Chương 135

Tiểu Hắc cảm thấy cơ thể mạnh lên, phấn khích chạy tới chạy lui, sau đó xoay người mở đôi mắt to ngây thơ nhìn Cửu Thiên, trong mắt lấp lánh ánh sáng, tràn ngập sự mong chờ.

Nhưng Cửu Thiên lại bịt miệng lọ thuốc lại: “Đan dược không thể sử dụng nhiều, hôm nay đã ăn một viên, mày phải qua một khoảng thời gian nữa mới được sử dụng nữa. Trước tiên tiêu hóa dược liệu còn lại xong rồi tính.”

Tiểu Hắc dường như nghe hiểu lời của Cửu Thiên, thất vọng cúi đầu.

Cửu Thiên cười không ngớt, cứ như này, Tiểu Hắc liệu có phải thật sự sẽ được hắn dùng đan dược nuôi thành một đại thú mạnh mẽ không?

Ha ha, hình như rất có khả năng.

Mang đủ đan dược, bỏ vào bao, Cửu Thiên từ biệt sư phụ bèn rảo bước quay về trong thành phố Long Cửu.

Vừa đi tới cửa nhà họ Cửu thì Cửu Thiên nhìn thấy ba của mình đi qua đi lại ở trước cửa lớn.

Vừa nhìn thấy Cửu Thiên, Cửu Phong lập tức bước nhanh tới, nói: “Cửu Thiên, sự việc làm như nào rồi?”

Cửu Thiên gật đầu nói: “Đan dược đã luyện ra toàn bộ, con mang trở về rồi.”

Cửu Phong cười to nói: “Tốt, mau đi vào. Ông nội của con đợi cả một đêm cũng không ngủ, hôm nay mới sáng sớm thì cử ba đi canh ở cửa.”

Cửu Thiên bỗng bật cười, đi theo Cửu Phong vào nhà, Cửu Phong trước tiên bảo người canh cửa đi thông báo trước, người canh cửa chạy đi, nhanh chóng biến mất.

Còn chưa đi tới hậu viện thì Cửu Thiên đã nhìn thấy ông nội nôn nóng bước nhanh tới.

Túm lấy Cửu Thiên, Cửu Hạo Thiên đè thấp giọng nói: “Cầm đan dược về rồi sao? Có bao nhiêu.”

Cửu Thiên nói: “Hơn 100 viên.”

Thần sắc của Cửu Hạo Thiên lập tức kích động, vỗ liên tiếp ba cái vào vai của Cửu Thiên, mới nói: “Tiên sinh đeo mặt nạ sắt, thật đủ trượng nghĩa.”

Cửu Thiên khẽ gật đầu, anh quả thật đủ ‘trượng nghĩa’. Vì hơn 100 viên đan dược này, anh đã bận rộn một ngày một đêm, đến bây giờ cũng chưa nghỉ ngơi. Đương nhiên, với tố chất thân thể của hắn hiện nay, cho dù thức thêm hai ngày nữa cũng không thành vấn đề.

Cửu Hạo Thiên nhìn trái phải, xác định cả hậu viện không có ai mới nói với Cửu Thiên: “Nào, lấy đan dược ra, ông xem thử là đan dược gì.”

Cửu Thiên từ từ mở cái bao ra, lọ thuốc đập vào mắt khiến Cửu Phong, Cửu Hạo Nhiên đều rất phấn khích.

Mở một chiếc lọ nhỏ ra, lấy đan dược ra xem, Cửu Phong sửng sốt thốt lên: “Đây là, Tụ Lực Đan?”

Cửu Thiên gật đầu nói: “Không sai, chính là Tụ Lực Đan, tổng cộng 125 viên, mỗi lọ 5 viên.”

Cửu Phong tấm tắc khen: “Đồ tốt, thật sự là đồ tốt. Cửu Thiên, Tụ Lực Đan này nhìn trông tốt hơn viên lần trước ba cho con nhiều. Xem ra tiên sinh đeo mặt nạ sắt chắc chắn không chỉ là nhất phẩm, trình độ ít nhất từ nhị phẩm trở lên. Nhà họ Cửu chúng ta, gặp may rồi.”

Cửu Hạo Thiên mỉm cười nói: “Tất cả đều là công lao của Cửu Thiên. Cửu Thiên, bản thân cháu lấy đi một nửa trước, gia tộc có một nửa là đủ rồi.”

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Những Tụ Lực Đan này cháu sử dụng không có tác dụng lớn, mọi người cầm toàn bộ đi.”

Lời này của Cửu Thiên là thật, đan dược mà hắn sử dụng đều là đan dược cực phẩm mà sư phụ Ngô Tân luyện chế cho hắn, so với Tụ Lực Đan không biết tốt hơn bao nhiêu lần. Trừ phi là Tụ Lực Đan do sư phụ Ngô Tân luyện cho hắn, nếu không đã không có tác dụng lớn nữa.