Trì Noãn Noãn và Yến Bạch rời đi chưa được nửa tiếng nhưng diễn đàn của trường Đại học Q đã trở nên phổ biến với một bài đăng. 

【Sốc! Giáo sư Trì có bạn trai! Bạn trai còn là người đó!】

Bởi vì gần đây giáo sư Trì đến trường Đại học Q đứng lớp thay nên ba chữ “Giáo sư Trì” vẫn luôn nổi như cồn trên diễn đàn, huống chi lần này còn có thêm hai chữ bạn trai, mà còn là bạn trai của giáo sư Trì, vì vậy bài đăng nhanh chóng bay lên đầu trang chủ!

Thời gian mới được nửa tiếng nhưng số lượng bình luận đã vượt qua năm nghìn —

【???】

【Có ảo ma canada quá không vậy? Rõ ràng lúc này giáo sư Trì đang ở bên cạnh tui!】

【Chồng tui mới giao cho tui bài tập trọng tâm trong kỳ thi, đừng có cue bậy bạ!】

Có hàng trăm bình luận như thế này, nguyên nhân là vì chủ bài viết không kèm theo bất kỳ bằng chứng nào, mọi người đều cho rằng lại có người giật tít ké fame nhân vật hot của trường Đại học Q, vì vậy các bình luận bên dưới về cơ bản đều là đùa bỡn.

Cho đến khi chủ bài viết xuất hiện trở lại, lần này, chủ nhà đã thả liên tục một vài bức ảnh.

Trong ảnh là một nam một nữ, người phụ nữ đeo kính có dây bạc, dáng người cao gầy mảnh mai, cô mặc áo khoác màu xanh lục đậm, mái tóc buộc cao hơi lỏng lẻo, một vẻ đẹp hờ hững.

Chiều cao của người đàn ông bên cạnh trông như 1m9, vai rộng eo hẹp, áo sơ mi trắng vô cùng đơn giản nhưng khi khoác lên người anh lại toát ra hương vị cấm dục.

Ảnh chụp chỉ có sườn mặt, không khó để nhìn ra gương mặt xuất sắc của người đàn ông, chỉ cần khuôn cằm kia là có thể bỏ xa “tiểu thịt tươi” mười tám con phố.

Nhưng điều quan trọng nhất là! Hai người họ nắm tay! Mà còn là mười ngón tay đan vào nhau!

Bằng chứng này quả thật không thể chối cãi!

Trong nháy mắt, nước mắt của nam nữ sinh như muốn nhấn chìm cả bài viết. Sau khi mọi người khóc lóc ầm ĩ thì bắt đầu thảo luận về người đàn ông trong bức ảnh —

【Tui là người có sao nói vậy, người đàn ông này đẹp trai quá à】

【Nói một câu trai tài gái sắc cũng không quá đâu ha】

【Hai người này từ chiều cao đến nhan sắc đều siêu xứng đôi luôn í huhuhu, tui rõ ràng là fan bạn gái của giáo sư Trì, nhưng tại sao hiện tại lại muốn chèo thuyền giáo sư Trì và bạn trai của cô ấy nhở】

【Đcm!! Đcm!! Tui gặp anh này rồi nè! Mấy lần giáo sư Trì đứng lớp thì ảnh đều ngồi ở sau lưng tui với nhỏ bạn của tui! Bởi vì chiếc nhan sắc đỉnh cao này mà lúc đó bọn tui còn muốn xin Wechat của ảnh đó huhuhu】

【Aaaaaaa anh ấy cũng từng ngồi cạnh tui nè! Tui còn nói tại sao giáo sư Trì cứ lâu lâu là nhìn tui! Ra là đang nhìn người đàn ông của mình! Huhuhu ngọt muốn khóc!】

【Ê không liên quan lắm nhưng mà, sau khi quan sát kỹ lưỡng, anh chàng này nguc nở eo hẹp, giáo sư Trì sẽ rất hạnh phúc đây, mọi người hiểu mà [đầu chó]】

【Thím lầu trên tà dâm quá nha, lúc nãy tui có phóng to bức ảnh ra, thấy vành tai của anh ấy có nốt ruồi! Nghe nói đàn ông có nốt ruồi ở chỗ đó thì khá mạnh ở phương diện kia, quí zị hiểu mà hí hí hí hí hí hí】

Cũng vì hai bình luận sau cùng mà tiêu điểm chú ý dần lệch hướng, nhưng rất nhanh sau đó, bởi vì tiêu chuẩn cộng động mà bài viết bị quản trị viên gỡ bỏ.

