Chương 231:

 

Tàng Địch An không còn cách nào, đành phải phân phó viện phó Tuần nói: “Cứ nói trước mặt cục trưởng Vệ đi.”

 

Viện phó Tuần lộ vẻ mặt khó khăn: “Vệ phu nhân chính là dạ dày… ung thư dạ dày…”

 

“Ung thư dạ dày?”

 

Thân thể làm bằng sắt của Vệ Công Huân đột nhiên run lên, nắm chặt tay run rẩy không ngừng, trong lòng sợ hãi không thôi, bệnh nan y?

 

Vệ Công Huân ở cảnh giới thiết diện vô tình cùng kiên cường cứng cỏi, cơ hô không có sự tình gì có thê đả động đến ông.

 

Nhưng lúc này nghe được người vợ mình âu yếm bị ung thư, ông giống như bị đập một búa thật mạnh, đại não trống rỗng, trong nháy mắt hốc mắt ẩm ướt.

 

“Không thể nào!”

 

Vệ Tuyết Ngưng đột nhiên đứng lên, sắc mặt trắng bệch, trong hai tròng mắt linh động lúc này đong đầy nước mắt.

 

“Cục trưởng Vệ đừng gấp, có lẽ kết quả kiểm tra xảy ra sai lầm, tôi liền bảo viện phó đi xác minh lại một lần.” Tàng Địch An cũng đầy mặt khổ sở. Mình vừa cam đoan nói với Vệ Công Huân rằng phu nhân của ông ta ở bệnh viện của mình sẽ không có bất cứ vấn đề gì, kết quả liền chẩn ra một cái bệnh bắt trị.

 

“Viện trưởng, kết quả không sai, nhưng cũng may là ung thư dạ dày giai đoạn đầu, vẫn ở trong phạm vi khống chế được.” Viện phó Tuần vội vàng bổ sung nói.

 

“Ai nha, là giai đoạn đầu à, vì sao lúc đầu ông không nói sớm, làm người ta sợ bóng sợ gió một hồi!”

 

Tàng Địch An vừa nghe chỉ là giai đoạn đầu, trên mặt lập tức vui vẻ. Trước đây ông ta ở tổ chức y tế chăm sóc sức khỏe Stein đã từng thấy qua rất nhiều ví dụ về bệnh ung thư giai đoạn đầu có thể hồi phục.

 

“Viện trưởng Tàng, ông là nói vợ tôi còn có thể cứu chữa?” Vệ Công Huân sắt mặt run lên, vội vàng hỏi.

 

Vệ Tuyết Ngưng cũng là sửng sốt, vẻ mặt tò mò nhìn về phía Tàng Địch An.

 

“Đương nhiên, cục trưởng Vệ, vừa rồi không phải tôi đã đảm bảo với ngài sao. Chị dâu chỉ cần kiên trì ở bệnh viện nhân dân Thanh Hải của tôi làm trị liệu, tôi dám cam đoan tuyệt đối bảo đảm chị dâu bình yên vô sự!”

 

Tàng Địch An lấy lại khí thế vừa rồi, dùng sức vỗ vỗ ngực.

 

Sau lưng dựa vào cây đại thụ hiệp hội Y tế Châu Mỹ, ông ta xác thật có lòng tin có thể đem bà xã của Vệ Công Huân chữa khỏi.

 

“Viện trưởng Tàng, vậy bệnh này của vợ tôi cụ thể phải trị liệu thế nào?” Vệ Công Huân vội vàng hỏi.

 

Ông cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi bị người ta nói vài lời hay là có thể lừa gạt. Loại bệnh này lại không phải Tàng Địch An nói vài câu cam đoan là có thể chữa khỏi, ông tự nhiên là phải hỏi cho rõ ràng.

 

“Tuy rằng tôi chủ yếu về mảng tim mạch, nhưng là ở phương diện ung thư cũng có nghiên cứu nhất định, để tôi phân tích cho ngài một chút.”

