*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Phillip vừa mới chữa khỏi cho Mắt To xong, hắn để lại một đống thuốc bôi thuốc uống, đưa hướng dẫn sử dụng cho Búp Bê. Rất đông Noelle vây quanh Mắt To, nhìn tới nhìn lui trên người cậu.

Bởi vì hơi thở của Hồn thú vẫn chưa tan, vì vậy đại bộ phận Noelle chỉ dám đứng đằng xa mà nhìn. Không ai dám nói chuyện, vì vậy mà đột nhiên xung quanh trở nên rất yên lặng.

“Trị, trị được rồi?” Đợi cho đoàn đội Phillip đi xa hẳn, một Noelle tóc màu hồng nhạt nhịn không được nhỏ giọng hỏi bạn học đứng bên cạnh mình.

Tộc Noelle bốn phía vẫn còn đang ngơ ngác nhìn nhau, thậm chí nhiều người còn cho rằng bản thân gặp ảo giác.

Nhưng vết thương nghiêm trọng trên bụng Mắt To đã được băng bó, bên cạnh còn có rất nhiều thuốc. Khuôn mặt càng ngày càng tốt hơn trước của Mắt To cũng là minh chứng tốt nhất. (MTLTH.dđlqđ)

Nhất là các loại thức ăn dinh dưỡng được đặt trên bàn. Những thứ này chỉ ngẫu nhiên mới thấy xuất hiện ở những tinh cầu cao cấp, một phần cơm thôi cũng đã có cái giá người thường không thể tưởng tượng nổi. Không ngờ họ lại có thể thấy được nhiều như vậy.

Vị Hồn thú kia hình như có quen biết với Ngu tổng, đương nhiên với số tiền này với Ngu tổng mà nói thì như muối bỏ biển. Nhưng, nhưng chưa từng có Hồn thú nào sẵn sàng chi nhiều tiền như vậy cho một Noelle, cho dù là Noelle đã được kí kết cũng chưa chắc đã được loại đãi ngộ này.

“Cậu nói không phải tớ nằm mơ đấy chứ? Ngu tổng, Ngu tổng làm sao sẽ dẫn người tới trị thương cho Mắt To? Mắt To quen với Ngu tổng từ khi nào vậy?” Một thanh âm khe khẽ nói.

“Có phải sau này Ngu tổng định kí kết với cậu ta hay không?”

“Nhưng Mắt To không phải là một Noelle lợi hại, khảo hạch quý trước không phải cậu ta còn không lên nổi cấp B hay sao? Lần này chính là lần khảo hạch cuối cùng của cậu ta đó!”

“Không phải nghe nói còn bị hủy tư cách dự thi hay sao? Vậy thì cậu ta vẫn chỉ là một Noelle cấp C thôi. Huống chi cho dù có kí khế ước thật cũng đâu có khả năng được chăm sóc kĩ càng như vậy chứ.”

Mấy phút sau, trong đám người có người chỉ vào tiểu Ải tử: “Tớ nói không phải kia là Noelle mà Ngu tổng kí đó chứ?”

“Cái gì?” Người có tóc màu hồng nhạt khẽ hô: “Thật sao?”

Người chỉ tiểu Ải tử gật đầu: “Tớ nhớ rõ ràng cậu ta kêu lên, sau đó Da Đen mới chạy ra ngoài mà.”

Mấy người hai mặt nhìn nhau một lúc: “Chẳng lẽ chính cậu ta gọi Ngu tổng tới?”

“Không, không thể nào….” Một người do dự phủ định: “Ngu, Ngu tổng không phải rất ghét cậu ta hay sao?”

“ Đúng vậy, tớ cũng nghĩ Ngu tổng ghét cậu ta nhất, cũng chỉ là bình hoa mà thôi…”

“Này, đừng có ầm ĩ nữa được không?” Da Đen bực dọc cắt ngang lời bàn tán của họ,