Sinh viên của trường khác nghe nói giáo sư Trì có bạn trai nên mò qua hóng chuyện, kết quả là hóng không khí: “?”

Diễn đàn đang vô cùng náo nhiệt, nhưng chính bản thân Trì Noãn Noãn lại không hề hay biết.

Thấy Yến Bạch dừng xe trước một cửa hàng tiện lợi, cô khó hiểu, “Có gì muốn mua sao?”

Yến Bạch cởi dây an toàn, “Ừ, em đợi anh một chút, nhanh thôi.”

Anh nói xong liền xuống xe.

Trì Noãn Noãn nghi hoặc, cô cúi đầu trả lời WeChat của Lâm Hạ Chí.

Gần đây Lâm Hạ Chí bận rất nhiều việc, vì vậy họ đã không gặp nhau trong một thời gian. Nhưng bạn thân chính là như thế, cho dù mười ngày nửa tháng không gửi tin nhắn hay không gặp nhau thì tình bạn cũng sẽ không phai nhạt.

Về phía Lâm thị, Lâm Hạ Chí đã chính thức ngồi vào vị trí Tổng giám đốc của Công ty Thời trang Lâm thị, bước tiếp theo, cô ấy sẽ lấy lại ngành công nghiệp giải trí từ tay Lâm Kiệt.

Ba ngành công nghiệp dưới trướng Lâm thị, một là phục vụ, là ngành công nghiệp chính của Lâm thị, hai là ngành thời trang mới được triển khai trong vài năm trước, còn về ngành công nghiệp giải trí, mặc dù Lâm thị có địa vị nhưng cũng không vững chắc, bởi vì ngay từ đầu ba Lâm đã giao sản nghiệp trong giới giải trí cho Lâm Kiệt, cũng ngầm cho anh ta tùy tiện chơi đùa.

Chẳng qua là Lâm Kiệt cũng có chút bản lĩnh, thật sự đã tạo ra được một vài thành tích, nhưng cũng chính vì một vài thành tích này mà đắc ý, bắt đầu dòm ngó lãnh thổ của Lâm Hạ Chí.

Nhưng Lâm Hạ Chí khác Lâm Kiệt ở chỗ là, cô ấy đi từ vị trí thấp nhất trong Công ty Thời trang Lâm thị, từng bước từng bước leo lên vị trí hiện tại. Lâm Kiệt vẫn luôn muốn giành lấy miếng bánh thơm ngon với Lâm Hạ Chí, nhưng từ trước đến nay cũng chưa từng đạt được, ngay cả Khương Thịnh được cài đến nằm vùng cũng sớm bị Lâm Hạ Chí phát hiện, hơn nữa còn bị lợi dụng đánh lạc hướng,

Vừa khéo nhắc đến chuyện này, Trì Noãn Noãn đề cập đến Khương Thịnh.

Lâm Hạ Chí ở đầu bên kia đang soạn tin nhắn, Trì Noãn Noãn thoáng thấy Yến Bạch đang xách túi ni lông đi về phía chiếc xe, khóe môi vô thức cong lên.

Vừa cúi đầu thì nhìn thấy Lâm Hạ Chí đã trả lời mình.

【Đang ở nhà tớ.】

Trì Noãn Noãn sửng sốt trong giây lát, đôi mắt mang theo vài phần bất đắc dĩ.

Trên thực tế, Lâm Hạ Chí cũng không phát hiện ra mình đối xử với Khương Thịnh có bao nhiều đặc biệt. 