 

Tàng Địch An vừa nghe Vệ Công Huân nói lời này chính là không tin được mình, vội vàng tiếp nhận báo cáo kiểm tra từ tay viện phó Tuần, đưa đến trước mặt Vệ Công Huân cùng Vệ Tuyết Ngưng.

 

“Cục trưởng Vệ ngài xem, đây là kết quả nội soi dạ dày và kiểm tra tổ chức sinh thiết nguyên nhân bệnh lý. Có thể chẩn đoán là tình trạng của chị dâu là ung thư dạ dày giai đoạn đầu, có thể sử dụng phương pháp nội soi D1 để chữa trị triệt để. Về phương diện kỹ thuật này thì bệnh viện chúng tôi đứng đâu cả nước, cục trưởng Vệ cứ yên tâm.”

 

Tàng Địch An một bên phân tích một bên an ủi Vệ Công Huân.

 

Vệ Công Huân nghe ông ta nói đạo lý rõ ràng, không giống như là nói lung tung, lúc này mới không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Xem ra viện trưởng mới tới này rất có bản lĩnh, đối với ông ta có chút khâm phục.

 

“Tôi nghe nói phẫu thuật đảm bảo sống sót là trong vòng vài năm? Có phải còn có khả năng tái phát hay không?”

 

Lúc này Vệ Tuyết Ngưng nhịn không được xen mồm hỏi một câu. Cô nhớ rõ trước đây ở trên mạng có nhìn thấy tin tức liên quan đến ung thư dạ dày, nói rằng người bệnh ở giai đoạn đầu trong vòng 5 năm có khả năng sống tới 80 đến 90%, nhưng lại không nhắc tới sau 5 năm có tái phát hay không.

 

Phải biết rằng mẹ cô hiện tại còn chưa tới 50 tuổi, nếu chỉ có thể sống thêm 5 năm, vậy cùng với không phẫu thuật có gì khác nhau?

 

“Cháu gái, cái này à, tùy người mà tình trạng sẽ không giống nhau. Hiện giờ trình độ chữa bệnh trên thế giới còn chưa đạt tới 100%. Cho dù là phẫu thuật gì thì đều có nguy hiểm, ngay cả viêm ruột thừa cũng có thể chết người.”

 

Tàng Địch An kiên nhẫn cười nói.

 

“Viện trưởng Tàng, còn có phương pháp nào tốt hơn hay không, nếu ông có thể chữa khỏi cho vợ tôi, Vệ Công Huân tôi nhất định sẽ vĩnh viễn ghi nhớ ân tình này.” Vệ Công Huân có chút nôn nóng hỏi. Tuy rằng phẫu thuật này tỷ lệ thành công rất cao, nhưng ông vẫn không yên tâm.

 

“Có thì cũng có, Hiệp hội y tế Châu Mỹ bên kia có có nghiên cứu phát minh ra một loại thuốc kháng ung thư kiểu mới, có hiệu quả ức chế tế bào ung thư sinh trưởng, bảo đảm tỷ lệ sống sót của người bệnh, đặc biệt là người bệnh ung thư giai đoạn đầu thì càng hữu hiệu.”

 

Tàng Địch An gật gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ tự hào: “Với quan hệ của tôi, muốn lấy nó từ chỗ bọn họ thì không thành vấn đề.”

 

Kỳ thực thuốc đó ở tổ chức y tế chăm sóc sức khỏe Stein được bán công khai, nhưng vì để khoe ra năng lực của mình, ông ta cố ý biểu hiện ra rằng thuốc đó rất khó lấy.

 

“Vậy cảm ơn viện trưởng!”

 

Vệ Công Huân vô cùng hưng phấn: “Làm phiền viện trưởng bây giờ liền giúp đỡ liên hệ mua nó!”

 

“Cục trưởng Vệ, không dối gạt ông, thuốc này tuy rằng hữu hiệu nhưng lại yêu cầu uống trong thời gian cực dài.

 

Một khi uống thì không thể dừng, nếu không người bệnh sẽ nhanh chóng chuyển biến xấu. Đến lúc đó có là thần tiên cũng không cứu được.”