Mai Truyền Kỳ lấy lại tinh thần, mới phát hiện mình đã tới tầng trệt, nghiêng đầu nhìn lại thấy Ô Lãng đang nhàn nhã ngồi trên ghế vẫy tay với mình.

Cậu đi qua hỏi: “Hôm nay cậu không có việc gì làm à, sao lại rãnh rỗi ngồi ở đây?”
“Tôi vừa thấy một tin tức lớn, nói là Cổ Uyên Cổ đại tướng cùng Xa gia Xa Tu Nam thiếu tướng, tại mấy ngày trước chính thức kết thành bạn lữ, hơn nữa, ba ngày sau sẽ đãi tiệc tại nhà hàng lớn nhất tại Diroya tinh cầu, việc này là thật hay giả?”
Ô Lãng vừa sợ vừa nghi: “Cổ đại tướng không biết Mai gia cùng Xa gia từ trước đến nay không hợp sao? Bằng không sao lại kết hôn cùng người Xa gia? Mai gia hiện tại chẳng phải cùng Xa gia biến thành thông gia?”
Mai Truyền Kỳ cau mày, kinh ngạc nói: “Cổ đại tướng cùng Xa thiếu tướng kết thành bạn lữ?”
Gần đây cậu đều bận chuyện tân binh, cũng không nghe nói tin này, càng không thấy Phong Tĩnh Đằng nhắc tới.

“Cậu không biết?”
Ô Lãng trên mặt kinh ngạc càng sâu, lập tức phát lại tin vừa rồi: “Chính cậu xem đi.


Mai Truyền Kỳ xem xong tin tức, liền gọi cho Phong Tĩnh Đằng.

Thông tin rất nhanh được Phong Tĩnh Đằng chấp nhận, cười hỏi: “Truyền Kỳ, sao em đột nhiên lại gọi cho anh? Có phải bảo bảo trong bụng không nghe lời không?”
Mai Truyền Kỳ không để ý tới anh nói, trực tiếp hỏi: “Phong Tĩnh Đằng, cữu bá anh cùng Xa Tu Nam kết hôn?”
Phong Tĩnh Đằng thu hồi nụ cười: “Đúng vậy, hiện tại anh đang chuẩn bị rời quân đội, đến tham gia hôn lễ.


“Sao anh lại không nói với tôi chuyện này?”
“Em bây giờ đang có thai, anh không muốn làm em bận tâm cho nên không nói, anh tham gia hôn lễ xong sẽ lập tức trở về, còn nữa, em phải chú ý thân thể, đừng cố huấn luyện tân binh để mệt bản thân, cứ như vậy nha, anh cúp máy đây.


Phong Tĩnh Đằng không chịu nổi khi bạn lữ ép hỏi, liền nhanh chóng ngắt máy.

“Từ từ, Phong Tĩnh Đằng, này này ” Mai Truyền Kỳ nghe tín hiệu báo máy bận, nổi giận mắng: “Vương bát đản, dám ngắt lời tôi.


Ô Lãng không sợ chết bồi thêm một câu: “Cậu mắng bạn lữ mình như vậy, thật sự được không? Đừng quên trong bụng cậu còn mang theo một tiểu vương bát.


Mai Truyền Kỳ tức giận trừng hắn, ngồi xuống: “Gần đây trừ bỏ tin Cổ đại tướng cùng Xa Tu Nam kết hôn, cậu còn thấy tin tức lớn nào không?”
Gần đây Mai gia vô cùng bình tĩnh, bởi vì cậu không thấy trong tin tức đưa tin có người trong gia tộc kiện cáo ai hết.


Nhưng càng bình tĩnh, càng khiến cậu cảm thấy sắp xảy ra chuyện, không phải có câu nói, đêm trước bão táp, thường thường đều là bình tĩnh.

Ô Lãng nghĩ nghĩ: “Còn thấy bảy sĩ quan cấp tá bị giết, này có tính là tin lớn không?”
Mai Truyền Kỳ vội hỏi: “Cậu còn nhớ tên người bị giết không?”
“Chỉ nhớ hai người, một người tên Tằng Vệ Khải, một người tên Lục Lưu Lượng, tử trạng hai người đó tương đối khó coi, đều bị sát hại trong nhà, hơn nữa còn chết trong lúc ân ái với vợ, người nhà cũng không buông tha, năm ngày sau cảnh sát mới nhận được tin bọn họ bị giết, lúc đó thi thể bọn họ cùng người nhà đã bắt đầu hư thối, theo cảnh sát điều tra, nói là bị phần tử kh ủng bố giết hại.


