Trần Ô Lâm sau một khoảng thời gian thăm quan dưới đáy biển liền được Thomas đưa trở về biệt thự nhà Minna, dường như ba mẹ của Aras đã được thông báo trước điều đó.

Cha của Aras- Johnthan Minna dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trần Ô Lâm, dường như đã được Thomas kể về việc đầu thai.

Johnthan hiển nhiên sẽ không nghi ngờ lời nói của Thomas, vì khế ước của tộc nhân ngư vô cùng mạnh mẽ và thần kỳ. Chính giữa ông và Olivia cũng có một khế ước linh hồn, nhưng không gắn kết bằng của Quốc vương Thomas.

Đứa con trai đáng thương của ông lại là Antaram từng khiến nhiều quái vật khiếp sợ và kinh hãi, tạo lên bao nhiêu kỳ tích cho nhân loại, chỉ tưởng tượng thôi cũng không thể tin nổi.

Nhưng nó lại là sự thật.

Johnthan không biết nên vui hay buồn nữa đây.

Con của ông sẽ được người khác kính trọng, có được đặc quyền và địa vị nên có của bản thân. Nhưng cuộc sống của Aras sẽ không còn yên ổn nữa.

Rất nhiều gia tộc của đế quốc Quái Vật vẫn còn oán hận Antaram cùng Tứ Sát Ma và chán ghét nhân loại.

Kể cả khi hiện tại Antaram đã đầu thai thành một quái vật, những gia tộc đó sẽ không buông tha.

Chỉ một mình Johnthan thì không thể bảo vệ được Aras, thậm chí toàn bộ gia tộc Báo Đen cũng không thể.

Johnthan chấp nhận huỷ bỏ hôn ước giữa Aras và Demi, một phần do khế ước linh hồn của Thomas, một phần để không ràng buộc Aras vào một gia tộc khác để Aras có thể tới đế quốc nhân loại dễ dàng hơn.

Địa vị của Tứ Sát Ma bây giờ không thể nghi ngờ đã đứng đầu toàn bộ đại lục, có lẽ chỉ bá tước Gwen mới ngang tầm được với bọn họ.

Lý do đơn giản là vì Antaram đã trao đặc quyền được bước vào kết giới của thành phố được thanh kiếm Anh hoa kiếm vũ bảo vệ cho bá tước Gwen. Mục đích của Antaram bây giờ vẫn còn là một ẩn số.

"Aras... con vẫn ổn chứ?" Olivia nhìn con trai của mình với đôi mắt đỏ hoe.

"Mẹ... ba..." Trần Ô Lâm ngượng ngùng lên tiếng, hiếm khi nào cậu lại đối mặt trực diện với ba mẹ của Aras, hiện tại không biết nói câu gì cho bầu không khí bớt xấu hổ.

"Hãy vào bên trong nghỉ ngơi trước, chuyện bàn bạc hãy để sau." Thomas lên tiếng, sau đó nắm tay của Aras thản nhiên bước vào bên trong.

"..." Olivia và Johnthan như chết lặng khi thấy quốc vương của nhân ngư tộc có hành động thân mật với đứa con trai 13 tuổi của mình.

Cảnh tượng này đúng là không thể nhìn thẳng nổi mà.

Không tính tới kiếp trước, hiện tại Aras chỉ mới 13, chênh lệch tuổi tác với Thomas thật sự quá lớn!

Làm bậc cha mẹ, bọn họ không khỏi cảm thấy lo lắng cho tương lai của con trai mình.

Không ít thì nhiều, một vài gia tộc của đế quốc Quái Vật đều đồn đoán rằng Antaram có nợ đào hoa rất nhiều, một trong số đó chính là bá tước Gwen!

Thậm chí những bộ tiểu thuyết yêu hận đan xen của Gwen và Antaram cũng đã được xuất bản rộng rãi trong cộng đồng nghệ thuật.

Nếu không phải vì yêu, tại sao Antaram lại đưa đặc quyền vào kết giới cho một gia tộc quái vật như bá tước Gwen?

Nếu không phải vì yêu, tại sao hiện tại bá tước Gwen vẫn còn độc thân bất chấp những mối hôn sự tốt đẹp và sự thúc giục của hoàng tộc?

Nếu tin tức Antaram đầu thai thành Aras được công khai rộng rãi, đại lục này sẽ rối loạn tới cỡ nào?





Người hầu và quản gia bên trong biệt thự gia tộc Minna đã chuẩn bị những món bánh và trà đắt tiền nhất để chiêu đãi quốc vương Thomas.

Thái độ của Thomas tương đối mềm mỏng, khiến cuộc trò chuyện trở nên thoải mái hơn nhiều.

"Về chuyện đầu thai, ngoài trừ nói cho Nhân ngư tộc và hai người biết, tôi đã thông báo cho Tứ Sát Ma và Hoàng tộc đế quốc Quái Vật." Thomas bình thản lên tiếng, nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp "Tứ Sát Ma đã gửi thư thông báo rằng sẽ gửi sứ giả tới để xác nhận sự thật, còn hoàng tộc vẫn chưa có tin tức gì."

"Mặc dù không muốn, nhưng thần nghĩ Aras sinh sống ở đế quốc Nhân loại sẽ an toàn hơn." Olivia nói lên suy nghĩ của mình.

"Olivia! Aras sinh ra đã là một quái vật, tập tính lẫn thực phẩm đều khác xa nhân loại. Em nghĩ Aras sẽ chịu được áp lực trở thành Antaram sao?" Johnthan không đồng tình đáp.

"Nhưng mà..." Olivia ngập ngừng nhìn Aras lại nhìn Thomas, một phần bà khá do dự và muốn ngăn cách quốc vương với Aras, mặc dù quốc vương là một người thông tuệ và nghiêm minh, nhưng Olivia vẫn cực kỳ e sợ người này.

"Hãy lắng nghe ý kiến của Aras." Thomas ra quyết định.

Trần Ô Lâm bị ba người nhìn chằm chằm không khỏi mất tự nhiên, cậu lắp bắp trả lời "Vẫn... vẫn là để con ở đây thì hơn. Sau này con sẽ ít ra khỏi nhà ngoại trừ đi học."

"Cứ như vậy đi." Thomas gật đầu "Tôi sẽ đợi hồi âm từ hoàng tộc, và đưa cho em vệ sĩ để hộ tống em tới trường. Nếu cảm thấy có gì bất thường hãy sử dụng con ốc này để liên lạc cho tôi."

"Được, cảm ơn." Trần Ô Lâm khẽ mỉm cười, trong lòng có chút mê man bất định.

Không có nhiệm vụ, không có hệ thống, cậu không biết được khi nào bản thân mới có thể rời khỏi đây để trở về thế giới cũ.

Sự cô đơn lạc lõng như vậy khiến cậu cảm thấy mệt mỏi và chán nản lạ thường.