Thời điểm Mai Truyền Kỳ nhận được video, là khi bạn lữ đang trốn trong phòng vệ sinh nào đó trong khách sạn gọi video tán gẫu với mình.

“Em yêu, anh cũng không muốn gạt em những việc này, nhưng em đang mang thai, anh lo em nghe được sẽ giận hại thân.

” Phong Tĩnh Đằng chú ý sắc mặt bạn lữ, thật cẩn thận giải thích chuyện ảnh chụp, cùng với cuộc nói chuyện tại lễ tang quân đội cùng Cổ Uyên.

Mai Truyền Kỳ lườm anh: “Anh còn có chuyện gì gạt tôi nữa không?”
“Không có, cho nên mặc kệ cữu bá gửi gì tới, em đừng nên để ý.


Phong Tĩnh Đằng vừa dứt lời, thông tấn khí Mai Truyền Kỳ vang lên.

Cậu mở ra nhìn, lại không thấy hiện dãy số người gọi.

Lần này phát không phải ảnh chụp, mà là một đoạn video, rất nhanh, trong video phát ra một đoạn tiếng r3n rỉ trầm thấp vui thích.

Phong Tĩnh Đằng: “……”
Mai Truyền Kỳ: “……”
Phong Tĩnh Đằng xoa xoa trán: “Truyền Kỳ, em sẽ không thừa dịp lúc anh không có mặt, nhìn lén AV đi?”
Mai Truyền Kỳ nhìn nhìn video, nhíu chặt mày lại.

Cậu chuyển qua cho Phong Tĩnh Đằng nhìn: “Anh tự mình xem đi.


Phong Tĩnh Đằng mở ra xem, trong video mờ tối có hai người đang l@m tình, trong đó người bị đè có dung mạo tương tự bạn lữ anh.

‘Ba’ một tiếng, anh nhanh chóng tắt cảnh ghê tởm này, thực sự không thể nào nhìn được cảnh một kẻ lớn lên giống bạn lữ mình cùng người khác ở trên giường làm ra loại chuyện này.

“Truyền Kỳ, người bên trong không phải anh, là anh nhờ Lư Côn bọn họ tìm người ngụy trang thành anh, người kia chỉ có bóng lưng giống anh mà thôi.

” Phong Tĩnh Đằng giải thích.


Anh sớm hoài nghi Cổ Uyên sẽ hạ thuốc vào rượu mình, cho nên nhờ đám người Lư Côn tìm người có bóng dáng tương tự để thay thế anh tiến vào phòng nghỉ.

Hơn nữa, nếu không làm như vậy, cữu bá cũng không thể tin tưởng anh.

Mai Truyền Kỳ nói thẳng: “Coi như không phải anh, trong lòng tôi nhìn cũng không thoải mái.


Cậu sờ sờ bụng: “Liền nơi này cũng cùng không thoải mái.


Phong Tĩnh Đằng lo lắng nói: “Em không sao chứ? Có muốn đến phòng y tế kiểm tra không? Anh thấy nên nhờ Tôn thượng úy tự mình tới đây xem cho em một chút mới tốt.


Mai Truyền Kỳ nhìn anh lo lắng cho mình thì cảm thấy vui vẻ, chút không thoải mái kia cũng biến mất không còn tăm hơi: “Không cần, tôi nghỉ ngơi một đêm liền tốt, không nói chuyện với anh nữa, ngủ ngon.


Sau khi cúp máy, Phong Tĩnh Đằng lập tức hạ quyết định, chờ tất cả mọi chuyện kết thúc, anh liền ném Chung Cách Tân đến viện chỉnh dung chỉnh thành hình dạng dị thú.

Kết thúc bữa tiệc, Phong Tĩnh Đằng lập tức kiếm cớ trở về quân đội.

Chung Cách Tân đến sáng hôm sau mới lết thân thể mỏi mệt đau nhức rời khỏi phòng nghỉ.

Tối hôm qua h0an ái phi thường kịch liệt thô lỗ, đối phương không chút nào thương tiếc, chỉ biết làm làm làm, mãi đến tận khi làm hắn ngất mới thôi.

Sau khi tỉnh lại, cả người đều đầy vết tích h0an ái qua đi, trên giường cùng trên người còn dính chất lỏng màu trắng, hiển nhiên đối phương cũng không giúp hắn rửa sạch thân thể khi hắn mê man, cũng không bôi thuốc cho hắn.

“Cách Tân, đêm qua thế nào?” Chung Song Hành vừa ra cửa phòng liền thấy Chung Cách Tân, vui vẻ đi tới.

