Thành phố S.

Nhà họ Hoắc.

Hoắc Vũ Long và Giản Ngọc đang nói chuyện trong phòng làm việc, Tô Lạc Ly vẫn luôn bị giam lỏng, không còn sự lựa chọn nào khác.


“Bên phía Ôn Khanh Mộ có động tĩnh gì không?” 
Mặc dù ở thành phố S không ai dám động đến nhà họ Hoắc, nhưng đối phương là Ôn Khanh Mộ nên ông vẫn có chút kiêng dè.

“Hiện nay Ôn Khanh Mộ đang tìm người, cũng may hôm qua chúng ta trốn kịp, trên đường rút lui cố ý đi đường vòng.

Đường cao tốc bên này có rất nhiều lối, với tính cách của Ôn Khanh Mộ chắc chắn anh ta sẽ cho tìm từng đường” 
Giản Ngọc nở nụ cười lạnh lùng.

Hoắc Vũ Long gật đầu, ông chưa bao giờ 
nghi ngờ năng lực của Giản Ngọc.

“Nhưng bố nuôi à, Ôn Khanh Mộ có thể khiến Tập đoàn Dark Reign ngồi lên vị trí đứng đầu thế giới, chúng ta không thể coi thường năng lực của anh ta, vẫn nên tranh thủ thời gian thuyết phục Lạc Ly đi thôi” 
“Bố biết, tính của Lạc Ly quá giống mẹ nó, bướng bỉnh lại cố chấp, sợ rằng sẽ phải mất rất nhiều thời gian và công sức.


” 
Hoắc Vũ Long thở dài.

“Từ nhỏ Lạc Ly đã phải chịu rất nhiều khổ cực, điều cô ấy mong muốn nhất là có một gia đình ấm áp, bố có thể bắt đầu từ điều này” 
Hoắc Vũ Long cân nhắc kỹ càng rồi gật đầu.

Tô Lạc Ly đi đi lại lại trong phòng, cô không thể tưởng tượng được Ôn Khanh Mộ biết mình bị bắt cóc sẽ nổi trận lôi đình thế nào.

Bởi vì Hoắc Vũ Long không để lộ bất kỳ dấu vết nào, nên Tô Lạc Ly biết Ôn Khanh Mộ rất khó mà biết được cô đang ở nhà họ Hoắc thành phố S.

Mong rằng khi nhà họ Hoắc bắt cóc mình có để lại manh mối nào đó.

Trong nhà họ Hoắc cô hoàn toàn được tự do, chỉ là không được phép ra khỏi cửa lớn, xung quanh luôn có người theo dõi.


Cô đã kiểm tra một lượt nhà họ Hoắc, nơi đây quá rộng giống như chốn thâm cung, mù đường như Tô Lạc Ly đừng nói là chạy trốn, đi trong này thôi cũng dễ bị lạc.

“Cốc cốc cốc.

.

” 
Tô Lạc Ly cảnh giác nhìn ra cửa.

.