Nếu đổi lại là người khác, dám xuất hiện bên cạnh cô ấy với mục đích như vậy thì đã sớm bị cô ấy xử lý, nhưng từ lúc bắt đầu, cô ấy lại tiếp tục qua lại với Khương Thịnh.

Trì Noãn Noãn giật giật ngón tay, cô trả lời:【Cậu thu nhận cậu ta?】

Lần này, người bên kia lại trả lời rất nhanh:【Ừ, coi như là nuôi thú cưng】

Trì Noãn Noãn:【…】

Lâm Hạ Chí:【Cậu ta rất ngoan…】

Trì Noãn Noãn:【Ừ, cậu chú ý đúng mực, cần gì thì cứ liên lạc với mình】

Lâm Hạ Chí:【Được】

Cửa xe vang lên tiếng động, Trì Noãn Noãn đặt điện thoại xuống.

Yến Bạch nhét một túi thức ăn lớn vào trong lòng cô, “Vốn dĩ chỉ định mua sữa chua, nào ngờ mua nhiều như vậy, em cứ ăn ở trong xe đi.”

Trì Noãn Noãn mở túi ni lông ra, thấy bên trong ngoại trừ sữa chua vị dứa thì các món ăn vặt khác về cơ bản đều là hương vị mà cô thường ăn.

Làm sao anh biết?

Đáy lòng của Trì Noãn Noãn xuất hiện một tia nghi ngờ, nhưng chẳng mấy chốc, những nghi ngờ đó đã bị sự ngọt ngào không biết tên thế chỗ.

Cô uống trước một túi sữa chua, sau đó xé một gói khoai tây chiên, đang định ăn, nhưng nhớ ra đang ở trong xe của anh, nếu ăn mà rơi vụn bánh sẽ không hay.

Yến Bạch ngồi ở ghế lái nhìn thoáng qua, thấy cô gái nhỏ nhíu mày cầm miếng khoai tây chiên, không khỏi cười khẽ, “Ăn đi, anh không ngại, nếu bẩn thì dọn dẹp một chút là được.”

Một tiếng “rắc” vang lên, Trì Noãn Noãn ăn một miếng.

Ừm, hương vị mù tạt thật sự rất ngon!

Sau khi nhai đến giữa khoang miệng, cô lại mở một túi sữa chua.

Lúc này, Yến Bạch ở bên cạnh hỏi cô, “Có phải sữa chua ngon hơn cà phê không?”

Nhớ đến dáng vẻ mà hotboy kia tặng cà phê cho cô lúc nãy, trong lòng anh rất không thoải mái.

Trái lại, Trì Noãn Noãn không nghĩ nhiều đến thế, cô gật đầu.

Lông mày của Yến Bạch giãn ra, ý cười trong đôi mắt càng đậm hơn.

Anh nhàn rỗi nhìn người con gái ở bên cạnh vừa ăn khoai tây chiên vừa bắt đầu nhấn vào email, mấy lời “Anh cũng muốn ăn” xoay vòng ở bên miệng nửa ngày trời, nhưng cuối cùng vẫn là từ bỏ. 

Cố quá thành quá cố.

Anh nghĩ thầm.

Sau khi đưa người đến phòng thí nghiệm, Yến Bạch đã quay trở lại công ty, trước khi đi, Trì Noãn Noãn đã gọi giật anh lại.

“Hửm?”

Trì Noãn Noãn nhìn thông tin chuyển đến trong email, hỏi anh, “Tối nay anh rảnh không?”

Trong nháy mắt, Yến Bạch như ngừng thở, trái tim trong lồng ngực cũng sắp nhảy ra ngoài.

Đôi mắt đào hoa đen nhánh của người đàn ông sáng lấp lánh, ngay cả đuôi mắt cũng nhiễm một chút sắc hồng, Trì Noãn Noãn bị sắc đẹp hạ gục, hô hấp cũng theo đó mà đông cứng lại.

“Có! Có thời gian!” Yến Bạch gần như là gấp đến độ không đợi nổi, sau đó căng thẳng chờ đợi những lời tiếp theo của cô.

Trì Noãn Noãn không hiểu tại sao cảm xúc của anh lại kích động như vậy, cô nâng mắt kính, “Ừm, vậy tối nay anh đến phòng thí nghiệm chút đi.”

