Sự lựa chọn của Quốc Vương là đúng đắn, dù cho đế quốc Quái Vật có ghét bỏ Nhân ngư tộc đi chăng nữa.

Trước khi cuộc chiến Antaram và Tứ Sát Ma xuất hiện, Nhân ngư tộc luôn lâm vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc.

Thomas cùng một vài nhân ngư khác tuy có sức mạnh to lớn nhưng bộ phận nhân ngư còn lại thì không.

Nhân ngư tộc có diện mạo xinh đẹp, chung thuỷ với bạn đời, di chuyển nhanh nhẹn dưới đáy biển, máu và nước mắt có thể khiến người sử dụng bất tử. Tuy nhiên, bọn họ rất yếu ớt khi đối mặt với những chủng tộc Quái Vật khác.

Thậm chí có vài người nói rằng, nếu Nhân ngư tộc không có Quốc vương và các Trưởng lão là những cường giả, bọn họ đã cùng chung số phận nô lệ giống như Nhân loại.

Mà giờ đây, Nhân loại và Quái vật đang đứng ở thế cân bằng, Nhân ngư tộc thậm chí có mối quan hệ rất tốt với một vài vương quốc của Nhân loại.

Cho nên cư dân Nhân ngư tộc đều rất biết ơn Quốc vương và Antaram.

Khi biết được Quốc Vương có khế ước bạn đời với Antaram, Nhân ngư tộc đều vô cùng mừng rỡ và tự hào.

Dù Antaram đã hi sinh trong trận chiến, thì địa vị của ngài trong lòng Nhân ngư tộc chưa bao giờ thay đổi.

Hôm nay, Quốc vương vừa công bố một sự thật khiến Nhân ngư tộc khiếp sợ.

Antaram đã đầu thai thành nhân ngư Aras, đứa trẻ con lai trước đây bị bọn họ cấm trở về đáy biển cùng với người mẹ Olivia.

Khế ước bạn đời của Quốc Vương đã xác minh điều đó.

Đứa trẻ mang dòng máu Nhân ngư và Báo đen là Antaram đầu thai?

Vừa khiếp sợ vừa hối hận, bọn họ không nghĩ rằng bản thân đã phạm phải sai lầm to lớn như vậy.

Aras chắc chắn rất chán ghét Nhân ngư tộc, đừng nói là trở lại đây sinh sống.

Quốc Vương đã rộng lượng tha thứ cho bọn họ, nhưng họ phải xin lỗi Aras và gia đình của cậu. Cũng không được cưỡng ép cậu ràng buộc với Nhân ngư tộc hay khế ước bạn đời của bản thân Quốc Vương.

Các trưởng lão đã phản đối rất kịch liệt.

"Thưa quốc vương, bạn đời của Nhân ngư tộc chỉ có một. Nếu ngài từ bỏ như vậy thì tương lai của chúng ta sẽ thế nào đây?"

"Xin hãy suy nghĩ lại."

"Chúng ta không thể vụt mất ngài Antaram được! Hiện tại ngài ấy đang mang dòng máu của Nhân ngư tộc!"

Thomas là một quốc vương điềm tĩnh và nhân từ, nhưng hiện tại những yêu cầu lố bịch của trưởng lão khiến hắn nghe không lọt tai nổi.

"Câm miệng."

Thomas nổi cơn thịnh nộ, đáy biển tựa như dậy sóng.

"Nếu các ngươi còn dám có những suy nghĩ tham lam như vậy, đừng nhắc đến tương lai, hiện tại Nhân ngư tộc sẽ chấm dứt bằng tay ta."

Các trưởng lão nhìn thấy cơn thịnh nộ của Thomas liền lập tức im miệng, bọn họ có cho vàng cũng không dám thách thức quyền lực của quốc vương.

Trần Ô Lâm hiển nhiên không biết cậu đã bị nhân ngư tộc toan tính nhắm tới, cảm thấy khung cảnh dưới đáy biển rất đẹp.

"Tảo biển thật ngon! Giá như tẩm thêm gia vị muối ớt thì ngon biết mấy!" Trần Ô Lâm vừa ăn vừa thì thầm.

"Nếu em muốn, tôi có thể giúp em mang tảo biển lên đất liền." giọng nói của Thomas vang vọng sau lưng Trần Ô Lâm.

Trần Ô Lâm thoáng xấu hổ vì để Thomas thấy được bộ dạng ham ăn của mình, vội vàng từ chối "Không cần phiền toái như vậy đâu, tôi chỉ tuỳ ý cảm thán mấy câu mà thôi!"