Mai Truyền Kỳ vừa nghe tên hai người liền lập tức cau mày, tuy nói cậu không thuộc nằm lòng những sĩ quan thuộc Mai gia, cũng không phải toàn bộ đều biết, nhưng Ô Lãng nói hai người kia đúng là thuộc hạ của Mai Chấn Đông, bọn họ đã từng tới Mai gia tìm Mai Chấn Đông.

Cho nên, những người này rất có thể không phải bị phần tử kh ủng bố giết hại, mà là lão tổ tông đã bắt đầu động thủ muốn kéo Cổ Uyên hạ vị, bởi vì muốn chọc giận Cổ Uyên, nên mới phái người gi3t chết vài sĩ quan để cảnh cáo.

Mai Truyền Kỳ thở dài: “Ngày càng bất thường.


……
Phong Tĩnh Đằng rời khỏi quân đội, dẫn Lư Côn, Tề Cư, Phương Vũ Tinh, Tô Mộc Khải cùng một đội binh lính tinh anh trở lại A thành Cổ gia.

Lưu quản gia nháy mắt thấy Phong Tĩnh Đằng trở về, đáy mắt hiện lên một mạt cổ quái, ngay sau đó cười khanh khách đi lên nghênh đón: “Phong thiếu gia, ngài đã trở lại, đại tướng đang chiêu đãi khách nhân tại phòng khách, ông ấy nhắn sau khi ngài về, liền qua đi tìm ông ấy.


“Tôi hiểu rồi.

” Phong Tĩnh Đằng quay người giới thiệu Lư Côn bọn họ: “Lưu thúc, bọn họ đều là cấp dưới của tôi, ông an bài phòng cho bọn họ, thay tôi chuẩn bị một bàn đồ ăn.


“Vâng.

” Quản gia quay người đối Lư Côn bọn họ nói: “Các vị trung tá, xim mời theo tôi.


Phong Tĩnh Đằng nhìn quản gia đưa mọi người rời đi, mới đi hướng phòng khách, từ xa xa nghe được tiếng cười.


“Đợi lát nữa, cháu ta trở về, sẽ giới thiệu cho các ngươi nhận thức.

” Cổ Uyên cười nói.

Hắn vừa nói xong, lính canh lập tức cao giọng báo cáo: “Đại tướng, Phong trung tướng đã trở lại.


Cổ Uyên lanh lảnh cười: “Ha hả, mới nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới.


Phong Tĩnh Đằng vào phòng: “Cữu bá, con đã trở về.


Cổ Uyên hướng anh vẫy vẫy tay: “Tĩnh Đằng, lại đây, ta giới thiệu cho con hai người.


Phong Tĩnh Đằng ngồi bên cạnh Cổ Uyên, nhìn hai người ngồi đối diện, ánh mắt bỗng nhiên ngẩn ra.

Nếu không phải khí chất cùng hình thể đối phương không giống nhau, anh còn tưởng bạn lữ đang ngồi đối diện mình.

Phong Tĩnh Đằng thu hồi ánh mắt, trong lòng trầm trầm, như đoán được Cổ Uyên đang có ý đồ gì.

Cổ Uyên nhìn phản ứng này của Phong Tĩnh Đằng, cảm thấy vô cùng vừa lòng: “Tĩnh Đằng, vị này chính là bằng hữu ta quen trong một bữa tiệc, con gọi hắn Chung bá phụ đi, người bên cạnh là con hắn Chung Cách Tân, nhỏ hơn con mười tuổi, hiện tại còn đang đi học, bọn họ lần này tới A thành là để tham dự tiệc mừng của ta.

Đúng rồi, bọn họ không phải người Tây Á Châu, dạo gần đây con không bận rộn thì đưa bọn họ ra ngoài đi dạo một chút.


Chung Song Hành cười nói: “Ta không hứng thú đi du ngoạn, nhường cho đám trẻ đi nhiều một chút mới đúng.


Phong Tĩnh Đằng cười lạnh trong lòng.


Hai người này rõ ràng muốn ghép đôi anh cùng Chung Cách Tân, nhưng đáng tiếc bọn họ đã tính sai rồi, thật sự cho rằng tìm một người lớn lên tương tự bạn lữ anh, anh liền sẽ thích sao?
Nói đi nói lại, người tên Chung Cách Tân trước mắt thật sự lớn lên giống bạn lữ anh sao? Anh thấy dường như cố ý sửa mặt lại cho giống mới đúng hơn.

“Một khi đã như vậy, liền mặc hai người trẻ tuổi bọn họ đi chơi đi, ngươi ở đây bồi ta.

