Ba canh giờ sau.

Từng toà Truyền Tống Trận được thành lập bên trong Hoang Vực.

Truyền Tống Trận cần hao phí một lượng linh thạch lớn.

Mục đích ban đầu của các đại tông môn là dẫn độ các cao thủ trong tông môn thông qua Truyền Tống Trận sau khi chuẩn bị xác định tính chân thật của điện Yêu Hoàng,

Nhưng hôm nay, việc thành lập Truyền Tống Trận lại là vì muốn đối phó với những Người Gác Đêm trấn thủ Trường Uyên

Sau khi Truyền Tống Trận được hoàn thành, các. cao thủ đại tông môn thi nhau tiến vào trong Hoang Vực thông qua Truyền Tống Trận.

Nhưng có ai ngờ, thứ bọn họ nhìn thấy sau khi tiến vào Hoang Vực là đầu của hai vạn hai ngàn người tu hành.

Đối diện với những thí thể đó, các trưởng lão chư. tông đều cau mày, ánh mắt trông có vẻ nghiêm trọng.

Hơn hai vạn người tu hành bị giết, đây là điều chưa từng xảy ra trong lịch sử cận đại Cửu Châu Vực.

Tổng cộng hơn hai vạn hai ngàn sinh mệnh...

Cho dù những đệ tử này thuộc tông môn nào chăng nữa thì cũng khiến người ta cảm thấy trái tìm phát lạnh.

Chưa kể, việc bị kết liễu cuộc đời một cách cực đoan thế này chẳng khác nào chà đạp lên sự uy: nghiêm của hàng trăm giáo phái ở Huyền Châu. Vậy nên dù đối phương có là ai, dù họ có lý do gì chăng nữa, tất cả họ sẽ phải hứng chịu cơn giận ngút trời của tất cả tông môn tiên đạo ở Huyền Châu.


“Các vị tiền bối chư tông, đệ tử Chân Võ Tiên Môn - Thanh Minh xin quỳ xuống cầu xin các chư vị lùng bắt Sở Dạ và chất vấn ba trăm Người Gác Đêm của Tử Doanh, báo thù cho hai vạn đồng chí của Vô Phong. Nhai.”

“Sở Dạ? Người Gác Đêm?”

Trưởng lão chư tông giật minh, sau đó hỏi với giọng ngờ vực: “Chuyện này có liên quan tới Người Gác Đêm Tử Doanh sao?”

“Đúng vậy”

Thanh Minh nói với điệu bộ chắc nịch: “Sở Dạ ngự tọa Tử Doanh lấy được Thiên Mệnh Dị Thể Châu trong điện Yêu Hoàng, vì để tránh việc rò rỉ ra bên ngoài nên kẻ đó đã mang ý đồ diệt khẩu, sai hơn ba trăm Người Gác Đêm đến tàn sát người tu hành trong Vô Phong Nhai.”

Ngự toạ Tử Doanh? Tránh việc rò rỉ ra ngoài? Giết người diệt khẩu?

Hơn ba trăm Người Gác Đêm tàn sát hai vạn người tu tiên?

Lời khai của Thanh Minh cả có hàng trăm hàng ngàn lỗ hổng, chẳng có mấy người trong số những người ở đây tin.

Nhưng trưởng lão chư tông đã nghe ra vấn đề mấu chốt ở đây.

Vô Tương Tử - trưởng lão phái Tẩy Nhan Kiếm bỗng xuất hiện trước mặt Thanh Minh, túm lấy cánh tay hẳn ta rồi hỏi với giạng kích động: “Ngươi nói Sở Dạ có Thiên Mệnh Dị Thể Châu ư?"

Thanh Minh gật đầu trong sững sờ.

Ngay giây tiếp theo, hẳn ta nghe Vô Tương Tử nói với các đại diện của các đại tông môn đang đứng phía sau rằng: “Trăm tông của Huyền Châu cùng giữ vững tinh thần đoàn kết, Sở Dạ và Người Gác Đêm của Tử Doanh chém giết hai vạn đệ tử tu hành một cách vô. cớ, hành vi này được xem như tội ác tày trời, không thể dung thứ, tất cả các đại tiên môn nên liên thủ để trừng phạt hẳn. Vậy nên ta xin đề nghị tất cả các đại tông môn ở trong Hoang Vực hãy dốc toàn lực tìm kiếm tung tích Sở Dạ, hễ nhìn thấy ở đâu thì chém giết ngay ở đó. Để minh chứng cho những kỷ cương đúng đắn của Huyền Châu Tiên Môn chúng ta”

Lời đề nghị của Vô Tương Tử được mọi người tán thành.

Thật ra trong lòng những người này đều hiểu nhưng không ai nói, mặc dù mượn cái danh muốn bảo vệ chính nghĩa, nhưng thực tế họ chỉ muốn chiếm lấy Thiên Mệnh Dị Thể Châu trong tay Sở Dạ.

