*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Tạ Uẩn Ninh luôn luôn là một cao thủ bổ sung, liền nói tiếp: "Đại khái bạn bè của tôi đều biết đến chuyện tôi chia tay với bạn gái rồi. Gần đây mọi người đặc biệt luôn luôn muốn giới thiệu bạn gái cho tôi rất nhiều."

Lê Lạc gật đầu: Tốt lắm, tốt lắm! Anh được mọi người rất hoan nghênh.

Tạ Uẩn Ninh nhấp môi, mỉm cười một cái, ánh mắt đảo qua, nhân tiện nói một câu vẻ quan tâm: "Còn em, có phải là cũng có người muốn giúp em giới thiệu bạn trai mới hay không vậy?"

Có chứ nhỉ! DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn, Ngày hôm nay ở trên diễn đàn WeChat, Chu Bắc, Chu bát quái, vẫn luôn luôn bấm @ để gọi cô. Chính là bấm @ gọi cô ra để giới thiệu cho cô bạn trai mới. Đương nhiên sau đó Lê Lạc liền thối lui ra khỏi diễn đàn We Chat rồi. Luôn giữ gìn cho mình một phần kiêu ngạo, Lê Lạc lắc đầu nói: "Không có... Gần đây em bận nhiều chuyện, không suy nghĩ đến vấn đề cá nhân."

Tạ Uẩn Ninh chỉ đáp lại cô một tiếng: "Ừ!"

Lê Lạc nhịn không được, hỏi: "Cho nên, gần đây giáo sư lại đang suy nghĩ về vấn đề cá nhân sao?" Nhớ tới lần đầu tiên cô gặp mặt anh, Tạ Uẩn Ninh cũng là khá thân thiết.

"Không phải." Tạ Uẩn Ninh trả lời cô, diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn cúi xuống còn nói: "Chuyện tình cảm bị thất bại một lần, có bài học kinh nghiệm rồi. Cho nên tạm thời tôi không vội, về sau cứ để tùy duyên đi."

Lời này nói, rốt cuộc là muốn làm tổn hại cô, hay là đang oán giận cô đây? Bởi vì cô chính là bài học kinh nghiệm thất bại của anh. Lê Lạc tùy tiện, mượn lời nói của Tạ Uẩn Ninh để nói đáp lại anh: "Thất bại là mẹ của thành công, nói không chừng, tiếp theo đây giáo sư liền thành công rồi."

"Đúng như vậy!" Tạ Uẩn Ninh gật đầu tỏ vẻ đồng tình, "Tôi cũng thế, cũng cho là như vậy. Cho nên lần sau yêu nhất định phải để tâm nhiều hơn một chút để tăng tỷ lệ thành công."

Lê Lạc: "..." Im lặng một hồi lâu, "... diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Em thực lòng chúc giáo sư ngày mai sớm thành công."

"Cảm ơn." Tạ Uẩn Ninh cũng chúc phúc lại cô một câu: "Tôi đây cũng thực lòng chúc em ngày báo thù sớm thành công, hết bận hết chuyện chính sự, để sớm ngày suy nghĩ đến vấn đề cá nhân."

Lê Lạc cong cong đôi môi lên: "Cảm ơn giáo sư."

Thật không nghĩ tới, sau khi Tạ Uẩn Ninh biết được chân tướng rồi, mà anh lại còn có thể nói chuyện cùng cô, thổ lộ tình cảm như vậy. Thực là một bạn trai trước rất có phẩm cách, lại vân đạm phong khinh @MeBau*[email protected]@ (*). Lê Lạc lại liên tục gật đầu hai lần, rất là vui mừng.

(*) Vân đạm phong khinh: thành ngữ. Dịch nghĩa: mây mỏng, gió nhẹ. Thường dùng để chỉ một người có tác phong điềm đạm, nhẹ nhàng.

Sự thật cô thực không hề suy nghĩ gì về vấn đề cá nhân. Cô yêu đương với Tạ Uẩn Ninh vốn chỉ là tận dụng tình huống, không có ở trong kế hoạch ban đầu