Yến Bạch: “!”

Trước khi lý trí có thể đuổi kịp thì Yến Bạch đã buột miệng thốt ra một câu, “Chỉ có hai chúng ta thôi sao?”

Tuy rằng Trì Noãn Noãn không hiểu lắm, hơn nữa còn là một cô gái thẳng tính và chậm chạp trong chuyện tình cảm, nhưng cô cũng nghe ra một chút mùi vị khác thường từ những lời này, nhưng rất nhanh sau đó, Yến Bạch liền ý thức được mình thất thố.

“Xin lỗi, anh không có ý gì khác, anh…” Yến Bạch hận bản thân nhanh mồm nhanh miệng.

Trên thực tế, bình thường ở nhà thì bọn họ cũng sẽ đơn độc ở cạnh nhau, nhưng đa số đều là ở nhà anh, cô chưa bao giờ để anh bước vào lĩnh vực của mình, vì vậy khi nghe cô nói có thể đến phòng thí nghiệm, phản ứng của anh mới quá khích như vậy.

Nhìn thấy khuôn mặt nhanh chóng đỏ lên của Yến Bạch, Trì Noãn Noãn đè nén cảm giác tiếc nuối xuống đáy lòng, nói với anh, “Ừ, chỉ có hai chúng ta. Còn để làm gì thì anh đến rồi sẽ biết.”

Dù sao khi nghe thấy những lời hơi ái muội của anh thì trong lòng cô ít nhiều gì cũng có chút phấn khích không thể giải thích được…

Yến Bạch không khỏi nghĩ ngợi.

Hai người hẹn nhau thời gian liền tách ra.

Buổi chiều, Yến Bạch phải đi bàn bạc hợp đồng với đối tác, anh vẫn đưa Triệu Trạch Sinh đi cùng như bao lần.

Triệu Trạch Sinh bận rộn cả buổi sáng, đến trưa còn phải chỉnh sửa hợp đồng, căn bản là không có thời gian để ăn uống gì đó.

Lúc này, anh ta ngồi ở ghế phụ trên xe của Yến Bạch, một tay cầm cà phê, tay còn lại cầm bánh crepe nhân thịt.

Biết rõ Yến Bạch cấm người khác ăn bất cứ thứ gì trong xe của mình, Triệu Trạch Sinh liền giơ tay đầu hàng, bắt đầu giải thích, “Từ sáng đến giờ tớ chưa ăn cái gì vào bụng, bây giờ còn phải vội vàng đi ký hợp đồng với cậu, sếp Yến à, anh nhìn xem em vì công ty mà chịu thương chịu khó, hôm nay cho phép kẻ thấp hèn này ăn ở trên xe của anh nhé, anh nói có được không?”

Khi Yến Bạch ngửi thấy mùi đồ ăn mà Triệu Trạch Sinh mang lên xe, anh đã nhíu mày, cho dù nghe thấy Triệu Trạch Sinh nói nhăng nói cuội thì cũng không nể tình: “Xuống xe, ăn xong rồi lên.”

Triệu Trạch Sinh: “…”

Triệu Trạch Sinh có thể làm gì đây? Anh ta chỉ có thể xuống xe mà ăn, trước khi ra khỏi xe, anh ta còn nghe thấy ông chủ khốn nạn nói với mình: “Năm phút.”

Triệu Trạch Sinh: “…”

Fu ck you!

Ba phút sau, Triệu Trạch Sinh ợ một tiếng rồi lên xe.

Yến Bạch lái xe với vẻ mặt vô cảm, Triệu Trạch Sinh vuốt bụng, sau khi tiêu hóa bớt mới bắt đầu thảo luận chuyện ký hợp đồng lần này, nói mãi nói mãi, âm thanh của Triệu Trạch Sinh càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng mơ hồ.

Yến Bạch: “?”