” Cổ Uyên nhìn về phía Phong Tĩnh Đằng nói: “Tĩnh Đằng, con mấy ngày nay phải hảo hảo chiếu cố Cách Tân, biết chưa?”
Phong Tĩnh Đằng không nhìn Cổ Uyên, chỉ chăm chăm nhìn Chung Cách Tân: “Con hiểu rồi.


Chung Cách Tân bị Phong Tĩnh Đằng nhìn đến hai má đỏ lên, hơi hơi cúi đầu, ngượng ngùng nhìn lại Phong Tĩnh Đằng.

Cổ Uyên cảm giác hai người này có hy vọng, nụ cười càng sâu.

Ăn xong cơm tối, liền yêu cầu Phong Tĩnh Đằng đưa Chung Cách Tân ra ngoài đi dạo, bất quá lại bị Phong Tĩnh Đằng mượn cớ mới vừa từ quân đội chạy về mà cự tuyệt.

Cổ Uyên thấy vẻ mặt mỏi mệt của anh, cũng không miễn cưỡng nữa.

Chung Cách Tân có chút mất mát, sau khi nhìn Phong Tĩnh Đằng rời đi, hắn đành về phòng đã được quản gia an bài nghỉ ngơi.

Phong Tĩnh Đằng trở về phòng, lập tức gọi video cho đại bảo bối nhà mình, nháy mắt vừa nhìn thấy bạn lữ, cười sủng nịnh nói: “Thân ái, hôm nay bảo bảo có ngoan không?”
Mai Truyền Kỳ hừ lạnh: “Tôi phát hiện từ khi có đứa nhỏ, anh không còn quan tâm người lớn nữa.


Phong Tĩnh Đằng buồn cười nói: “Em đây là ăn dấm chua hài tử sao?”
“Anh cả người đều là của tôi, cho dù tóc rơi xuống cũng là của tôi, anh cảm thấy tôi cần ghen sao?” Mai Truyền Kỳ nói tới đây, dừng một chút, lại nói: “Tôi chỉ ăn một chút thôi.


Phong Tĩnh Đằng phì cười: “Này có gì khác nhau?”
“Khác nhau rất lớn.

” Mai Truyền Kỳ nhìn khung cảnh phía sau Phong Tĩnh Đằng, hỏi: “Anh hiện đang ở Cổ gia?”
Phong Tĩnh Đằng hơi thu hồi nụ cười: “Ừm.


“Mai gia cùng Cổ gia đã làm lộn tung lên, anh hiện tại trở lại Cổ gia, cữu bá có gây khó dễ anh không?”
“Không có.



Chỉ có điều giới thiệu một nam tử lớn lên tương tự Mai Truyền Kỳ.

Phong Tĩnh Đằng vừa nghĩ tới Chung Cách Tân, nhíu chặt mày lại, đáy mắt chợt lóe vẻ chán ghét.

Bạn lữ trong lòng anh là độc nhất vô nhị, há có thể thay thế được sao.

“Không đúng, anh thoạt nhìn mất hứng.

” Mai Truyền Kỳ nhìn xuyên qua màn hình nhận ra được Phong Tĩnh Đằng không vui.

Phong Tĩnh Đằng lấy lại tinh thần, cười nói: “Đừng lo, anh vừa nãy gặp phải một kẻ khiến anh buồn nôn.


“Ai? Xa Tu Nam?”
“Em không quen đâu, đúng rồi, chờ cữu bá kết hôn xong, anh sẽ về quân đội, cho nên mấy ngày nay em phải ngoan ngoãn, nếu như anh biết em tự mình ra trận huấn luyện tân binh, anh sẽ lập tức đóng gói em đưa về Mai gia.


Mai Truyền Kỳ trợn trắng mắt: “Đã biết, đã biết, lỗ tai sắp mọc kén rồi, lão ― công ― công!”
Phong Tĩnh Đằng ôn nhu cười: “Ngày mai huấn luyện tân binh, em nghỉ ngơi sớm một chút.


“Ừm, anh nhớ phải về sớm, tôi và đứa nhỏ đều nhớ anh.

” Mai Truyền Kỳ nói xong lời này, có vẻ hơi chút ngượng ngùng, nhanh chóng cúp máy.

Trêu đến Phong Tĩnh Đằng nhịn được cười ra tiếng, cùng bạn lữ nói vài câu, tâm tình cũng tốt hơn nhiều, liền đứng dậy đến phòng tắm tắm rửa.

 
 
     
------oOo------
     
Chương 367
Nguồn: EbookTruyen.

VN