“Nhưng.


Tô Ánh Nguyệt trì hoãn nhìn hình ảnh trên màn hình lớn: “Sao anh biết được?”
Chuyện có dự định vạch trần mối quan hệ của Hướng Kim Tâm và đạo diễn Trần vào buổi lễ trao giải Cánh Diều Vàng, chỉ có một mình Phúc Qúy Ngân biết được, sao Tần Mộ Ngôn lại biết chứ?
“Em có mưu kế gì, tôi đều biết hết.


Người đàn ông vắt chân, ngồi ở chỗ bên cạnh Tô Ánh Nguyệt vừa rồi Vương Khải ngồi, động tác ưu nhã tựa vào ghế: “Đột nhiên muốn làm nữ chính bộ phim điện ảnh “Tử Thành”, đột nhiên chủ động muốn tham gia lễ trao giải tối nay”
Trong lòng Tô Ánh Nguyệt hơi khựng lại.

Tần Mộ Ngôn anh…
Vậy mà lại từ hai hành động này của cô, đoán ra được tối nay cô định làm gì.


Thậm chí, còn đặc biệt vì cô mà bổ sung thêm bằng chứng.

Tim có kích động có chút run rẩy, nhưng khi mở miệng, cô chỉ có thể phun ra hai chữ: “Cảm ơn”.

“Nói cảm ơn với tôi làm gì chứ?
Tần Mộ Ngôn đặt tay vào lưng ghế Tô Ánh Nguyệt, nhìn từ xa, giống như anh đang ôm Tô Ánh Nguyệt vậy.

Bạch Hạo Nam đang sắp xếp người tìm gián điệp từ xa, lạnh lùng trợn trắng mắt.

Kẻ kiêu ngạo chết tiệt này, còn thật sự chạy đến vị trí của Vương Khải.

Sau khi đoạn video trên màn hình lớn được phát lên, Trình Hiểu Quân giống như bị sét đánh sững ra tại chỗ một phút.

Một phút sau, anh ta hồi thần, cả người giống như bị điện xông lên, giống như phát điên gào lên: “Dừng lại, đừng phát nữa”
“Dừng lại”
Anh ta tức giận xông lên, giơ tay, cố gắng che đi hình ảnh Hướng Kim Tâm không mặc quần áo trên màn hình lớn, nhưng màn hình quá lớn, anh ta làm thế nào cũng không thể che hết được.

“Đừng nhìn nữa”
“Đều là giá cả, đều là giả”
“Kim Tâm và tôi đã ở bên nhau năm năm rồi, tôi vì cô ta, đến cả Tô Ánh Nguyệt yêu tôi nhất định cũng phụ rồi, sao cô ta có thể phản bội tôi chứ?”
“Anh là ghép, video cũng là ghép, giọng nói cũng là ghép thôi.


Các phóng viên quay ống kính về phía anh ta: “Trình Hiếu Quân, anh nói anh và Tô Ánh Nguyệt là quan hệ gì?”
Lúc này Trình Hiểu Quận mới nhận ra vừa rồi mình nói nhầm.

Sắc mặt anh ta tái nhợt trừng phóng viên: “Tôi không có quan hệ gì với cô ta cả”
Lúc này, màn hình lớn đen lại, video đã chiếu xong rồi”
Trình Hiếu Quân thở phào, cho rằng cuộc tra tấn đã kết thúc.


Nhưng không ngờ, hai phút sau trên màn hình lớn tối đen, lại phát một đoạn video khác.

Vẫn là Hướng Kim Tâm nhưng lần này, người nằm trên giường của cô ta, đã đổi thành một người khác.

Là đạo diễn lúc trước Hướng Kim Tâm đã hợp tác.

Hướng Kim Tâm ngồi sụp xuống đất, đến sức lực để đứng dậy cũng không có.

Sao có thể?
Sao có thể có người quay lại những thứ này được chứ?
Rõ ràng cô ta làm rất bí mật mà.

“Cô Hướng Kim Tâm.


“Cô Hướng”
Các phóng viên chỉ sợ thiên hạ không loạn, một nhóm người vây quanh Hướng Kim Tâm, một nhóm người khác lại vây quanh Trình Hiểu Quân.

Vốn dĩ hai người trang điểm hoàn hảo lại cao quý, bây giờ dáng vẻ nhếch nhác của bọn họ lại giống như chó nhà tang, chuột qua đường vậy.

Lông mi của Hương Kim Tâm đã rụng, tóc bay toán loạn, đuôi váy còn đầy dấu chân do các phóng viên dẫm lên.

Trình Hiếu Quân cũng không tốt hơn là bao, sắc mặt anh ta đỏ bừng, giống như sự tử đang giận dữ vậy.

Một đạo diễn Trần anh ta có thể nói là ghép, là ngoài ý muốn, là đạo diễn Trần ép buộc Hướng Kim Tâm.

Nhưng bây giờ, lại có thêm một người nữa.

Anh ta thậm chí còn không biết phía sau còn bao nhiêu người nữa.


Năm năm nay, anh ta vì Hướng Kim Tâm, vẫn luôn lạnh lùng, xa cách Tô Ánh Nguyệt.

Cho dù anh biết Tô Ánh Nguyệt đã vì anh mà bỏ ra tất cả, nhưng anh vẫn bị Hướng Kim Tâm thu hút.

Chính là bởi vì Tô Ánh Nguyệt bẩn, mà Hướng Kim Tâm sạch sẽ.

Nhưng bây giờ, trên đầu bị đội đầy mũ xanh, khiến anh ta trở thành trò cười lớn nhất.

Anh ta vứt bỏ Tô Ánh Nguyệt toàn tâm toàn ý với anh ta, cho rằng có thể thành đối với Hướng Kim Tâm đến suốt đời.

Kết quả thì sao?
Anh ta đi qua các phóng viên, đứng trước mặt Hướng Kim Tâm.

“Hiếu Quân”
Lớp trang điểm trên mặt Hướng Kim Tâm đã bị trôi sạch, cô ta nước mắt lưng tròng nhìn Trình Hiếu Quân, quay đầu ngã vào trong lòng anh ta: “Hiểu Quân, em sợ quá, em.

.


“Bốp”
Một tiếng động lớn vang lên, Hướng Kim Tâm bị Trình Hiểu Quần tất mạnh một cái đến cả người trực tiếp ngã trên đất, thậm chí còn lăn hai vòng.