Chung Cách Tân nghĩ đến tình cảm mãnh liệt tối qua, trên mặt nổi lên hồng nhuận.

Chung Song Hành từ trên mặt hắn có thể thấy được đêm qua nhất định rất kịch liệt, vui vẻ cười: “Chỉ cần con mang thai hài tử Phong trung tướng, đại tướng tuyệt đối sẽ không bạc đãi chúng ta.



Chung Cách Tân vừa nghĩ tới khuôn mặt tuấn nghị của Phong Tĩnh Đằng, vô thức xoa xoa bụng mình, bắt đầu mong đợi nơi này có thể mang thai hài tử của nam nhân ấy.

Sau khi kết thúc hôn lễ của đại tướng Diroya tinh cầu, toàn bộ quân giới náo loạn, đặc biệt lúc xử án Chu Trọng Lâm, càng nhấc lên một hồi sóng lớn.

Trên tin tức, nguyên bản trước đó Chu Trọng Lâm khai báo vì lo lắng cho nhiều chiến sĩ cơ giáp hy sinh nên mới phóng ly tử pháo sớm như vậy, nhưng tại tòa án quân sự, Chu Trọng Lâm sửa lại lời khai, nói là Cổ đại tướng sai hắn nã pháo sớm, oanh tạc Silefan tinh cầu vương tử phi, khơi mào chiến sự giữa hai tinh cầu, thừa dịp này diệt trừ người gây bất lợi cho hắn.

Công dân Diroya tinh cầu nghe được ‘Chân tướng’  này đều vô cùng phẫn nộ, người như vậy không xứng là đại tướng tinh cầu bọn họ, dồn dập đưa ra yêu cầu muốn quân đội bỏ phiếu bầu lại đại tướng.

Chuyện tới quá đột ngột làm Cổ Uyên trở tay không kịp.

Chu Trọng Lâm tại phòng chờ, còn tiếp nhận phóng viên phỏng vấn.

“Chu thiếu tướng, xin hỏi tại sao đột nhiên đổi lời khai, là có người uy hiếp nên mới sửa lời khai sao?”
“Ta có thể cam đoan với mọi người, không có bất kỳ người nào uy hiếp ta, lúc đó nếu không phải tiếp nhận mệnh lệnh từ đại tướng, một thiếu tướng như ta nào dám không nghe lệnh liền nã pháo oanh tạc Trùng tộc tinh cầu.


“Nhưng lúc đó vì sao ngươi không nói ra chân tướng, chờ đến ngày xử án mới nói ra nguyên nhân thật sự.


“Lúc đó không nói sự thật vì Cổ đại tướng từng đảm bảo với ta rằng tuyệt đối sẽ không bị khai trừ quân tịch, cũng sẽ không đe dọa đến quân hàm của ta, càng không để ta ngồi tù, nhưng sự thật thì sao? Tin chắc mọi người cũng thấy tình huống của ta bây giờ, hơn nữa nếu lúc đó nói ra, đại tướng chắc chắn sẽ phái người giết ta, cho nên mới đợi đến ngày công khai xử án mới dám nói ra.


Phóng viên lại hỏi: “Chu thiếu tướng hiện tại nói ra, không sợ bị diệt khẩu sao?”
Chu Trọng Lâm cười cười: “Đương nhiên là sợ, nếu ngày nào đó ta thật sự bị người diệt khẩu, nhất định là đại tướng phái người làm.


Cổ Uyên đang xem tin tức quân sự, ‘bang’ một tiếng, tắt video tức giận nhấc máy liên hệ Hàn thiếu tướng: “Chu Trọng Lâm, sao lại thế này? Tại sao lại thay đổi lời khai?”

Hàn thiếu tướng lau mồ hôi lạnh trên trán: “Ta cũng không biết sao lại thế này, sau khi Chu Trọng Lâm bị bắt, đừng nói là liên hệ, ngay cả cơ hội gặp hắn cũng không có, đại tướng, có khi nào trong lúc Chu Trọng Lâm bị bắt, có người nào mua chuộc hắn không?”
Cổ Uyên trầm mặt xuống, hắn đột nhiên nghĩ tới Phong Tĩnh Đằng, ngắt truyền tin với Hàn thiếu tướng, trực tiếp gọi cho Phong Tĩnh Đằng: “Tĩnh Đằng, trong lúc con giam giữ Chu Trọng Lâm, có biết ai từng gặp Chu Trọng Lâm không?”
“Không có.

” Phong Tĩnh Đằng nhàn nhạt nói: “Trong lúc giam giữ, bất kể là ai cũng không được gặp Chu Trọng Lâm, cho dù là người đến đưa thức ăn cũng không được vượt quá mười giây.


