Kỳ Lương híp mắt cười:“Đúng vậy! Anh đến hỗ trợ.”

 

“Ngày trước em rất thích một ca khúc của anh, trong ca khúc đó cũng có một đoạn được đàn piano, nghe nói là anh tự phổ nhạc, nghe rất hay. Anh quả là một người có tài năng.” Đường tư Vũ cũng không hề che giấu sự ngưỡng mộ của mình.

 

“Anh cũng biết có một cậu bé rất hot trong thời gian vừa qua, là con trai của em.

 

Xem ra em cũng là một người rất giỏi trong việc giáo dục con.”

 

Đường Tư Vũ liền mỉm cười. Đạo diễn ánh sáng lúc này chỉnh ánh sáng mò mờ ảo ảo ngay từ lúc đầu, hàm răng trắng đều tăm tắp của cô cùng với nụ cười rạng rõỡ đã khiến Kỳ Lương không tự chủ được mà nhìn một lúc, đôi mắt trong sáng, hơi thở sạch sẽ, dường như khó có thể tìm thấy được ai như vậy trong giới giải trí.

 

Cả người cô tỏa ra hơi thở sạch sẽ, hấp dẫn khiến cho tim anh trở nên loạn nhịp.

 

Lúc này đã đến giờ tập duyệt nên Diệp Dũ không thể không bảo nhân viên ra gọi Đường Tư Vũ vào chuẩn bị, họ sắp lên sân khấu diễn tập lần cuối cùng. Đường Tư Vũ cười ngượng ngùng với Kỳ Lương: “Em đi diễn tập trước đây ạ.”

 

“OK, chút nữa gặp!” Kỳ Lương gật đầu cười, cánh tay thon dài của anh chống cằm, gương mặt tuần lãng nhìn theo bóng dáng cô.

 

Trong hội trường yên tĩnh bỗng vang lên tiếng đàn piano, tiếng đàn thánh thót, bắt tai, tiết tấu liền mạch, mọi người đều kinh ngạc.

 

Ánh mắt của Kỳ Lương đổ dồn về bóng dáng ấy. Tiếng đàn của cô quả thực rất tuyệt vời, hơn nữa ánh đèn chiếu thẳng vào người cô, dù chỉ mặc một chiếc váy bình thường nhưng cô như một tỉnh linh nhỏ bé giữa khu rừng thu hút ánh nhìn của mọi người.

 

Diệp Du truyền tải hết cảm xúc của mình qua bài hát ấy. Họ phối hợp rất nhuần nhuyễn khiến mọi người đồng cảm sâu sắc, thả hồn vào điệu nhạc.

 

Hôm nay, cả thành phố A đều vô cùng náo nhiệt, bởi vì cả nước đang rất trông chờ vào buổi hòa nhạc này.

 

Tại tập đoàn Hình Thị, sau khi ký xong giấy tờ, trợ lí của Hình Liệt Hàn mang đến cho anh 10 tắm vé. Trên mỗi tắm vé có in hình của Đường Tư Vũ. Hình Liệt Hàn nheo mắt cầm tắm vé lên nhìn. Đôi mắt sâu thẳm của anh khóa chặt lên người phụ nữ đang nở nụ cười hút hồn. Tối nay Mộ Phi cũng mua: vé vì cô, xem ra người phụ nữ này quả là có sức hút không hề nhỏ.

 

“Ông chủ, tối nay 6 giờ buổi biểu diễn sẽ bắt đầu, anh đừng đến muộn nhé!” Nữ trợ lý nhắc nhở anh rồi ôm tư liệu đi ra ngoài.

 

Lúc này, điện thoại của Hình Liệt Hàn reo lên. Anh cầm điện thoại lên nhìn, là người nhà gọi tới, không cần đoán cũng biết đó là em gái anh.

 

“Alo.” Anh nhắc máy.

 

“Anh hai, em với anh Nhất Phàm sẽ qua đó sau khi tan học. Anh cũng mau hoàn thành công việc đi, nhất định không được đến muộn đâu.” Giọng nói của Hình Nhất Nặc từ đầu dây bên kia truyền đến.

 

“ỪI Anh biết rồi.” Hình Liệt Hàn đáp: “Anh đón Tiểu Hi xong sẽ qua gặp các em.”

 

“Dạ được.” Hình Nhất Nặc cúp máy.

 

Hình Liệt Hàn tắt điện thoại, nheo mắt.

 

Nếu không phải vì đưa con và hai đứa em đi xem, anh cũng không hứng thú gì với mấy chương trình như thê.

 

Mộ Phi vì tránh mặt Đường Y Y đã quyết định ở nhà làm việc. Vé của anh cũng đã được gửi đến, buổi hòa nhạc đêm nay anh thực sự rất có hứng thú.

 

Cùng lúc đó, Đường Y Y cũng nhờ bạn tìm vé giúp cho mình. Sự hứng thú của cô đối với buổi hòa nhạc này cũng là do cô muốn đến tìm Mộ Phi mà thôi. Cô nguyền rủa buổi biểu diễn này của Đường Tư Vũ sẽ xảy ra sự có, tốt nhất là khiến cô ta phải bẽ mặt.

 

Tại buổi hòa nhạc, mọi thứ vẫn trong quá trình bế trí, Đường Tư Vũ bên trong cánh gà cũng đang làm công tác chuẩn bị, cô kiểm tra lại đàn, cô muốn tạo ra chất lượng âm thanh tuyệt vời nhất. Đột nhiên Kỳ Lương đưa cho cô một chai nước khoáng, cô khá sững sờ, ngắng đầu lên thấy anh đang mỉm cười với mình: “Vắt vả rồi. Uống ngụm nước đã rồi làm tiếp! Vẫn còn sớm mài”

 

“Ừm! Cảm ơn!” Đường Tư Vũ đưa tay ra nhận lấy. Mà lúc này, Kỳ Lương ở bên cạnh nhìn thấy cô đã uống mấy ngụm nước, liền đem đàn piano lên, đột nhiên có hứng thú nói: “Có thể cùng tôi đệm một bài không?”

 

Đường Tư Vũ đối với yêu cầu của thần tượng làm sao có thể từ chối được, hơn nữa cô cũng rất có hứng thú, liền gật đầu: “Được chứ!”

 

Kỳ Lương đến ngồi bên cạnh cô, chọn một bản nhạc rồi hai người bắt đầu phối hợp chơi đàn một cách nhịp nhàng. Lúc này, một nhân viên thiết bị cách đó không xa lập tức lấy điện thoại ra quay trộm hình ảnh hai người cùng đánh đàn. Hai người ngồi rất gần nhau, hai mắt giao nhau, vô cùng thâm tình.

 

Người nào không biết đều sẽ nghĩ rằng họ là một cặp. Người nhân viên kia định đề sau khi kết thúc buổi biểu diễn sẽ đưa tin cho bên truyền thông, lúc đó nhất định sẽ nhận được một đống tiền. Với danh tiếng của Kỳ Lương, bất cứ tin đồn thị phi nào cũng đều kiếm được tiền.

 

Sau khi đàn xong một bài, Kỳ Lương càng tán thưởng Đường Tư Vũ. Anh ta cũng chẳng có gì làm, liền ngồi cạnh cô nói vài chuyện về lĩnh vực đàn piano, còn Đường Tư Vũ cũng vô tư đáp lời, hai người nói chuyện rất rôm rả.

 

Còn người nhân viên kia đương nhiên cũng sẽ không thể bỏ qua cảnh này, xem

Cả nhà đang đọc tại truyen.one nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyen.one đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!