Tối hôm đó, Quân Nhật Đình dẫn Mạc Truy về nhà mới.

Hứa Thanh Khê đã sớm gặp qua Mạc Truy nên cô trò chuyện với cậu ta vài câu, rồi cô để lại không gian cho hai người, còn cô đi tìm quản gia để sắp xếp phòng ở cho Mạc Truy.

Quân Nhật Đình đẫn Mạc Truy vào phòng làm việc, trong lúc này Mạc Ly đã nhận được tin và vội vã chạy đến.

" Mạc Truy anh trở về từ bao giờ vậy, sao em chưa nghe thấy cậu chủ nói."
Cô ta ngồi đối diện với Mạc Truy, gạt đi nỗi buồn trong lòng và mỉm cười hỏi cậu ta.

"Buổi chiều anh mới về, nghe nói em bị thương, bây giờ cơ thể thế nào vậy?"
Mạc Ly giơ tay nên cười nói: "Em sắp khỏi rồi, nhưng mà cậu chủ lo lắng sẽ để lại di chứng, nên cho em nghỉ ngơi thêm mấy ngày."
Khi cô ta nói thì đôi mắt cô ta dịu dàng nhìn Quân Nhật Đình.

Quân Nhật Đình không chú ý tới việc này, bởi vì Mạc Ly thấy Quân Nhật Đình nhìn về đây thì thu lại ánh mắt dịu dàng đó.

Nhưng Mạc Truy lại cảm nhận được ánh mắt đó, nên nụ cười trên mặt cậu ta giảm dần.

Câu ta nói sang chuyện khác, hỏi thăm tình hình bây giờ ở thủ đô, nhất là những dư luận đang rầm rộ ở trên mạng.

"Anh, tại sao những bình luận này không bị bộ phận quan hệ công chúng của công ty xử lý? Điều này rất có hại cho hình tượng của anh."
Quân Nhật Đình lắc đầu: "Đây là những vấn đề bình thường.

Nếu bây giờ tôi giải quyết chuyện này thì chúng sẽ không kết thúc đâu, không bằng đợi đến lúc cuối tôi xử lý tụi nó một phát luôn."

Mạc Ly nghe vậy thì hiểu suy nghĩ của anh.

Chắc chắn là anh có kế hoạch rồi.

Đúng lúc cậu ta muốn hỏi xem mình có giúp được gì không thì cánh cửa phòng có tiếng gõ.

"Nhật Đình, phòng khách đã dọn dẹp xong, cơm tối cũng nấu xong rồi, các anh đã nói chuyện xong chưa?"
Hứa Thanh Khê mở cửa mỉm cười đi vào.

"Sắp xong rồi, chuyện còn lại thì chúng ta ăn cơm tối xong lại nói tiếp."
Quân Nhật Đình nói xong thì đi về phía Hứa Thanh Khê, rồi tự nhiên cầm tay của cô.

Mạc Truy thấy thế thì hơi kinh ngạc, cậu ta rất nhanh đi đến cười nói: "Làm phiền chị dâu rồi."
Hứa Thanh Khê lắc đầu: "Cậu không cần khách sáo như vậy."
Nói xong thì Quân Nhật Đình dẫn cô đi xuống tầng.

Mạc Truy nhìn thấy hai người rời đi thì cậu ta cũng gọi Mạc Ly bên cạnh mình đi xuống.

Nhưng chờ cậu ta đi đến cửa thì người phía sau vẫn đứng im, cậu ta không nhịn được nghiêng đầu, thì kinh ngạc nhìn thấy Mạc Ly đng ngân người ngồi trên ghế sofa, nhìn về phía Quân Nhật Đình đang đi.

"Mạc Ly."
Cậu ta hới nhíu mày nói.

Mạc Ly vẫn không phản ứng.

Không còn cách nào khác, cậu ta chỉ có thể đi vào đứng trước mặt Mạc Ly.

"Em đang nhìn gì vậy?"
Cậu ta xua xua tay trước mặt Mạc Ly thì bây giờ Mạc Ly mới tỉnh táo lại.

" Mạc Truy, anh có cảm thấy cậu chủ càng ngày càng khác không, tất cả những việc này là do người đàn bà kia, anh biết không? Cô caen bản không xứng với cậu chủ."
Mạc Ly giống như một đứa điên, cầm tay Mạc Truy, cô ta phát tiết những sự tức giận trong lòng ra.

Mạc Truy nghe thấy câu nói của cô ta thì cậu ta càng nhíu chặt lông mày.

Khi thấy Mạc Ly càng ngày càng nói linh tinh thì cuối cùng cậu ta không nhịn được nữa quát lớn: "Thôi đi Mạc Ly, những chuyện này là chuyện riêng của anh trai, không có liên quan gì đến chúng ta cả!"
"Tại sao lại không liên quan đến chúng ta, cậu chủ càng ngày càng khác, đây là chuyện không tốt với cậu chủ, nó đang làm hại cậu chủ!"
Nói xong thì cô ta đi mất.

Mạc Truy sửng sốt nhìn theo bóng lưng của cô ta.

Đồng thời trong mắt cậu ta lóe lên sự đau khổ.

Nhưng rất nhanh cậu ta đã thu hồi nỗi đau đó.

Bây giờ không phải lúc buồn bã, cậu ta không thể để cho Mạc Ly làm chuyện ngu xuẩn.


Hơn nữa chắc chắn có chuyện nào đó mới biến Mạc Ly thành như vậy.

Cậu ta suy nghĩ một lát rồi cầm ddienj thoại ra gọi cho cấp dưới để điều tra xem trong khoảng thời gian này có chuyện gì xảy ra ở Việt Nam.