Cổ Uyên sắc mặt ngày càng khó coi, nhẫn nhịn một lúc rồi hỏi: “Tĩnh Đằng, vậy con……”
Phong Tĩnh Đằng trầm giọng xuống: “Cữu bá sẽ không phải hoài nghi là con làm đi?”
Cổ Uyên nhanh chóng phủ nhận: “Không, ta biết không phải là con làm, muốn kéo ta xuống khỏi cái ghế đại tướng cũng chỉ có Mai gia, chuyện bây giờ nháo lớn như vậy, nhất định sẽ có người kết tội ta, chọn lại đại tướng lần nữa, đúng rồi, Tĩnh Đằng, con còn nhớ Chung Cách Tân không?”
Phong Tĩnh Đằng chau mày: “Nhớ.


“Hắn mang thai.


Phong Tĩnh Đằng ngẩn người.

Đếm ngày thật nhanh, đã gần một tháng kể từ khi Cổ Uyên kết hôn.

Bạn lữ anh cũng mang thai gần hai tháng, còn tám tháng nữa, anh sẽ lại được làm cha.

Phong Tĩnh Đằng vừa nghĩ đến đã thấy kích động, không khỏi dịu giọng: “Thật sao?”
Cổ Uyên nghe ngữ khí anh có chút biến hóa, cười nói: “Hắn nói…… Là hài tử của con.


Phong Tĩnh Đằng híp mắt: “Con hiểu rồi, con sẽ tìm thời gian đến xem hắn.


“Ta còn có việc, không nói với con nữa, ta cúp máy đây.


Sau khi Phong Tĩnh Đằng cùng Cổ Uyên cúp máy, Mai Truyền Kỳ ngồi bên cạnh lập tức nhích gần lại: “Chu Trọng Lâm đột nhiên thay đổi lời khai, có phải là anh làm không?”
Phong Tĩnh Đằng ‘Ừm’ một tiếng.

Mai Truyền Kỳ rất tò mò: “Anh làm sao khiến hắn đổi lời khai để hắn đứng bên này hay vậy?”
“Anh chẳng qua chỉ phân tích tình huống trước mắt cho hắn xem, nếu tiếp tục đứng bên cữu bá, kết cục sẽ thế nào không cần anh nhiều lời, Lý Binh cùng Dư Thiên Nghĩa là ví dụ điển hình tốt nhất, đặc biệt là Dư Thiên Nghĩa bị đánh bom ngay trên đường, nếu không phải được cữu bá bày mưu tính kế, Dương Thường Chính làm gì có gan lớn như vậy? Cho nên, anh tin Chu Trọng Lâm cũng biết cữu bá thủ đoạn tàn nhẫn ra sao.


Nếu hắn thông minh một chút, liền sẽ lựa chọn đứng bên chúng ta, ít nhất còn được bảo đảm.


Mai Truyền Kỳ khẽ thở dài.

Lần đầu tiên gặp Cổ Uyên, cậu cảm thấy người này rất thân thiện, nào ngờ mình lại nhìn lầm.

Phong Tĩnh Đằng nói: “Vừa nãy, cữu bá nói Chung Cách Tân mang thai.


Mai Truyền Kỳ nhướng mày: “Chỉ một buổi tối, là có thể mang thai?”
“Mặc kệ có thai hay không, dụng ý chân chính là muốn anh đứng bên đó, cũng là ngụy trang uy hiếp.


“Vậy kế tiếp anh định làm thế nào?”
Phong Tĩnh Đằng xoa xoa tóc cậu không nói lời nào.

Mai Truyền Kỳ không hỏi tiếp, nếu hỏi nữa bất quá chỉ làm Phong Tĩnh Đằng đau khổ, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, anh cũng không muốn đối phó cữu bá của mình.

Sau khi Chu Trọng Lâm bị xử án, Cổ Uyên cũng đã tổ chức một cuộc họp báo để làm rõ mình bị gài bẫy, hắn không bao giờ để Chu Trọng Lâm làm chuyện như vậy.

Nhưng dù sao trước kia Chu Trọng Lâm làm việc cho Cổ Uyên, muốn rửa sạch tội danh cho mình không phải chuyện dễ dàng.

Cho dù có người tin tưởng Cổ Uyên, nhưng vẫn có rất nhiều ý kiến muốn bầu lại đại tướng, quân đội bị chính giới cùng công dân tạo sức ép, không thể không công khai bỏ phiếu bầu lại đại tướng.

 
 
     
------oOo------
     
Chương 369
Nguồn: EbookTruyen.

VN