"Đừng khách sáo như vậy Aras, em xứng đáng nhận được những sự quan tâm và kính trọng từ mọi người, kể cả tôi." Thomas vuốt ve mái tóc của Trần Ô Lâm, đôi mắt tràn ngập sự ôn nhu chết người.

"...cảm ơn." Trần Ô Lâm lí nhí đáp, cậu sắp bị vẻ bề ngoài và phong thái của Thomas mê hoặc rồi.

Thomas dường như nhớ tới điều gì đó, vẻ mặt có chút muộn phiền "Mặc dù thật đáng trách, nhưng tôi buộc phải huỷ hôn ước của em với Miêu tộc. Vì thân phận của em chẳng mấy chốc sẽ được công bố rộng rãi khắp nơi, tôi không cho phép kẻ nào dám ràng buộc hay lợi dụng em được."

Hôn ước của Aras với Demi bị huỷ bỏ?

Trần Ô Lâm kinh ngạc há hốc mồm, cậu không thể tưởng tượng nổi tâm tình lúc này của Demi sẽ ra sao.

Cô ấy sẽ coi cậu là kẻ phản bội chăng?

"Nếu em lo lắng về Demi thì không cần thiết đâu, với thân phận của cô gái đó, cô ta đủ để tự lựa chọn con đường của mình, và cũng sẽ đủ khôn ngoan để biết bản thân đang cạnh tranh với ai." Thomas cười nhẹ, giọng nói ẩn chứa sự mỉa mai và ghen tị khó nói rõ.

"Cạnh tranh?" Trần Ô Lâm khó hiểu hỏi.

"Đây không phải là nói mò, nhưng ắt hẳn vẫn có rất nhiều người muốn theo đuổi em, Aras Antaram." đôi mắt xanh thẳm của Thomas nhìn chằm chằm về phía Trần Ô Lâm "Có khi tên bá tước Gwen cũng như vậy."

"????" từ từ... mấy kẻ có tiếng tăm đó muốn nối lại "tình xưa" với cậu sao?

Đừng quên thân thể này của Aras mới chỉ 13 tuổi thôi đấy nhé?

Trần Ô Lâm chết đi trong lòng một ít, hận không thể rời khỏi thế giới này ngay lập tức.

Aqua ơi Aqua, cậu đang ở đâu vậy? Mau đón tôi rời khỏi đây được không...





Cách đáy biển rất xa, tại một toà lâu đài nguy nga tráng lệ, một người đàn ông trung niên đang lau chùi con dao găm của chính mình.

Gương mặt của ông ta thật phổ thông, tựa như bác hàng xóm hiền lành ở nhà bên mà ta có thể thấy ở bất kỳ đâu trên đại lục.

Ai sẽ ngờ được rằng ông ta là một trong những Tứ Sát Ma.

Viola.

Kẻ ít độ tồn tại nhất trong Tứ Sát Ma, tựa như sát thủ ẩn nấp trong màn đêm.

"Đã gặp mặt rồi sao, Lambry." Viola thì thầm, khoé miệng khẽ nhếch thành một vòng cung tuyệt mỹ.

"Thật xấu xa nha, Lambry. Sao em có thể xoá sạch ký ức và coi như mọi chuyện không hề xảy ra, nếu như vậy thì bọn họ biết làm cách nào đây?"

"Aizz, quả nhiên chỉ còn cách g.iết ch.ết bọn họ để k.ích thích trí nhớ cho em, không thể để em trở thành cỗ máy làm việc cho Đại Hồn Lục được."

Viola rút ra một chiếc vòng cổ màu bạc từ trong túi áo, bên trên chiếc vòng đó khắc những cái tên xa lạ loé lên nhưng màu sắc ánh sáng khác nhau.

Sei. Màu nâu.

Artea. Màu đỏ.

Kuroi. Màu đen.

Gamb. Màu xanh lá.

Quyki. Màu trắng.

Blody. Màu xanh dương.

Siler. Màu vàng.

Và một dòng chữ được khoét rỗng trên chiếc vòng: Will.

Nếu như hệ thống Aqua đang xuất hiện ở nơi này, chắc chắn cậu ta sẽ nhận ra những cái tên đó.

Will- tội phạm cấp SSS, thuộc chi nhánh linh hồn Vô hệ. Kẻ đã sử dụng cấm thuật suýt chút nữa khiến Hồn Lục thế giới sụp đổ.

Hiện tại hắn ta đang lẩn trốn trong vô vàn thế giới giao thoa, nhăm nhe thực hiện mưu đồ của bản thân.

Lặp lại cấm thuật.

- ---

P/s: tham khảo chương 39.