Mà cũng không ai vạch trần suy nghĩ của Vô Tương Tử, cũng như không ai vạch trần Thanh Minh vậy. Bọn họ căn một lý do hợp lý như đứng về phía công lý.

...

Cả trăm tông Huyền Châu cùng liên thủ.

Các cao thủ đại tông môn cũng thi nhau tiến vào Hoang Vực thông qua Truyền Tống Trận.

Càng ngày càng có nhiều Truyền Tống Trận xuất hiện trong Hoang Vực.

Tin tức truyền đi cũng cực kỳ nhanh.


Chưa tới một canh giờ sau, tất cả đệ tử tiên môn trong Hoang Vực đều nhận được mệnh lệnh giống nhau.

Đuổi giết Sở Dạ và Người Gác Đêm. Đồng thời, đệ tử các tông phái còn nhận được. một mệnh lệnh bí mật, đó là nhất định phải lấy được Thiên Mệnh Dị Thể Châu trên người Sở Dạ.

Tuyệt đối không được để người khác tới đó trước,

Một bệ đá Truyền Tống xuất hiện trước Thanh Hoa Lĩnh.

Là do Thương Lan tiên tông vừa tạo ra.

Giờ phút này đây, Sở Dạ dẫn theo ba trăm Người Gác Đêm Tử Doanh đi tới với thái độ nghênh ngang.

Phía sau mọi người vẫn còn thi thể của hàng trăm đệ tử Thương Lan tiên tông đang nằm đó.

Kẻ giết người, rồi sẽ bị giết.

Dường như người trong khắp Hoang Vực đều đang điên cưồng tìm kiếm tung tích của Sở Dạ và Người Gác Đêm.

Nhưng không ai biết rằng, Sở Dạ lại dẫn đầu Người Gác Đêm, xuất hiện trong bệ đá Truyền Tống ở Thanh Hoa Lĩnh.

Nhìn bệ đá Truyền Tống trước mặt, Sở Dạ cũng không vội khởi động trận pháp, thay vào đó, hẳn hỏi người bên cạnh: “Ngươi nghĩ kỹ chưa?”

Không sai, người đứng bên cạnh Sở Dạ chính là Vương Thủ Dạ - người vừa chết đi sống lại.

Nói một cách chính xác thì Đệ Ngũ Kinh Hồng đã dung hợp với cơ thể Vương Thủ Dạ

Trong ánh mắt Đệ Ngũ Kinh Hồng thoáng hiện sự. do dự.


Hắn ta rất muốn từ chối, nhưng bây giờ hẳn ta đã mất đi cơ hội từ chối rồi

Vào khoảnh khắc mà Sở Dạ dung hợp lĩnh hồn của hắn ta vào thân thể Vương Thú Dạ, Sở Dạ đã khống chế hoàn toàn linh hồn hắn ta

Linh hồn, từ ngữ này vẫn rất xa lạ với Đệ Ngũ Kinh Hồng.

Nhưng Đệ Ngũ Kinh Hồng hiểu rõ, chỉ trừ phi hẳn ta có dũng khí phá nát linh hồn của mình, nếu không bản thân hắn ta không thể thoát khỏi sự quản chế của Sở Dạ.

Mặc dù Sở Dạ chưa từng dùng bất kỳ thủ đoạn gì để tra tấn linh hồn hần ta, nhưng Đệ Ngũ Kinh Hồng vẫn có thể cảm nhận được... Những áp lực và cảm giác bị giam căm thông qua việc bị khống chế này, thậm chí hắn ta còn sinh lòng kính sợ người khống chế.

Thật lâu sau, Đệ Ngũ Kinh Hồng mới mở miệng đáp: “Thần phục đồng nghĩa với việc mất đi cuộc đời của riêng mình rồi”

“Vậy là ngươi muốn từ chối.”

“Nhưng mà... Ta không có sự lựa chọn”

Sở Dạ nói: "Tất nhiên là ngươi có quyền lựa chọn. Khống chế linh hồn ngươi không có nghĩa là khống chế. cả ý chí của ngươi. Nếu ngươi muốn từ chối, ngươi có thể chọn từ chối, chỉ có điều là ngươi sẽ phải trả một cái giá tương ứng. Cái giá của việc cố gắng trốn thoát khỏi sự kiểm soát linh hồn chính là, sinh mạng ngươi sẽ bị tiêu tán hoàn toàn”

Mấy lời Sở Dạ nói khiến mí mắt Đệ Ngũ Kinh Hồng giật liên hồi.

Suốt hàng chục ngàn năm nay, chưa một ai có. thể làm ảnh hưởng tới trạng thái tỉnh thăn của hắn ta.