỉ nhắc nhở Phạm Nguyên cẩn thận một chút.

Khi dừng lại ở một tòa nhà kiên cố, Phạm Nguyên bỗng nhiên nhận được thông báo.

[Thông báo: Kết thúc thời gian hoàn thành nhiệm vụ.]

[Mức độ hoàn thành: 60%.]

[Điểm ban đầu: 0.

Điểm nhiệm vụ: 600.

Điểm trừ (không đạt giá trị hoàn thành tối đa): 200.

Điểm cộng: 0.

Tổng điểm: 400.]

[Thông báo: Hệ Thống đóng năng lượng tắt máy trong năm ngày!]

Phạm Nguyên sâu sắc nhận ra nhiệm vụ càng lên cao càng nhận được nhiều điểm, mà điểm trừ cũng càng lớn hơn.

Nhìn lại thông báo một lần nữa, Phạm Nguyên tiếp tục cảm thấy không khỏe. Cậu nhất định phải tìm một khu nhà phòng thủ tốt mới được. Sao cậu lại thấy bất an thế này?

...

Tác giả có lời muốn nói: Boss cuối sắp xuất hiện rồi, truyện sẽ chuyển theo hướng mà Nhã mong muốn bấy lâu nay. Vua tang thi ngạo kiều sắp lên sàn!!!