Chương 1692

Bả vai của Lục Vinh Hàn mạnh mẽ rung động, dường như thể bị một nghìn cái gậy đánh vào.

“Tại vì sao chứ? Ba mươi năm trước mẹ muốn con lựa chọn, ba mươi năm sau mẹ vẫn muốn con lựa chọn. Dù cho con không thích cô ấy, kiêng dè cô ấy, chỉ cần không phải là người chấp chưởng của nhà họ Lục, cô ấy chắc chắn không thể có bất kỳ uy hiếp gì với nhà họ Lục nữa cả, mẹ không thể thành toàn cho chúng con hay sao?”

“Người đàn bà này vĩnh viễn không thể trở thành con dâu nhà họ Lục được.” Bà cục Lục từng từ từng chữ nói rõ ràng qua kẽ răng.

Lục Vinh Hàn cúi thấp đầu rơi vào trầm tư thống khổ giãy dụa.

Ông muốn Tư Mã Ngọc Như trở thành vợ hợp pháp của mình, nhưng không muốn bị trục xuất khỏi gia tộc. Nơi đây vẫn luôn là nhà của ông là cội nguồn của ông.

Đôi mắt thâm trầm của bà cụ Lục dưới ánh đèn sáng lên một chút: “Thời gian này mày đưa những công việc quan trọng giao cho Lãnh Phong đi, thuận tiện nghĩ cho kỹ, muốn gia đình này hay là muốn người đàn bà kia.”

Thần kinh toàn bộ người của Tư Mã Ngọc Như đều thít chặt lại: “Vinh Hàn, anh không được từ chức, không được để vị trí người chấp chưởng giao cho Lục Lãnh Phong, nó sẽ không tha cho em đâu, nhất định sẽ dồn ép em đến đường chết.”

“Cô câm miệng cho tôi.” Bà cụ Lục quát lên một tiếng, dùng sức dùng điện đàm gọi bảo vệ ở bên ngoài vào, kéo Tư Mã Ngọc Như ra ngoài, nhốt vào trong tịnh xác, phái người canh giữ không cho phép bất kỳ ai tới gần.

Lục Vinh Hàn xông lên phía trước ngăn lại cửa.

“Mẹ, mọi người nhất định phải đáp ứng con một chuyện, thời gian này không được động đến Ngọc Như, cũng không được nhót cô ấy vào tịnh xá.”

“Được, đồng ý.” Bà cụ Lục âm trầm nói vài chữ, đứng dậy rời đi.

Bà Lục hít sâu một hơi, không chớp mắt nhìn về phía Lục Vinh Hàn, cắn chặt răng, từ trong kẽ răng rặn ra vài chữ: “Từ nay về sau, tôi và ông ân đoạn nghĩa tuyệt!”

Hy Nguyệt ôm lấy bờ vai bà: “Dù cho có ly hôn, mẹ vẫn là mẹ của chúng con, là bà nội của đám trẻ. Còn bố, nếu như ông ấy đã chọn Tư Mã Ngọc Như, vậy thì cũng chẳng còn quan hệ gì với chúng con nữa.”

Lục Lãnh Phong thấp giọng hừ một tiếng, trong mắt đều là giễu cợt: “Có người bố như thế đúng là sự sỉ nhục của anh.”

Anh đưa theo vợ và mẹ lên lầu, để lại Lục Vinh Hàn cô độc một mình đứng giữa đại sảnh.

Lần đầu tiên ông ta được trải nghiệm tư vị cô độc, người đến tuổi tác này rồi nên hưởng thụ cảm giác vui vẻ con đàn cháu đống, còn ông ta lại là thê ly tử tán.

Nhưng nếu như không đưa Tư Mã Ngọc Như rời đi thì cô ấy nhất định không có đường sống.

Những chuyện trước đây hơn nửa đều có liên quan đến Tư Mã Minh Thịnh.

Cái tên súc sinh không chuyện ác nào không làm còn liên lụy đến chị mình.

Mặc dù Tư Mã Ngọc Như trong sạch, nhưng cũng không thể rửa sạch được nghi kị. Cô ta là chị của Tư Mã Minh Thịnh, lại còn âm thầm sinh một đứa con trai.

Tất cả mọi người đều sẽ cho rằng chị em bọn họ hợp mưu để tranh đoạt gia sản và mưu hại Hy Nguyệt.

Bà cụ Lục và Lục Lãnh Phong chắc chắn sẽ không tha cho hai chị em họ.

Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt cùng bà Lục đi vào phòng.