Trùng hợp có đèn đỏ, anh quay đầu nhìn sang, thấy Triệu Trạch Sinh dùng đầu ngón trỏ và ngón cái nhặt vụn khoai tây chiên rồi đưa lên mũi ngửi, sau đó lập tức đưa đến trước mặt Yến Bạch với vẻ mặt “Khá lắm, bị bắt quả tang rồi nhé”, dáng vẻ tức giận trông như bà vợ phát hiện ông chồng nhà mình đi ngoại tình, “Không phải không thể ăn trên xe của cậu sao? Cái này ở đâu ra??”

Kết quả là, nghe thấy Yến Bạch thản nhiên nói với anh ta, “Ờ, là người tớ thích đã ăn nó đấy.” Cuối cùng, nhướng mày nhìn anh ta, “Hình như cậu khá khó chịu?”

Mấy chữ “người tớ thích” giống như búa tạ bổ thẳng vào đầu Triệu Trạch Sinh, khiến anh ta không tài nào thở nổi.

Sau khi Triệu Trạch Sinh lấy lại tinh thần, khuôn miệng đã vì sợ hãi mà há to đến mức có thể nhét đủ một quả trứng gà!

Quả nhiên! Phim thần tượng và tiểu thuyết lãng mạn của em gái không làm anh ta thất vọng! Một khi đàn ông đối mặt với người mình thích thì mọi quy tắc đều là vô nghĩa!

Yến Bạch không quan tâm anh ta đang suy diễn cái gì trong đầu, đối mặt với sự truy hỏi của Triệu Trạch Sinh, anh cũng không tiết lộ quá nhiều.

Trước khi cô xác định rõ tình cảm của mình, anh không muốn nói lung tung về tên tuổi của cô, như vậy không tốt.

Việc bàn bạc hợp đồng vào buổi chiều rất suôn sẻ, không chỉ suôn sẻ mà tốc độ còn nhanh hơn trước rất nhiều.

Ngay cả Triệu Trạch Sinh cũng phát hiện ra sự khác thường của Yến Bạch trong ngày hôm nay.

“Gấp như vậy, là trong nhà có chuyện gì à?” Triệu Trạch Sinh há hốc mồm, mới có một tiếng mà đã đàm phán xong một dự án lớn như vậy, thật sự là vượt quá sự mong đợi của anh ta, anh ta còn cho rằng sẽ thương lượng đến tận trưa, nói không chừng là còn phải ra ngoài ăn một bữa với đối phương.

Nào ngờ, Yến Bạch hôm nay còn trâu bò hơn ngày thường, khí thế hoàn toàn mạnh mẽ, thủ đoạn cũng cao thâm hơn xưa, nhanh chóng khiến đối phương ký hợp đồng.

Đỉnh vãi!

Anh ta còn tưởng rằng con trai của anh trai Yến Bạch xảy ra chuyện gì nên anh mới về gấp như vậy, kết quả là nghe thấy Yến Bạch vừa cười vừa nói với anh ta: “Không, là vội nấu cơm để theo đuổi bạn gái.”

Triệu Trạch Sinh: “?”

Triệu Trạch Sinh: “…”

Cái đệch! Lão Bạch à Lão Bạch, cậu biến thành kẻ “vì yêu cứ đâm đầu” từ khi nào vậy?

Mấy tên si tình thật sự quá đáng sợ!

Bên này, Yến Bạch trở về nhà làm cơm tối và để lại một phần cho Chung Tử Lăng, tất cả phần còn lại đã chuẩn bị xong xuôi, thấy cũng sắp đến giờ nên liền mang chúng đến phòng thí nghiệm.

Sau khi đến bên dưới phòng thí nghiệm, bầu trời bên ngoài đã tối đen.

Cả tòa nhà Công nghệ Tương lai chỉ có một tầng là sáng đèn, những tầng khác đều đen như mực.

Yến Bạch cúi đầu gọi điện thoại cho Trì Noãn Noãn.

Người bên kia nhận rất nhanh.

Không đợi anh mở miệng, người nọ đã nói, “Anh đến rồi sao? Để em xuống đón.”

——————

Tác giả có điều muốn nói:

Sếp Yến: Xâm nhập vào lãnh thổ của em ấy [Vui vẻ.jpg]

——————