Bà Kim Hồng không từ chối cũng không đồng ý.

Quân Nhật Đình thấy vậy, tiếp tục nói: “Con sẽ bảo trợ lý tìm một đội chuyên nghiệp để lên kế hoạch, bảo đảm cho Gia Nghi một buổi tiệc sinh nhật hoàn hảo.”
Bà Kim Hồng nghe vậy, lúc này mới miễn cưỡng gật đầu.

Lâm Gia Nghi càng thêm vui mừng, vội vàng nói cảm ơn: “Cảm ơn anh Nhật Đình.”
Quân Nhật Đình cười lấy lệ, thấy không có chuyện gì, mang Hứa Thanh Khê rời đi.

Sau khi Hứa Thanh Khê rời khỏi nhà chính, mặt không biểu cảm, chỉ có người tinh mắt mới phát hiện cô không vui.

Cô nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, trong lòng hoảng sợ.

Rõ ràng chuyện vừa nãy là do người bên nhà chính chủ mưu, thế nhưng cuối cùng lại đổ oan cho một nữ giúp việc.

Mà người đứng phía sau lại không bị gì, nghĩ đến chuyện này cô lại không cam tâm.

Cô ngước mắt nhìn người bên cạnh, trong mắt tràn đầy oán hận.

Cho dù như thế nào, phương pháp giải quyết vấn đề của anh vừa rồi vẫn thiên vị cho đám người bà Kim Hồng.


Cô nghĩ vậy, trong lòng rất bực bội.

Nhưng sau khi suy nghĩ lại, cô cũng hiểu được cách làm của Quân Nhật Đình.

Dù sao bà Kim Hồng cũng là người nuôi dưỡng anh, làm sao có thể đem so với một người mới cưới chưa được một tháng!
Nếu là cô, cô cũng sẽ thiên vị cho người thân của mình.

Khi cô đang suy nghĩ, tiếng xin lỗi của Quân Nhật Đình vang lên bên tai cô.

“Chuyện vừa nãy, oan ức cho cô rồi.”
Anh không hề nhận ra sự bất mãn trong lòng Hứa Thanh Khê, chỉ là xin lỗi về việc vừa rồi.

Chân tướng của sự việc như thế nào, mặc dù không bị tiết lộ, nhưng trong lòng bọn họ ai cũng đều hiểu rõ.

Chẳng qua một bên là cha mẹ, một bên là vợ, cho dù là ai, cũng sẽ vô thức chọn giữ lại thể diện cho cha mẹ, biểu thị lòng hiếu thảo.

Hứa Thanh Khê nghe thấy anh nói vậy, không khỏi choáng váng.

Cô vô thức nhìn Quân Nhật Đình.

Quân Nhật Đình cảm nhận được ánh mắt khó hiểu của cô, trầm giọng nói: “Tôi biết chuyện này không phải lỗi của cô, những chỉ có thể tạm thời xử lý như vậy, sau này tôi sẽ phân phó xuống, cố gắng không để bên nhà chính làm phiền đến cô.”
Khi anh nói điều này, mặc dù vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng Hứa Thanh Khê vẫn nghe ra được sự chân thành của anh.

Cô mím môi, không biết tại sao, chút bất mãn trong lòng vừa rồi, theo lời nói của anh, tan thành mây khói.

Người đàn ông này...!Đúng là lạnh nhạt, có điều, dường như đây chỉ là vẻ bề ngoài.

Ít ra trong lòng anh cũng không lạnh lùng như vậy.

Đặc biệt khi cô nghĩ đến mấy chuyện bị làm khó trước đây, người đàn ông này nhìn thì như đang giúp đỡ đám bà Kim Hồng, nhưng thực ra là đang giúp cô.

“Nếu thế, vậy phiền anh rồi.”
Cô mỉm cười, coi như chuyện này đã xong.

Lại nói bên nhà chính, Quân Thanh thấy không có việc gì, thì đi thẳng vào phòng làm việc.

Bà Kim Hồng vẫn còn khó chịu.


Chuyện hôm nay, bà đã bị người phụ nữ hèn hạ Hứa Thanh Tuệ kia làm cho mất mặt.

Lâm Gia Nghi nhìn thấy, nhanh chóng an ủi: “Dì Hồng, đừng tức giận, tức giận sẽ hại sức khỏe, con sẽ rất đau lòng.”
Cô ta làm nũng với bà Kim Hồng, phải mất một lúc bà Kim Hồng mới bỏ qua chuyện vừa rồi.

“Gia Nghi, nếu con là vợ Nhật Đình thì tốt rồi, có đứa trẻ ngoan như con, dì cảm thấy có thể sống nhiều thêm hai năm nữa, không thì sớm muộn gì cũng bị người phụ nữ Hứa Thanh Tuệ kia làm cho tức chết.”
Bà ta nhìn Lâm Gia Nghi hiểu chuyện ngoan ngoãn, nhịn không được lại thở dài.

Lâm Gia Nghi nghe thấy những lời này lại nghĩ sao cô ta không muốn làm vợ Quân Nhật Đình cơ chứ.

Đây là mơ ước từ lâu của cô ta, nhưng cô ta đã bị người phụ nữ hèn hạ Hứa Thanh Tuệ kia cướp mất.

Cũng không biết tại sao ông nội Quân lại yêu mến đồ hèn hạ kia.

Cô ta tức giận nghĩ thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn vui vẻ ngoan ngoãn.

