*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Xám

Thời gian của Diêu Hữu Thiên đã trống ra nhiều, nhưng không được rảnh.

Vào lúc này cô chính thức hạ quyết tâm, trở thành người phụ trách của chi nhánh AOS Trung Quốc.

Cố Thừa Diệu không phản đối quyết định của cô, Diêu Hữu Thiên có thể sống lại lần nữa, mà hơn nữa còn cho anh một niềm vui bất ngờ lớn như vậy.

Cho dù cô thật sự muốn trói dây lưng quần của cô lên người mình cũng sẽ nhịn, bắt mình cho cô tự do lớn nhất.

Mà cô có thể đồng ý làm người phụ trách chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn AOS, không ai vui hơn Jessie được.

Bởi vì cứ như vậy, cậu ta không cần về nước Anh nữa, có thể tiếp tục ở tại nơi người đẹp nhan nhản này rồi.

......................................................

Có lẽ là trải qua bốn năm chia xa, cũng có lẽ là vì sự tồn tại của Tiểu Phàm Phàm.

Diêu Hữu Thiên không tiếp tục chiến tranh lạnh với Cố Thừa Diệu nữa.

Thỉnh thoảng nghĩ đến những đau khổ năm xưa, sức khỏe yếu ớt như thủy tinh của Tiểu Phàm Phàm, cô vẫn sẽ đau lòng, chua xót.

Nhưng sẽ không trách Cố Thừa Diệu.

,

Ý trời trêu người. Quay một vòng, cô nghĩ, cô nên cho anh một cơ hội, cũng cho mình một cơ hội.

Quan trọng hơn là, Phàm Phàm, cần tình yêu của mẹ, cũng cần tình thương của cha. Triệu Bách Xuyên có đối xử với Phàm Phàm tốt hơn, cuối cùng vẫn không phải là ba ruột của bé.

Cô không muốn để Tiểu Phàm lớn lên, lại có tiếc nuối.

Mà biểu hiện mấy ngày nay của Cố Thừa Diệu, khiến cô ít nhiều gì cũng an tâm.

Bây giờ Cố Thừa Diệu rất "nghe lời". Cả nghe lời với cô, và Tiểu Phàm Phàm.

,

Ngoài thời gian đi làm, anh không đi đâu hết. Những cuộc tụ tập thỉnh thoảng của đám bạn từ nhỏ, nhất định sẽ đưa cô đi.

Có điều phần lớn thời gian, anh dùng để ở bên Tiểu Phàm Phàm. Còn bởi vì muốn cướp người với Kiều Tâm Uyển.

Anh nỗ lực muốn tiến triển tình cảm giữa mình và con trai.

Theo như Diêu Hữu Thiên thấy, cảm động ở trong lòng, nmawjc dù Tiểu Phàm Phàm vẫn chưa chịu mở miệng gọi anh là ba.

Nhưng rõ ràng đã bắt đầu tiếp nhận anh hơn.

,

Như vậy đã đủ rồi.

Tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt hơn.

Diêu Hữu Quốc đã đưa Phương Giai Kỳ quay về thành phố Y, thỉnh thoảng bay đến Bắc Đô một lần, thăm ba mẹ và mẹ con Diêu Hữu Thiên.

Diêu Đại Phát và Tuyên Tĩnh Ngôn lại ở lại Bắc Đô, bốn năm không sống bên cạnh con gái của mình, bọn họ đều muốn bổ sung vào khoảng trống nhiều một chút.

Cho nên Diêu Hữu Thiên ngoài bận công việc ra, thời gian thật sự sắp xếp rất kín.

Không chỉ là người nhà họ Cố, người nhà họ Diêu, còn phải chơi với con trai.

....................................................................................

Trong phòng bao bài trí tao nhã.

Lý Khả Nghi nhìn thhaays Diêu Hữu Thiên đi vào cửa, khi phát hiện sau lưng cô không có bóng dáng nhỏ bé của Tiểu Phàm Phàm, khóe môi lập tức trễ xuống: “Thiên Thiên. Tiểu vương tử nhà cậu đâu?”

“Mẹ chồng mình đưa đi rồi.” Diêu Hữu Thiên cũng có chút bất đắc dĩ: “Mình vừa tan học đã đi đón, có điều mẹ chồng mình đã đón đi rồi.”

Kiều Tâm Uyển rất cưng đứa cháu này, thời gian sau khi tan học của Tiểu Phàm Phàm, hoàn toàn bị Kiều Tâm Uyển "bá chiếm".

“Rầu thật.” Lý Khả Nghi