Chương 1679

Tư Mã Ngọc Như bĩu môi: “Em không có chứng cứ, nhưng Sênh Hạ đoạn tuyệt quan hệ với em là sự thật.”

Lục Vinh Hàn xua xua tay: “Em quá không hiểu Sênh Hạ, con bé suốt ngày nói em trọng nam khinh nữ, hơn phân nửa là bởi vì chuyện em lén lút sinh con trai, còn đang tức giận. Hạo Phong đều đã biết rồi, con bé có thể không biết sao?”

Tư Mã Ngọc Như chấn động mạnh, điểm này cô ta lại chưa từng nghĩ tới.

“Tuyệt đối là Hy Nguyệt nói cho nó, nhất định là cô ta nói với Sênh Hạ em trọng nam khinh nữ, nói em không yêu nó, chỉ muốn sinh con trai, cho dù lén lút vụng trộm cũng muốn sinh. Sênh Hạ nghe được những lời này có thể không có ý kiến gì với em hay sao?”

Cô ta còn chưa nói hết câu đã bị Lục Vinh Hàn cắt đứt.

“Em không cần phỏng đoán lung tung, Hy Nguyệt là mợ chủ nhà họ Lục, trừ phi chính tai em nghe thấy và có thể lấy được chứng cứ hữu lực, nếu không đều là phạm vào tội vu khống mợ chủ, sẽ không có ai tin tưởng lời em nói, ngược lại sẽ chỉ trích em đang tạo sóng gió. Hiện giờ em ở trong nhà này đã như đang đi trên băng mỏng, không thể phạm thêm sai lầm nữa.”

Tư Mã Ngọc Như không cam tâm, cô ta còn muốn đem tất cả nước bẩn hất hết lên trên người Hy Nguyệt, để Lục Vinh Hàn căm thù cô ta đến tận xương tủy đây.

“Nếu như Y Hạo Phong kia có nhà họ Y ở phía sau làm chỗ dựa, vậy Hy Nguyệt thì sao? Cô ta có cái gì, còn không phải cũng giống như em sao, đều là xuất thân bình dân, dựa vào cái gì cô ta có thể vững vững vàng vàng ngồi trên vị trí mợ chủ?”

“Anh hùng không bàn xuất thân, tài năng tiếp thị marketing của con bé không phải người bình thường có thể có được. Con bé dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, chỉ vỏn vẹn một thời gian hơn năm năm ngắn ngủi mà có thể phân chia thị trường Bắc Mỹ thành ba phần cùng với những thương hiệu trang sức uy tín lâu đời, em có bản lĩnh này sao?”

Tư Mã Ngọc Như nghẹn họng, trên mặt lúc trắng lúc xanh.

“Cô ta có thể có năng lực gì, theo em thấy trước đó là dựa vào Hứa Nhã Thanh, hiện tại là dựa vào việc lấy Lãnh Phong, lợi dụng năng lực của đàn ông, còn cô ta lại không ai có thể đụng đến.”

Trên mặt Lục Vinh Hàn có chút bất mãn: “Em đang nói gì thế, Hy Nguyệt cũng là con dâu của em, em quở trách nó như thế không khỏi quá mức.”

Tư Mã Ngọc Như không cao hứng chép miệng: “Em không phải là lo lắng cô ta đội nón xanh cho Lãnh Phong, bạn trai trước của cô ta không chết lại biến thành cậu hai nhà họ Tần, hai người luôn cấu kết làm bậy, cẩn thận tình cũ không rủ cũng đến.”

Lục Vinh Hàn sâu kín nhìn cô ta một cái: “Chuyện của Hy Nguyệt em không thể hỏi đến, hiểu chưa?”

Tư Mã Ngọc Như như bị đâm một nhát, hung hăng run rẩy: “Em biết, em là vợ lẽ, người ta là mợ chủ, cho dù thân là trưởng bối em cũng phải đặt người ta lên đầu, cô ta là lớn nhất.”

“Anh không phải có ý này.” Lục Vinh Hàn ôm vai cô ta: “Lúc trước em cũng là người cũ của anh, là sau khi anh kết hôn thì mới cùng anh ở bên nhau, đây không phải là một chuyện vẻ vang. Em cứ động một chút lại đặt từ người cũ ở bên miệng, đây chẳng phải là tự đánh mặt mình hay sao?”

Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như vô thức lệch sang một bên, giống như bị kéo một cái.

“Đang yên đang lành anh sao lại kéo tới chuyện của chúng ta?”

Lục Vinh Hàn lộ ra một chút thê lương, trong lòng không kìm được mà nghĩ đến lời nói của Hứa Kiến Quân.

“Ông nội, ông có biết bố Ma Vương có thời thơ ấu không hề vui vẻ, bố có bóng ma trong lòng, chỉ là bố chưa từng thể hiện ra ngoài mà thôi, chỉ có mẹ con biết được.”

Ông không thể không thừa nhận, vì thỏa mãn dục vọng cá nhân của mình mà sơ ý bỏ qua kết cấu hôn nhân không bình thường này, tạo ra thương tổn đối với trẻ nhỏ.