“Dì Hồng, dì đứng nói như vậy, dì nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi.”
Cô ta cố ý nhỏ giọng khuyên, làm bà Kim Hồng rất thích thú.

Hai người cười nói một hồi, bà Kim Hồng đột nhiên nghĩ đến việc Quân Thanh trở về, bà ta vẫn chưa chăm sóc ông ấy, mới xua tay để Lâm Gia Nghi về phòng trước, hẹn cô ta lần sau dùng bữa.

Lâm Gia Nghi tự nhiên mà rời đi.

Khi trở về phòng, cô ta không giấu được cảm xúc vui vẻ.

Chỉ vì cô ta nghĩ đến lời hứa mà anh Nhật Đình hứa với cô ta trước khi rời đi.

Anh nói anh sẽ chuẩn bị cho cô ta một bữa tiệc sinh nhật hoàn hảo.

Điều này có phải thể hiện rằng anh Nhật Đình vẫn còn rất thích cô ta?
Cô ta nghĩ vậy, trong lòng không khỏi kích động, ngượng ngùng ôm chăn bông lăn lộn trên giường.

Đúng lúc này, người giúp việc thân cận của cô ta mang trà vào, nhìn thấy cô chủ nhà mình mặt vui vẻ, cô ta trêu đùa hỏi: “Tâm trạng của cô chủ hình như đang rất tốt?”
Lâm Gia Nghi cũng không phủ nhận, lúc này cô ta cần một người để chia sẻ niềm vui sướng trong lòng.

Cho nên, cô ta kể chuyện Quân Nhật Đình sẽ tổ chức cho cô ta một bữa tiệc sinh nhật thật hoàn hảo ra.


Thực ra nữ giúp việc đã sớm biết, dù sao lúc diễn ra chuyện này, cô ta cũng ở đấy, nhưng vẫn giả vờ như vừa nghe thấy, chúc mừng Lâm Gia Nghi.

“Nhìn từ chuyện này, không phải cậu chủ không có ý với cô chủ, ngược lại còn rất thích cô chủ, em ở nhà họ Quân, trước giờ chưa thấy cậu chủ chủ động tổ chức tiệc sinh nhật cho ai.”
Lâm Gia Nghi nghe thấy lời nịnh bợ này, vui đến nỗi không khép được miệng, không ngừng cười.

Nữ giúp việc thấy vậy, nói tiếp: “Hơn nữa em cảm thấy, cậu chủ với cô chủ từ bé lớn lên với nhau thanh mai trúc mã, Hứa Thanh Tuệ kia mặc dù là vợ cậu chủ, nhưng hai người họ mới ở bên nhau chưa được một tháng, còn là hôn sự do ông Hai sắp xếp, em nghĩ cậu chủ không muốn chống lại ông Hai nên mới thỏa hiệp với Hứa Thanh Tuệ, nói không chừng, cô chủ chủ động hơn một chút, cậu chủ mà biết được tâm ý của cô thì sẽ ly hôn với Hứa Thanh Tuệ không chừng.”
Lâm Gia Nghi nghe xong, có chút do dự, cũng có chút động lòng.

Cô ta có mơ cũng muốn ở cùng một chỗ với anh Nhật Đình.

“Vậy sao? Nhưng nếu như vừa nãy anh ấy giúp tôi, là vì nể mặt dì Hồng thì sao?”
Cô ta không chắc chắn hỏi.

Nữ giúp việc thấy vậy, biết cô ta đang do dự cái gì, tiếp tục thuyết phục: “Chuyện này không nhất định, cô chủ, cô phải biết, cô xuất sắc như này, rất nhiều cậu ấm con nhà quyền quý muốn cưới cô, chắc chắn cậu chủ cũng thích cô, nếu không sao bao nhiêu năm nay, chỉ có mình cô chủ xuất hiện bên cạnh, chỉ là tính cách cậu chủ lạnh lùng, chúng ta không cảm nhận được, theo em thấy, cô chủ cô có thể đi thăm dò cậu chủ.”
Cô ta nói, dường như sự tình đúng như cô ta nói, khẳng định gật đầu: “Chỉ cần cô chủ đi bước này, cậu chủ nhất định sẽ đáp ứng, hơn nữa sắp đến sinh nhật của cô chủ, đúng là một cơ hội tốt để thăm dò, cô chủ nhất định không được bỏ qua.”
Không thể không nói, Lâm Gia Nghi bị lời nói của cô ta khiến cho động lòng rồi.

“Nếu như cô nói, tôi nên làm thế nào?”
Nữ giúp việc nghe xong, vội vàng tiến lên nói nhỏ bên tai cô ta.

Không biết cô ta nói cái gì, mặt Lâm Gia Nghi lập tức đỏ bừng, đến cả tai cũng đỏ.

“Chuyện này thật sự được sao?”
Ánh mắt cô ta đầy vẻ không đồng tình, nhưng lại không nhịn được mà nghĩ tới.

Nữ giúp việc đương nhiên hiểu được ý nghĩ của cô ta, xoa dịu nói: “Nhất định có thể, cậu chủ cũng là đàn ông, chỉ cần là đàn ông thì không ai có thể ngồi yên trước người đẹp.”
Lâm Gia Nghi nghe vậy, nghĩ đến cảnh kia, cuối cùng dục vọng cũng vượt qua lý trí bất an trong lòng, nghiến răng gật đầu.

“Vậy làm theo cô nói, nhất định không được có sai sót gì.”
Nữ giúp việc gật đầu: “Cô chủ yên tâm.”.