Một người luôn rất tự tin vào bản thân như cô ta lại cảm thấy vô cùng kém tự tin trước mặt Tô Vũ.

“Cha, cha nói gì vậy? Mặc kệ cha…” Thẩm Hân Duyệt nói xong, ôm khuôn mặt nóng bừng chạy ra ngoài.

Thẩm Ngạo nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của con gái thì nhận ra ngay, đây chính là dáng vẻ ngượng ngùng của người đã gặp được ý trung nhân của mình.

Adv

Nếu chuyện này thành, vậy ông ta cũng cảm thấy an tâm hơn về chuyện chung thân đại sự của Thẩm Hân Duyệt.

“Phi Phi, chuyện thế nào rồi?” Mã Hiểu Lộ nằm trên sô pha xem ti vi cả buổi chiều.

Triệu Phi Phi và Chu Triết đến bệnh viện kiểm tra, còn Tô Vũ thì ngủ trong phòng suốt, chỉ để cô lẻ loi một mình.


Adv

Thật ra trước đây, Mã Hiểu Lộ đều cô đơn, tuy nhiên, sự quan tâm, chăm sóc quá mức của Tô Vũ trong khoảng thời gian này chợt khiến cô cảm thấy khó chịu với loại cô đơn này.

Cô nhìn hai người lần lượt bước vào nhà, trên mặt họ có hai biểu cảm hoàn toàn khác nhau.

Triệu Phi Phi thì tỏ vẻ buồn bã, nhưng Chu Triết lại ngọt ngào như ăn mật vậy.

Chu Triết cẩn thận đỡ Triệu Phi Phi ngồi xuống trên sô pha, vui vẻ nói với Mã Hiểu Lộ: “Chị Hiểu Lộ, tôi sắp được làm cha rồi.”

Mã Hiểu Lộ nghe được tin tức, vội vàng nắm lấy tay Triệu Phi Phi nói: “Phi Phi, là thật sao?”

Triệu Phi Phi không nói gì, nặng nề thở dài gật đầu, sau đó nhìn Chu Triết nói: “Lấy cho em một ly nước.”

Chu Triết mỉm cười chạy đi rót nước như một tên nô tài. Mã Hiểu Lộ cũng rất vui vẻ, dù sao đây cũng là chuyện vui lớn của bất kỳ gia đình nào: “Phi Phi, đây là chuyện vui, sao cô lại không vui chút nào thế?”

Triệu Phi Phi nhìn về phía Chu Triết, nhỏ giọng nói: “Hiểu Lộ, tôi không muốn có đứa con này.”

“Hả?” Mã Hiểu Lộ không khỏi há miệng.

Triệu Phi Phi vội vàng đưa tay che miệng cô lại, tiếp tục nhỏ giọng nói: “Hiểu Lộ, cô thấy đấy, tôi vẫn là một đứa trẻ lớn xác, chưa chuẩn bị tinh thần làm mẹ. Hơn nữa, chuyện này không hề đơn giản, tôi vẫn chưa nghĩ ra cách giải thích nào hợp lý với anh ấy.”

Mã Hiểu Lộ nuốt nước miếng nói: “Không phải chứ, cô cứ nhân cơ hội này kết hôn luôn là được, làm mợ chủ nhà giàu có cũng rất tốt mà. Hơn nữa đứa bé này là con trời ban, cô không cảm thấy như vậy là tàn nhẫn lắm hay sao?”


“Làm bà chủ nhà giàu dễ dàng như lời cô nói lắm nhỉ? Hơn nữa, chẳng phải tôi cũng đang rất rối sao?” Khi họ nói tới đây, Chu Triết đã bưng một ly nước ấm đến đưa vào tay Triệu Phi Phi.

Những quy tắc trong một gia đình giàu có còn đáng sợ hơn những quy tắc trong thâm cung, khiến người ta không khỏi sợ hãi.

Triệu Phi Phi cũng đã thấy rất nhiều về một số người nổi tiếng trên mạng, sau khi kết hôn với những người giàu đều bị ngược đãi và tẩy chay này nọ. Cô ấy không muốn vì tiền mà bán rẻ linh hồn của mình được.

Triệu Phi Phi nhấp một ngụm, đặt ly nước xuống nói: “Còn Hiểu Lộ, sao kết hôn đã hai năm rồi mà vẫn chưa có động tĩnh gì vậy?”

Vừa nói, Triệu Phi Phi vừa nhìn vào bụng Mã Hiểu Lộ.

Chỉ có bản thân Mã Hiểu Lộ biết, dù đã kết hôn lâu như vậy nhưng cô vẫn còn là xử nữ, nói ra chỉ e là không có ai tin. Về chuyện đứa con, càng khỏi phải nói.

“Tôi ấy à, vẫn còn sớm. À đúng rồi Chu Triết, tôi nói cho cậu biết nha, từ giờ đừng có mà bắt nạt Phi Phi nữa, nếu không tôi chính là người đầu tiên không đồng ý, nghe chưa?” Mã Hiểu Lộ đổi chủ đề và tập trung vào Chu Triết.

Chu Triết cười gật đầu lia lịa nói: “Đương nhiên rồi. Chị hỏi Phi Phi xem, quen nhau đã lâu, ngoài chuyện em ấy bắt nạt em thì có khi nào em bắt nạt em ấy đâu?”

Điều này cực kỳ chính xác, Chu Triết rất ngoan ngoãn phục tùng Triệu Phi Phi, nhưng chính sự phục tùng này lại khiến Triệu Phi Phi cảm thấy người này không có chủ kiến gì cả.


“Còn không bắt nạt à? Vậy đây là cái gì?” Triệu Phi Phi nhìn vào bụng mình hỏi.

Tô Vũ thật sự rất giỏi, Triệu Phi Phi mang thai còn chưa đầy ba tuần mà anh đã bắt mạch biết được. Ngay cả bác sĩ ở bệnh viện cũng nói trong khoảng thời gian này rất khó nhận ra.

Lúc này, cửa phòng Tô Vũ chợt cọt kẹt mở ra, mọi người chỉ thấy Tô Vũ đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt bước ra ngoài.

Anh cũng chẳng ừ hử với ai mà đi thẳng vào phòng tắm để tắm.

Cả buổi chiều, Tô Vũ đã tiến hành gia công nhuận hoá cho miếng ngọc thạch “Phượng Minh Cửu Thiên” kia, khiến cho nó dần ngấm linh khí, quả thật đã khiến anh mất rất nhiều sức lực.

Nó gần như làm cạn kiệt hoàn toàn bộ linh lực trong cơ thể anh, đó là lý do khiến anh hiện tại mệt mỏi như vậy.

Nhưng kết quả cuối cùng rất tốt, chất lượng của viên đá này tốt hơn viên đá hoa mai trước đó rất nhiều lần. Với nỗ lực của Tô Vũ, nó đã trở thành một pháp khí có linh khí, không chỉ có tác dụng bảo vệ mà còn có tác dụng kéo dài tuổi thọ.