Khi sắp xếp xong những thứ này rồi đi xuống tầng, cậu ta thấy Mạc Ly đã ngồi sẵn trong phòng ăn, cô ta không có biểu hiện nào cả, không có sư điên cuồng như vừa nãy.

Câu ta quan sát một lúc rồi nhíu mày đi đến.

Quân Nhật Đình nhìn thấy cậu ta thì cũng không hỏi tại sao cậu ta lại xuống muộn thế, bảo cậu ta ngồi vào chỗ rồi bảo quản gia cầm thức ăn nên.

Trong bữa cơm này ngoại trừ Mạc Ly không thích Hứa Thanh Khê thì bầu không khí rất bình yên.

Dùng cơm xong, Hứa Thanh Khê biết Mạc Truy về đây sẽ phải thảo luận với Quân Nhật Đình một số vấn đề nên cô cũng không bảo Quân Nhật Đình đi dạo với mình nữa.

Một mình cô đi dạo trong vườn hoa, khi đang định về phòng sửa bản thiết kế.

Thì đột nhiên cô nhìn thấy ánh mắt u ám của Mạc Ly.

Cô vô thức nhíu mày, nghĩ đến những câu nói không thể hiểu được của cô ta thì định bỏ đi và không bắt nhời với cô ta.

Đơn giản vì Mạc Ly không làm gì cô cả, chỉ nhìn chằm chằm cô tôi.

Hứa Thanh Khê bị Mạc Ly nhìn chằm chằm đi về phòng mà cô cảm thấy rất rùng mình.

Cô muốn nói với Quân Nhật Đình về tình trạng của Mạc Ly nhưng cô nghĩ nếu mình làm vậy thì chắc chắn Quân Nhật Đình sẽ quay lại tìm Mạc Ly.

Theo như suy nghĩ của đàn bà thì cô sợ Quân Nhật Đình nói cô ta xong sẽ quay lại cãi nhau với cô.

Thôi cuối cùng cô bỏ qua suy nghĩ này, cô dự định nếu người đàn bà này không bình thường lại thì cô sẽ nói.

Mạc Ly không biết thái độ của mình đã làm Hứa Thanh Khê không thích.

Cô ta nhìn Hứa Thanh Khê đi qua trước mặt mình như không như có chuyện gì xảy ra, thì nỗi uất ức trong lòng cô ta lại tăng lên.

Chẳng phải chỉ ỷ vào cậu chủ yêu mình thôi à, vậy mà cô đã không coi ai ra gì rồi?
Cô ta nghĩ xong thì trong lòng có một suy nghĩ xấu xa.

Nếu như cậu chủ không thể cứu được bản thân thì cậu có có bỏ người đàn bà này không?
Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu cô ta thì cô ta không thể kiểm soát được suy nghĩ này nữa.

Bởi vì cô ta nghĩ đến nếu cậu chủ gặp khó khăn chắc chắn sẽ tìm cô ta giúp đỡ.

Tự nhiên cô ta nghĩ nếu mình và cậu chủ ở chung với nhau nhiều ngày thì cô có thể mượn rất nhiều có để cậu chủ bỏ con đĩ này.

Cô ta càng nghĩ thì càng kích động, thậm chí cô ta có suy nghĩ đi tìm Lê Ngọc Mỹ nói cho cô ta biết hết kế hoạch của cậu chủ.


Nhưng cuối cùng cô ta vẫn nhịn xuống.

Chuyện này cô ta phải suy nghĩ một kế hoạch kỹ càng không thể để nó xảy ra những chuyện ngoài ý muốn.

Vào lúc đó, Mạc Truy đã nói xong những chuyện quan trọng với, cậu ta xoay người đi về phòng và cũng nhận được tin tức của cấp dưới.

Cậu ta nhìn thoáng qua thông tin bên trên, càng nhìn thì cậu ta càng sững sờ.

Câu ta không ngờ Mạc Ly lại làm những chuyện ngu ngốc như vậy trong khoảng thời gian này.

May là anh trai vì tình cảm hai người bọn họ đã đi theo anh rất lâu nên không xử lý Mạc Ly.

Cậu ta nghĩ tới hành động lúc nãy của Mạc Ly thì kinh ngạc.

Rõ ràng anh tải đã bỏ qua cho Mạc Ly hưng Mạc Ly vẫn không nhìn thấy rõ địa vị của mình.

Cậu ta căng thẳng cầm điện thoại nên gọi ddienj cho cấp dưới sắp xếp một số việc.

Trong những ngày tiếp theo, tuy cậu ta đi bên cạnh Quân Nhật Đình nhưng lúc nào cũng chú ý đến hành động của Mạc Ly.

Hôm nay, cậu ta nhận được tin Mạc Ly đang lén lút điều tra hành động của Lê Ngọc Mỹ!
Cậu ta với cấp dưới đi xuống, nheo mắt lại không biết đang nghĩ gì.

Làm việc với nhau nhiều năm, hơn nữa với những hành động dạo này của Mạc Ly thì cậu ta dễ dàng đoán được Mạc Ly định làm cái gì.

Cũng vì biết nên trong lòng cậu ta rất kĩnh hãi.

Mạc Ly đang muốn phản bội anh trai!
Cùng lúc đó Mạc Ly vẫn chưa biết được kế hoạch của mình đã bị phát hiện.

Khi cô ta biết hành động của Lê Ngọc Mỹ thi cô ta giả vờ không có việc gì xảy ra ở nhà mới, cô ta định buổi tối sẽ đi tìm Lê Ngọc Mỹ.

Đêm đó, Mạc Ly đợi mọi người đi ngủ hết thì bắt đầu hành động.

Cô ta mặc quần áo đen vào rồi mở cửa sổ ra nhảy xuống.

nhưng có một bóng người lướt qua khóe mắt cô ta..